Nghe Âu Dương Thần Tu đem tất cả những việc mình làm từng cái từng cái kể ra, Dương Hân vốn phát điên lúc này lại yên tĩnh trở lại. Cô biết cô đã không thể đạt được thứ mình muốn, đã mất hết hy vọng, triệt triệt để để hết hy vọng. Tâm tình thay đổi khiến cảm giác của cô bắt đầu chết lặng, cho dù bầu trời bên ngoài trong xanh, nhưng trong mắt cô là một mảnh u tối.
“Hóa ra anh đã biết tất cả…” Dương Hân lúc này, bất kể là lời nói hay biểu tình đều bình tĩnh một cách kỳ lạ, giống như người nổi điên vừa rồi không phải là cô.
Cô cũng không cho rằng Âu Dương Thần Tu sẽ không tra ra được những việc cô đã làm, nhưng cô không ngờ tốc độ điều tra của Bổn gia lại nhanh như vậy. Thảo nào thủ hạ mà người kia phái tới Bổn gia đều từng người từng người vô cớ mất tích. Bây giờ ngẫm lại, chỉ sợ đã sớm bị Âu Dương Thần Tu xử lý hết.
“Tôi quả thật không ngờ cô thế nhưng lại hợp tác với tên kia. Tôi không thể không thừa nhận, bởi vì hắn nên Mộ tốn không ít thời gian mới tra ra mấy thứ này.”
“Rốt cuộc anh muốn nói gì? Anh muốn biết người hợp tác với tôi? A! Âu Dương Thần Tu, anh nghĩ tôi sẽ nói cho anh biết sao? Anh đừng có mơ!” Nếu đã bại lộ cô cũng không cần phải tiếp tục giả bộ trước mặt Âu Dương Thần Tu nữa.
Âu Dương Thần Tu khinh thường hừ lạnh một tiếng. “Cái tên Auer Randy này Âu Dương gia tôi còn không cần phải hỏi cô!”
“…Anh…” Bộ dạng khiếp sợ của Dương Hân đã đủ để chứng minh lời nói của Âu Dương Thần Tu.
Auer Randy cũng chính là cha của Hill, là con rể Âu Dương Bạc Tang, là anh rể Âu Dương Thần Tu và là chú Âu Dương Ngoạt. Đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài, tầng quan hệ sâu bên trong phải bắt đầu nói từ mẹ Âu Dương Ngoạt.
Kỳ thật hắn chính là anh trai của Casey (mẹ Âu Dương Ngoạt), tuy Casey chỉ là con nuôi, nhưng tình cảm hai anh em này rất tốt. Theo vai vế, Auer cũng là cậu Âu Dương Ngoạt.
Bốn đại gia tộc tuy là kiềm chế lẫn nhau, nhưng bọn họ căn bản không qua lại với nhau. Bởi vì khác quốc gia, lợi ích cũng không xung đột quá lớn, bọn họ sẽ không can thiệp vào vấn đề riêng tư của nhau. Và Auer chính là một trong số đó, trùm dầu mỏ Russia. Bất quá thân phận thần bí này của hắn, Âu Dương Thần Tu mới tra ra được không lâu.
“Nếu đã biết tất cả vậy anh muốn thế nào? Giết tôi ?” Chuyện đến nước này cô chỉ có thể đi một bước tính một bước.
“Giết cô? Haha! Cô nghĩ quá đơn giản đi. Cô cho là người chọc giận tôi kết quả đều là chết sao?” Âu Dương Thần Tu lơ đễnh nói: “Đối với tôi mà nói, sống không bằng chết mới là phương thức giải quyết khoái trá nhất!” Đôi mắt sắc bén nhìn chăm chú người phụ nữ trước mặt. Ngay từ đầu Âu Dương Thần Tu đã không định để cho cô sống khá giả.
Chết? Người này nghĩ quá đơn giản. Với những việc làm của cô, Âu Dương Thần Tu không chỉ muốn cô chết, ngay từ đầu hắn đã chuẩn bị cho cô sống không bằng chết. Cho nên hắn sẽ cùng cô chơi đùa, cũng sẽ cử hành hôn lễ rồi để thủ hạ thay thế, tất cả đều là thủ đoạn trả thù của hắn.
Nghe giọng điệu Âu Dương Thần Tu, Dương Hân theo bản năng cảnh giác đứng lên. “Anh muốn làm gì?”
Âu Dương Thần Tu cười khẽ. “Haha! Làm gì? Qua mấy tháng nữa cô sẽ biết.” Nói xong hắn ra hiệu cho hai người Địch Mễ im lặng đứng bên cạnh.
Nhận được ánh mắt Âu Dương Thần Tu, Les đánh mạnh một cái vào gáy Dương Hân, Dương Hân thuận thế ngã xuống. Địch Mễ túm lấy Dương Hân dưới sàn, sau đó cùng Les đi ra ngoài.
“Âu Dương Sóc đâu?” Nghe tiếng bước chân bọn họ càng ngày càng xa, Âu Dương Ngoạt lúc này mới mở miệng. Nếu Âu Dương Thần Tu đã biết tất cả, vậy khẳng định bên phía Âu Dương Sóc cũng có động tác.
“…” Thật không ngờ bảo bối sẽ hỏi như thế, Âu Dương Thần Tu dừng một chút mới trả lời: “Không có việc gì, ta cũng không làm gì hắn.” Đương nhiên, Hà Tề thì khác.
Hắn trả lời ba phải kiểu đó Âu Dương Ngoạt liền biết hắn không nói thật, bất quá Âu Dương Ngoạt cũng không tính toán tiếp tục truy hỏi, cậu chỉ thản nhiên nói một câu. “Người kia cũng là vô tội, ngay cả những chuyện hắn từng làm cũng không phải cố ý. Hơn nữa, lúc chuyện xảy ra hắn cũng đã dừng lại đúng lúc.” Âu Dương Ngoạt không phải là người thích xen vào việc của người khác, hơn nữa tâm đồng tình cũng không nhiều, thậm chí có thể nói là ít đến đáng thương. Nhưng nhìn phân thượng Âu Dương Sóc kỳ thật đối với cậu không tệ, Âu Dương Ngoạt sẽ giúp hắn.
Âu Dương Thần Tu hiểu tại sao bảo bối lại nói giúp Hà Tề, thật ra hắn cũng không làm gì Hà Tề, dù sao Âu Dương Sóc sau này còn có chỗ hữu dụng đối với Bổn gia. “Yên tâm đi, ta sẽ không quá phận.” Nhiều nhất làm bọn họ sống không tốt một thời gian mà thôi.
Thời gian ba tháng có thể xảy ra rất nhiều chuyện, ví dụ như gia tộc ở Colombia và gia tộc ở Italia xuất hiện mâu thuẫn. Mà Bổn gia và Russia cũng bắt đầu mâu thuẫn với nhau.
Đương nhiên, đây chỉ là mặt ngoài, chân chính đối lập chỉ mới bắt đầu.
Từ khi bị Địch Mễ đưa về căn cứ Ám, Dương Hân vẫn luôn ở trong tình trạng giam lỏng. Tuy cô không biết Âu Dương Thần Tu rốt cuộc muốn làm gì, bất quá hậu quả nhất định không phải cái gì tốt. Lúc mới bắt đầu cô tuyệt thực, dự định dùng phương thức này để tránh Âu Dương Thần Tu trả thù, nhưng cô lại không thể như nguyện. Bây giờ cô bị giam trong một gian phòng chỉ có một cái giường và một cái tủ, vách tường bốn phía trắng toát không chút nhân khí.
Bị nhốt ở đây đã mấy tháng, gần như không có ai đến xem cô, cũng không có ai nói chuyện với cô. Cô không biết bên ngoài là ban ngày hay ban đêm, hôm nay là ngày mấy tháng mấy. Lâu ngày dài tháng đúng là một loại tra tấn, cảm giác sợ hãi không rõ từ từ ăn mòn thần kinh của cô.
Cô từng ầm ĩ, từng la hét, từng mắng chửi, thậm chí còn từng tự sát. Bất quá kết quả cuối cùng đạt được chính là Âu Dương Thần Tu đối đãi càng thêm vô tình. Hắn ra lệnh người phụ trách trông nom trói cô vào giường, mỗi ngày ngoài truyền dinh dưỡng chính là cưỡng ép cô uống cháo. Thời gian dài ăn cái này làm cho cô ngay cả sức lực để giãy dụa cũng không có, đến nỗi khi vừa ngửi được mùi cháo cô liền không ngừng nôn khan. monganhlau.wordpress.com
Bị trói mấy tháng trên giường, cổ tay của cô bắt đầu lở loét. Bởi vì lâu ngày không tắm rửa, làn da vốn nhẵn mịn bắt đầu xuất hiện mụn ghẻ, từ từ nhiễm trùng, cuối cùng chảy ra dịch vàng. Trong gian phòng kín thế này, không bao lâu khắp nơi trong không khí đều tràn ngập mùi tanh tưởi.
Âu Dương Thần Tu từng nói muốn cho cô sống không bằng chết, hắn quả thật làm được. Ngẫm lại lúc trước cô xinh đẹp cỡ nào, bây giờ người không ra người quỷ không ra quỷ, cuộc sống chẳng khác gì súc sinh. Bụng càng ngày càng lớn, càng ngày càng cồng kềnh, cũng khiến cô càng ngày càng khó chịu.
Lúc này, cửa phòng ‘két’ một tiếng mở ra, Dương Hân suy yếu mở mắt. Hai mắt vốn u ám đột nhiên phát sáng khi nhìn thấy người đến. Cô nhìn hắn, sau đó há miệng thở dốc, trong gian phòng yên tĩnh chỉ nghe cô nói một câu. “Xin anh, giết tôi đi.”
“Cô hẳn là rõ ràng nguyên tắc làm việc của tôi.” Mắt lạnh nhìn Dương Hân bẩn thỉu trên giường, cái mùi buồn nôn trong phòng khiến hắn luôn nhíu mày.
Xe đẩy màu bạc dừng lại trước giường.
“Các người muốn làm gì?” Nhìn dụng cụ giải phẫu đặt chỉnh tề trên xe đẩy, Dương Hân bắt đầu sợ hãi. Đứa bé trong bụng bất quá chỉ mới bốn tháng, bọn họ muốn làm gì?
Không ai trả lời cô, Dương Hân hèn mọn tựa như súc vật trong phòng thí nghiệm. Bị cưỡng ép uống thuốc, không tới mười lăm phút đã bắt đầu kêu la thảm thiết. “A —!!”
Kìm sắt màu bạc lạnh lẽo vói vào bộ phận sinh dục Dương Hân, liên tục kéo đứa bé trong bụng, máu đỏ sậm không ngừng trào ra ngoài. (Dung: Oẹ…!Tu,anh đúng là đủ ác)
“Còn bao lâu?” Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, Âu Dương Thần Tu có chút không kiên nhẫn hỏi Les đang bận rộn bên cạnh.
“Một lúc nữa, đợi thuốc phát huy tác dụng mới được.”
“Một khi đã như vậy thì cho uống nhiều chút, còn nếu thật sự không được cứ mổ bụng.” Âu Dương Thần Tu tàn nhẫn phân phó xong liền xoay người rời đi. Bởi vì hắn tuyệt không muốn đứng đây ngửi cái mùi hôi thối này. Nơi này không phải dành cho người mà là dành cho gia súc.
…
Âu Dương Ngoạt biết thời gian gần đây Âu Dương Thần Tu có hơi bận rộn, nhưng cậu cũng không hỏi Âu Dương Thần Tu đang làm gì. Hiện tại cậu đang ở phòng ngủ chơi game mà Âu Dương Thần Tu thì ở phòng khách đợi thứ hắn muốn.
Mấy tiếng sau, Les đến phòng khách, trong tay cô cầm một bình thủy tinh trong suốt. Trong bình rõ ràng là một đứa bé máu chảy đầm đìa, lớn bằng bàn tay, bất quá nó đã được ngâm formalin.
(formalin: là dung dịch có chứa 35-40% formandehyde. Đây là chất khử mạnh dùng làm chất tẩy trùng và khử mùi hôi thối, để bảo quản tiêu bản giải phẫu, thuộc da, ướp xác.)
“A, đã lấy ra rồi sao. Ngươi kêu người đưa cái này đến cho Auer Randy đi. Dù sao cũng là con hắn, để hai cha con gặp nhau lần cuối cùng cũng không sai.” Nhìn đứa bé trong bình, Âu Dương Thần Tu khôi hài nói. (Dung: hừ!Đúng là đồ gian phu *** phụ mà còn đổ thừa cho anh Tu nhà ta,cho đáng đời các ngươi!Hứ!)
“Vâng.”
Mặc dù bốn chân vạc cũng không tệ, nhưng ba chân mới là tốt nhất. Nếu người kia dám đụng vào nghịch lân của hắn, vậy không nên trách hắn làm việc quá tàn nhẫn.
Nhớ lại những gì bảo bối đã chịu đựng, Âu Dương Thần Tu nguy hiểm nheo mắt. Auer Randy, đây là tiền lãi, trò chơi của chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...