Khoảnh Khắc Em Yêu Anh

Đêm xuống không khí trở nên lạnh hơn và yên tĩnh hơn. Mọi thứ đều trở nên chậm lại, như thể thế giới này đang nghỉ ngơi sau một ngày dài. Trên bầu trời, những ngôi sao đầu tiên bắt đầu hiện lên. Những tia sáng lấp lánh của chúng như những viên ngọc trai, tạo nên một không gian đầy mộng mơ và bình yên. Những ánh sáng nhỏ từ những ngôi nhà cũng tạo nên những bóng đổ dài và đẹp mắt. Cảm xúc của con người từ đó dễ bộc lộ hơn. Trong căn phòng lớn chỉ có tiếng thở dốc và rên rỉ vụn vặt. Hai thân ảnh một lớn một bé nằm trên giường, quần áo váy vóc đều lạnh lẽo trên sàn nhà.

Gương mặt lấm tấm mồ hôi, đôi mắt xanh mơ màng ánh nước, đôi môi đỏ đã sưng lên, gò má ửng đỏ nóng hổi. Tất cả đều thu hết vào ánh mắt nam nhân nằm trên, đôi mắt hẹp dài giờ đây trìu mến nhìn người mình yêu đang nở rộ rực rỡ như một đóa hoa diên vĩ tự tỏa hương thơm ngát.

" Tranh Tranh " anh ghé sát bên tai cô thì thầm, hơi nóng phả ra khiến cô rùng mình. Còn không quên cắn lên vành tai nhỏ xinh ấy.

" Ừm? " cô hừ giọng mũi vì không thể nói được gì. Mỗi một chỗ anh lướt qua đều như một tia điện nhỏ kích thích toàn bộ thần kinh của cô, mọi thứ đều tê rần, vừa lo lắng lại thoải mái.

Cả hai đều không mảnh vải nào da kề da cảm thụ hơi ấm của nhau, ánh mắt đỏ ngầu của anh nhìn cô không rời, anh không muốn bỏ qua bất kỳ chỗ nào trên người cô. Đỗ Trình Tranh ngượng ngùng che mắt lại nhưng Phong Hạo lấy tay cô ra rồi hôn lên mu bàn tay nhỏ " Đẹp lắm " từng ngõ ngách trên cơ thể ngọc ngà duyên dáng này đều vô cùng xinh đẹp khiến anh càng ham muốn hơn.

Ngón tay anh chu du từ trên xuống phía dưới, nơi nữ tính nhất của người con gái bị anh chạm đến. " Cục cưng à, thả lỏng đi em "


Nơi đó của cô mặc dù đã ướt nhưng còn quá hẹp để anh tiếp tục. Phong Hạo hôn lên môi cô, không cuồng bạo mà dịu dàng thấu xương, chiếc lưỡi tinh tế câu lấy lưỡi cô nhẹ nhàng nhấm nháp, chóp mũi cọ vào nhau. Không quên yêu thương hai thỏ ngọc trước ngực trắng trẻo đầy đặn, nụ hoa hồng hào đã cứng lên. Được anh âu yếm dỗ dành, dây thần kinh đã được thả lỏng không mang tâm lý lo sợ nữa, thậm chí còn cảm thấy vui sướng.

Nhìn vào đôi đồng tử của người nằm dưới đã nhiễm dục vọng, anh biết cô đã thả lỏng hoàn toàn. Từ ngăn kéo lấy ra một hộp vuông nhỏ, xé vỏ ra rồi thành thạo đeo vào, Đỗ Trình Tranh đỏ mặt nhìn động tác của anh, thấy được đồ vật đang sừng sững ngạo nghễ ngóc đầu kia sắp sửa đi vào trong cô. Cô không biết thứ đó có thể vào được không, nó quá to rồi. Bắt gặp ánh mắt chăm chú của cô đang nhìn thứ đó của mình, càng khiến anh hưng phấn hơn.

Đỗ Trình Tranh nuốt nước bọt, giọng cô nhỏ như muỗi kêu vì thẹn thùng " Cái đó có thể vào được sao? "

Anh nâng đùi ngọc cô lên cao, chen vào giữa hai chân, nhếch môi ngả ngớn nói " Thử thì mới biết được. " anh dần di chuyển hông tiến đến.

