Không biết liêm sỉ

Môi âm hộ sưng lên, vừa đi hai mép thịt trai lại cọ xát vào nhau cực kỳ khó chịu, vừa đau vừa ngứa lại vừa nóng rát, cô hận không thể ngâm mình trong nước.
 
Thế nhưng tiếng chuông vào học ngay lập tức vang lên, Dụ Hoan cũng không dám chậm trễ, chỉ có thể chịu đựng đau đớn, cố sức đi về lớp.
 
Cô không hề trách Phương Thành Vũ, dù sao cũng là vì cô ghen tị, quyến rũ anh làm mình, đây thật ra chỉ là hậu quả xấu mà thôi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cố hết sức nén đi đau đớn, cô hành động tự nhiên trở về phòng học. Đúng lúc tiếng chuông vào học vang lên, Tôn Tiểu Ngọc chọc chọc cánh tay cô nghi hoặc hỏi: "Cậu làm sao vậy? Tư thế đi đường không được tự nhiên lắm, là vì té ngã sao?"
 
Dụ Hoan bình tĩnh gật gật đầu, thuận thế nói: "Té ngã một cái, chân bị thương rồi."
 

Trải qua một tiết tự học như cực hình, quần lót ướt nhẹp dán chặt vào âm hộ sưng đỏ, sau khi cơn đau giảm bớt, một luồng cảm giác tê dại mãnh liệt lại xuất hiện, tựa như có vô số con kiến đang bò tới bò lui trong động nhỏ khiến cô ngứa ngáy khó chịu.
 
Đây là đang ở trong lớp học, xung quanh đều có bạn học, cô rất muốn duỗi tay đưa vào trong, thế nhưng không thể, Dụ Hoan cố nhịn, chỉ đành đong đưa mông nhỏ trên ghế với biên độ thật nhỏ, muốn cọ xát một chút để giảm bớt cơn ngứa như kiến cắn bên dưới.
 
Cuối cùng cũng đợi được tới khi tan học, Dụ Hoan mồ hôi nhễ nhại, lảo chạy về phía toilet. Lúc ra cửa cô không cẩn thận đụng vào một người, hai chân cô nhũn ra không đứng thẳng được, cứ thế ngã xuống, lại được người ta lo lắng ôm vào trong ngực.
 
"Bạn học, cậu thế nào rồi?"
 
Giọng nói dễ nghe vang lên từ phía trên đầu, Dụ Hoan hết sức ghé vào trong ngực cậu ta, lắc đầu.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Thật xin lỗi, không có việc gì."
 
Nam sinh bắt lấy cánh tay của cô, Dụ Hoan dựa vào cậu ta bò dậy, lộ ra khuôn mặt nhỏ tái nhợt.
 
"Dụ Hoan?"
 
Tống Ninh nhìn kinh ngạc cô, cánh tay ôm cô càng thêm chặt.

 
Dụ Hoan liếc mắt nhìn nam sinh có khuôn mặt điển trai trước mặt một cái, phát hiện cũng không phải người cô biết, nhưng nhìn cũng quen mắt, hẳn là cùng tổ năm, liền khách khí gật gật đầu, thoát khỏi lồng ngực câu ta, đỡ tường đi về phía toilet. Phía dưới ngứa tới mức cô sắp chịu không được rồi, nếu vẫn không tới toilet cô sẽ nhịn không được đưa tay vào bên trong xoa ngay trước mặt mọi người.
 
Người trong lòng vẻ mặt suy yếu, bổ nhào vào trong lòng ngực mình, Tống Ninh vừa mừng vừa sợ, chủ động đỡ lấy cánh tay của cô, quan tâm hỏi: "Cậu sao thế? Có phải thân thể không thoải mái hay không? Tớ đỡ cậu tới phòng y tế nhé!"
 
Dụ Hoan làm sao dám đi tới phòng y tế, lại nói cô cũng không mắc bệnh, chỉ là bị làm đến mức chân mềm huyệt sưng. Bây giờ yêu cầu duy nhất của cô chỉ là một chậu nước, tẩy rửa thân dưới ướt đầm, dính nhớp của cô một chút.
 
Phần lớn tinh dịch người đàn ông bắn vào bên trong đều bị chảy hết xuống mép quần lót, quần lót lạnh lẽo ướt át lại dán lên động nhỏ sưng to, cảm giác này khó chịu tới mức khiến người ta muốn phát điên.
 
"Không cần, cảm ơn, tớ chỉ muốn đi toilet."
 
Tống Ninh nhìn ra cô khó chịu, đỡ cô đi về phía toilet. Xung quanh có rất nhiều học sinh đứng thành tốp ba tốp bón xem náo nhiệt. khe khẽ nói nhỏ, một người là đội trưởng đội bóng rổ, một người là hoa hậu giảng đường, tuấn nam mỹ nữ đi cùng một chỗ, cảm giác cp (couple) rất mãnh liệt.

 
Tuy rằng người thấy hai người nhìn rất xứng đôi vừa lứa nhiều, nhưng người ghen tị cũng rất nhiều. Dù sao nữ sinh thích Tống Ninh có đầy, nam sinh lại gần như đều thích Dụ Hoan.
 
Ra khỏi văn phòng, Phương Thành Vũ đi về phía lớp học, nhìn thấy học sinh tụ tập thành đám trên hành lang, sau cau mày trầm giọng nói: "Đều đứng ở đây làm gì?"
 
Thấy Diêm Vương tới, học sinh xem náo nhiệt lập tức giải tán, lộ ra hai người nửa ôm nửa đỡ.
 
Nghe được giọng nói quen thuộc, Dụ Hoan giương mắt nhìn qua, phát hiện sắc mặt thầy giáo đã cực kỳ khó nhìn, cặp mắt kia lộ ánh mắt khiến người ta sợ hãi, khiến lòng cô như vỡ òa.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui