Lý Chiêu Dương liền tiến tới gần chỗ của Tô Lý, Hàn Diệt Phong lo lắng lên tiếng:
"Anh Anh cẩn thận"
Cô không có phản ứng gì nhiều chỉ nhìn Tô Lý đang ôm Tô Hàn,cô nở nụ cười quen thuộc nói:
"Tô Đại Tướng Quân, ngài trước lúc chết có muốn làm chuyện gì không"
Nhất Quỷ và Nhị Quỷ có hơi giật mình nhìn Lý Chiêu Dương nghĩ " Tới rồi Ác ma của chiến trường có thể ra tay giết bất kỳ ai mà không hề nương tình ".
Hàn Diệt Phong nghe được suy nghĩ của Nhất Quỷ và Nhị Quỷ liền liếc mắt nhìn hai người,Nhất Quỷ và Nhị Quỷ liền không dám nghĩ ngợi lung tung hay gì nữa.
Tô Lý nhìn cô bé chỉ cỡ 14 tuổi trước mặt y phục màu tím nhạt,đôi mắt có màu tím đậm,mái tóc dài màu tím rất đậm,ba nốt ruồi lệ kéo dài theo hình cung ở đuôi mắt.
Tô Lý nhìn liền nhận ra cô là ai cất tiếng:
"Song Vương trăm nghe không bằng một thấy,rất vinh hạnh được gặp"
Cô liền cười cười nói:
"Tô Đại Tướng Quân nghe danh đã lâu rất vinh hạnh được gặp vậy không biết mong muốn cuối cùng của Tô Đại
Tướng Quân sau khi bại trận là gì vậy"
Tô Lý liền cười khổ nhìn Tô Hàn nói:
"Muốn chém muốn giết tùy các người, nhưng hãy tha cho đệ đệ ta,đệ ấy không có lỗi trong chuyện này "
Lý Chiêu Dương liền hỏi lại:
"Tô Đại Tướng Quân chắc chắn là không cầu được sống sao"
Tô Lý đôi mắt hiện lên vẽ tuyệt vọng đáp:
"Ta sống thì có ít gì chứ"
Lý Chiêu Dương lộ ra nụ cười hài lòng nhìn Tô Lý nghĩ " Không hổ là ta cho ngươi một cơ hội quả là không làm ta thất vọng.
"
Lý Chiêu Dương nhìn Tô Lý đang quỳ một gối tay vẫn ôm chặt Tô Hàn không buông, cô có chút cảm động nhớ tới
"Kiếp trước mình ở trong triều có nghe qua,khi đội quân của Hoàng Thúc đi đến khu vực biên cảnh của Tây Vực liền bị phục kích tổn hại không ít binh sĩ, cuối cùng cũng hạ được quân địch trong đó Tô Hàn và Tô Lý là chủ soái đều chết dưới tay Hoàng Thúc ".
"Sau này khi Hoàng Thúc triệt phá Tây Vực, một thời gian sau khi Lý Chiêu Nhi tạo phản mình trong thời gian dẫn binh chinh chiến vô tình phát hiện,khi nghe tin Hoàng Thượng muốn đánh Tây Vực Tô Lý vì an toàn của đệ đệ mà muốn đầu hàng quân của Hoàng Thúc, nhưng không ngờ đến tên Tây Vương gian trá kia, lại đầu độc Tô Hàn lấy Tô Hàn uy hiếp Tô Lý ra chiến trường nếu không sẽ không đưa thuốc giải để Tô Hàn phát độc mà chết, Tô Lý vì an toàn của đệ đệ đành cam chịu dẫn binh ra chiến trường mai phục, nào ngờ lại không ngờ đến cả mình và đệ đệ đều bỏ mạng nơi chiến trường ".
" Mình dừng lại ở Biên Cảnh là muốn cho họ một cơ hội cũng như kiểm tra thực lực của mấy đứa nhỏ tới đâu, mình định cùng Hoàng Thúc giúp mà nào có ngờ đâu vừa đến thì nơi này đã sớm thành chiến trường luôn rồi ".
Hàn Diệt Phong đứng bên cạnh nghe được hết suy nghĩ trong tâm trí cô, buồn bã nhìn cô ánh mắt lộ ra vẽ đau lòng và tự trách nghĩ " Lại là mình lại làm con bé khổ sở như vậy".
Lý Chiêu Dương nhìn Tô Lý,bàn tay hiện lên những tia lôi điện ánh tím tóc cô nhẹ bay bay,cô cười nói:
"Nhưng mà làm sao đây, Hoàng Thúc của ta nói đúng,đã là bại tướng thì làm sao có thể ra điều kiện nhỉ "
Cô vừa dứt lời bàn tay đã ở ngay trên đỉnh đầu của Tô Lý,Tô Lý ôm chặt Tô Hàn hoàn toàn không có cho Lý Chiêu
Dương có cơ hội đánh đòn đó vào người Tô Hàn, tay Lý Chiều Dương dừng lại ở không trung, Tô Lý một lúc lâu cũng không cảm nhận được gì liền mở mắt ra thì thấy Lý Chiêu Dương đang đưa một túi gấm nhỏ về phía mình, Tô Lý ngạc nhiên, không biết nói gì,cả người cứng đờ ra, Lý Chiêu Dương liền cười nói:
"Đề Tô Nhị Tướng Quân uống viên thuốc này đi, nó có khả năng hồi phục vết thương và ngăn chặn độc trong cơ thể Tô Nhị Tướng Quân"
Tô Lý đờ người,sau đó hoảng hốt lắp bắp:
"Sao ngươi lại biết Hàn Nhi,! Khoan, khoan đã, nếu ngươi biết đệ ấy trúng độc,và còn biết loại thuốc áp chế,vậy ngươi biết cách giải độc đúng không"
Lý Chiêu Dương lắc đầu cười nói:
"Ta chỉ biết cách tạm thời ngăn chặn độc phát tác kéo dài mạng sống cho Tô Nhị Tướng Quân mà thôi, còn về cách giải độc thì e là ngươi phải đáp ứng ta một yêu cầu,ta sẽ nói cho ngươi cách giải "
Tô Lý liền gấp gáp nói:
"Được, được chuyện gì ta cũng đồng ý, chỉ cần, chỉ cần cứu Hàn Nhi chuyện gì ta cũng có thể làm "
Lý Chiêu Dương liền nói :
"Ngươi hãy về ở ẩn đi,đừng xen vào chuyện thế sự nữa "
Tô Lý nghe xong thì kinh ngạc lên tiếng:
"Chỉ đơn giản như vậy thôi sao"
Lý Chiêu Dương gật đầu nói:
"Ữm chỉ đơn giản vậy thôi"
Tô Lý gật đầu khẳng định:
"Chuyện đó là đương nhiên chỉ cần độc trên người Hàn Nhi được giải, ta sẽ đưa đệ ấy về quê "
Lý Chiêu Dương nghe vậy liền hài lòng, Tô Lý cũng nhận túi gấm từ cô, Lý Chiêu Dương quay người lại với Tô Lý nói:
"Đi về hướng Nam,cách đây 100 dặm sẽ gặp một một ngôi biệt phủ được xây dựng trên nước ở đó cứ nói với họ là các ngài là bạn ta cần sự giúp đỡ,họ sẽ tự động giúp ngài"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...