Không thể chờ đợi thêm được nữa, giây phút anh mong chờ nhiều năm cuối cùng đã thực hiện được. Sự sung sướng thỏa mãn lan tràn khắp tế bào trong cơ thể, cả hai chìm đắm trong cái khoái lạc trần tục, như một con sóng dập dờn êm ả. Tiếng rên trầm bổng của cô đã biểu đạt do khoái cảm mang lại, anh ở trên thở dốc càng dùng sức mạnh hơn khiến cô trầm mê ôm lấy anh. Lúc cô nhăn mày đau đớn thì anh sẽ giảm lực lại, chiều theo cảm xúc của cô mà hành động. Mái tóc ướt mồ hôi xõa xuống gối nằm, cơ thể yêu kiều lên xuống theo động tác của nam nhân, hai chân thon dài ôm lấy vòng eo săn chắc, hai cánh tay vòng qua lưng anh mà bấu lấy tạo nên vết đỏ dài chói mắt. Phong Hạo không cảm giác đau rát sau lưng, thấy cô nằm thoải mái hưởng thụ khiến anh siêng năng cày cấy hơn.

Bên ngoài trời lạnh lẽo tuyết rơi nhưng trong phòng không gian càng lúc nóng bỏng hơn. Một đêm trăng tĩnh mịch, ánh sáng vàng chiếu xuống khe cửa sổ. Hai cơ thể đồng điệu với nhau, hai trái tim gắn kết hơn, trao cho nhau tất cả những gì quan trọng nhất.

***

Một buổi sáng sớm lành lạnh, ánh nắng tương đối ôn hòa dễ chịu lọt qua tầng cửa sổ. Đỗ Trình Tranh vô thức ưỡn người tìm tư thế thoải mái để ngủ nhưng vô tình bên eo chợt đau nhói một trận khiến cô bừng tỉnh. Ánh mắt nhập nhèm từ từ mở, nhìn người đẹp trai nằm bên cạnh nhắm nghiền mắt, hông cô bị anh ôm chặt có chút khó thở. Trong đầu nhớ đến một vài hình ảnh mơ hồ đêm qua, mặt cô nóng lên rồi nhìn trên người mình mặc một chiếc áo thun trắng, còn anh không mảnh vải nằm sát bên.

Đỗ Trình Tranh cổ họng đau không thốt nên lời, hừ giọng mũi cựa quậy trong lòng anh. Cô đau nhức chết đi được còn cái người này ngủ say ngon lành, thật ấm ức. Phong Hạo đang chìm vào mộng đẹp thì bị ai đó quấy phá trong lồng ngực, không khỏi nheo mày, cô gái nhỏ này không chịu ngủ còn nghịch ngợm, ôm lấy cô, lớp chăn bông dày che kín cả hai nên không cảm thấy lạnh. Phong Hạo còn chưa tỉnh táo, mắt vừa nhắm vừa nói mang theo sự sủng nịnh. " Ngủ thêm chút đi em "


Giọng nói khàn khàn ngái ngủ của anh truyền vào tai, cô ngẩng đầu nhìn được cái cằm cương nghị, khẽ chạm lên nó, rồi đụng lên chóp mũi anh miêu tả cái sống mũi cao. Bị cảm giác ngứa ngáy làm phiền không thể tiếp tục ngủ nữa, Phong Hạo dứt khoát chồm dậy nằm đè lên người cô, bàn tay mò mẫm lung tung.

" Có vẻ em còn sức để nô đùa nhỉ? " giọng nói đầy ẩn ý luẩn quẩn sau gáy cô.

" Em không có. Ưm… Nhột mà. " cô giãy giụa khỏi cơ thể cao lớn này nhưng lực bất tòng tâm, chỗ anh chạm lại khiến tim cô rạo rực.

" Hừ, còn dám chọc anh nữa không? " anh cứ xoa chỗ trước ngực cô không buông khiến cô ngượng đỏ mặt, càng giở thói lưu manh hơn.

" Không dám nữa… " cô bĩu môi, ánh mắt uất nghẹn nhìn anh. Trông cứ như anh đang bắt nạt cô.

Phong Hạo cười không trêu chọc cô nữa, sợ bạn gái giận đến lúc đó sẽ không còn những đêm mạnh nồng như hôm qua. Với lại cô cũng là lần đầu nên anh không cường cầu nhiều.


" Được rồi, cũng đến giờ phải rời giường đi làm " Phong Hạo bước xuống trước, cả người không mảnh vải cứ thế lộ ngay trước mắt cô.

Đỗ Trình Tranh trợn tròn mắt, hai má đỏ ửng vội úp mặt xuống mền. " Chẳng phải đã thấy hết rồi sao? Em ngại gì chứ? " Phong Hạo thấp giọng cười trêu ghẹo.

Đỗ Trình Tranh vừa che mắt vừa vội nói " Anh mau mặc đồ vào "

Tên nam nhân này sau một đêm lại càng mặt dày lưu manh hơn.

Phong Hạo xoa đỉnh đầu cô, ánh mắt không giấu nổi niềm vui. Bạn gái anh lúc nào cũng dễ ngại ngùng, thời gian sắp tới cô sẽ tập thich nghi thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận