Khoảng Cách Của Người


【 KẾT HÔN 】
Hai người quyết định đăng ký kết hôn vào tháng tư.
Trước đấy Đình Sương bảo rằng muốn về nước thăm ba mẹ, vừa đi một phát là mất hút ba tháng, ba tháng sau cậu trở về, vào buổi sáng nào đó khi đang ăn thì nói với Bách Xương Ý một câu nhẹ bẫng: “Anh có muốn đi đăng ký kết hôn không? Giấy tờ cần thiết em về nước lo xong hết rồi.”
Bách Xương Ý đặt tờ báo xuống, đứng dậy đi lên phòng sách lấy một tập hồ sơ, bên trong là giấy tờ của anh.
“Cơm nước xong chúng ta sẽ đến tòa thị chính.” Anh đáp lời Đình Sương.
Đình Sương nhìn túi hồ sơ trên bàn, mắt sáng rực: “Anh chuẩn bị từ lâu rồi hả?”
Bách Xương Ý cười bảo: “Chuyện nhỏ ấy mà.”
“Nè…” Đình Sương nhìn về phía Bách Xương Ý: “Nếu hôm nay em không đề cập tới, vậy anh định khi nào mới mở lời với em?”
Bách Xương Ý trầm ngâm một lúc: “Chắc phải mấy năm nữa.


Nhưng bây giờ kết hôn luôn cũng được.”
Đình Sương: “Vì sao anh muốn chờ mấy năm nữa?”
Bách Xương Ý nửa đùa nửa thật bảo: “Đợi em đủ ba mươi tuổi, trên lễ đường trông anh sẽ bớt cầm thú hơn.”
【 KỲ NGHỈ CỦA SẾP BÁCH 】
Khi kỳ nghỉ một năm của Bách Xương Ý bắt đầu, bọn họ hầu như chẳng đi đâu hết, chỉ ở nhà nấu nướng, làm tình, làm tất cả những chuyện hai mình cùng làm được.
Đình Sương mua guitar, cứ rảnh một cái là lại ngồi trong sân dạy Bách Xương Ý đánh đàn.

Tay cầm tay chỉ dạy từng nốt nhạc, chỉ đến phút cuối cùng, đàn guitar bị quăng qua một bên, cả hai lăn lộn trên thảm cỏ, người này đè trên người người kia, hôn nhau đắm đuối.
Nhìn bằng mắt thôi là chưa đủ, tay chạm tay thôi vẫn là chưa đủ, phải là môi lưỡi giao nhau, phải là hàm răng chạm nhau, nếm trải hương vị của đối phương hết lần này đến lần khác.

Đình Sương mua cả dụng cụ trang trí cà phê, ở trong bếp dạy Bách Xương Ý cách vẽ bọt sữa.

Tay cầm tay chỉ dạy từng nét vẽ, vẽ đến phút cuối cùng, trên bàn bếp đâu đâu cũng là cà phê, uống chẳng hết, thế là hai người bưng từng tách từng tách đi mời hàng xóm.
Bình thường Bách Xương Ý không qua lại nhiều với hàng xóm, chỉ đơn giản là gặp mặt nhau thì gật đầu chào hỏi.


Sau khi bọn họ mời hàng xóm cà phê, thì đã nhận lại được bánh ngọt, mứt hoa quả và kem nhà làm, cứ như vậy tặng qua tặng lại, dần dần trở nên thân thiết hơn.

Thỉnh thoảng bọn họ còn bày domino khắp nhà, chơi từ tầng hai xuống tầng một, cùng nhau vạch ra cung đường, ngồi chồm hỗm trên mặt đất xếp cờ domino như đám con nít, muốn xếp sao cho quân cờ đi qua tất cả các phòng.
Sau khi thân thiết hơn với hàng xóm, Đình Sương bèn đánh bạo mang đồ ra ngoài chơi, bài binh bố trận.

Bách Xương Ý điều khiển flycam, ống kính lướt theo những quân cờ đổ ngã dọc khắp khu phố.

Buổi chiều nào có mưa rơi, hai người lại làm tổ trên sô pha xem phim, Đình Sương toàn chẳng chờ được đến đoạn cao trào đã lăn ra ngủ, tới khi phim sắp hết mới tỉnh lại, mơ mơ màng màng hỏi Bách Xương Ý xem phim chiếu cái gì.
Đình Sương ban ngày ngủ nhiều, ban đêm tinh thần phơi phới rủ rê Bách Xương Ý chơi game với mình, mấy bận còn gọi thêm cả bọn Tống Hâm.
Sau nhiều lần bị từ chối, Đình Sương thôi chẳng rủ bọn họ nữa, đổi thành Bách Xương Ý gửi đi tin nhắn thoại, lịch sự mời bọn họ qua đấy lập team với mình.
Tống Hâm khổ không để đâu cho hết.


Thời điểm nắng lên là lúc đẹp nhất để vẽ tranh, trước đây Đình Sương không có việc gì làm là lại thích vẽ truyện tranh, hiện tại có Bách Xương Ý ở nhà, thế là vào một ngày nào đó anh bị cậu trưng dụng làm người mẫu, không những làm không công, còn không mặc quần áo.

Trong nhà có phòng trống chẳng mấy khi dùng, hiện tại đã được Đình Sương bố trí thành phòng vẽ.

Ánh nắng từ trên giếng trời thoáng đãng đổ xuống người Bách Xương Ý, vầng thái dương mọc rồi lặn, ánh sáng trên người Bách Xương Ý cũng lưu chuyển theo.
Buổi vẽ đầu tiên, Đình Sương ngồi sau giá vẽ, ngẩng đầu, ngậm bút chì ngơ ngác nhìn người trước mặt nửa buổi trời, cắn răng hỏi: “Bách Xương Ý, trước đây anh cũng làm mẫu cho người khác thế này à?”
Bách Xương Ý ngẫm nghĩ một lúc, rồi đổi sang tư thế càng khoe nhiều da thịt hơn: “Hồi trước toàn như vậy.”
Đình Sương quăng luôn bút chì, vẽ cái méo gì, làm tình quan trọng hơn!GÓC LẢM NHẢM: đổi laptop, quên luôn tài khoản weibo, đêm qua lập lại thì mò thêm được mấy mẩu chuyện nhỏ =)))))) tay vẫn tàn, mắt vẫn đui như cũ, trăm sự nhờ các người đẹp check hộ chính tả QwQ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui