CHƯƠNG 11
Bởi vì dạo gần đây làm việc tăng ca quá vất vả, Lưu Bộ Tiến tự thưởng cho mình một kì nghỉ dài hạn.
Hắn cũng không muốn mang theo điện thoại di động, chỉ đi một mình đến vùng núi Nam bộ và ở lại đó bảy ngày.
Trong bảy ngày này, hắn đã suy nghĩ rất nhiều.
Hắn cảm thấy mình đã ngoài ba mươi tuổi, không thể cứ mờ mịt không có lí tưởng như vậy.
Luôn nghĩ về người kia, nhưng hắn biết đó chỉ là si tâm vọng tưởng.
Vẫn nên cưới một nữ nhân tốt làm vợ, sinh ra một đứa con béo tròn,giản dị sống qua ngày.
Sau khi trở về, cần phải tranh thủ hẹn hò và làm quen mới được.
Tuy rằng ở quê nhà và các vùng thân cận đều đã bị cái tên *** ma kia làm hại ( ‘tiếng lành’ đồn xa mà ), nhưng thế giới rộng lớn như vậy, ở nơi khác cũng có thể tìm được một nữ nhân thích hợp với Lưu Bộ Tiến ta chứ.
Hảo, cứ làm như vậy .
Năm nay cần phải tìm một bà xã, sống một cuộc sống hoàn toàn mới.
Sau khi hạ quyết tâm , Lưu Bộ Tiến đứng trong sơn cốc hô to ba tiếng “cố lên”, rồi ly khai căn phòng nhỏ trên núi.
Vừa về tới thành phố, cũng không để ý bây giờ đang là nửa đêm, Lưu Bộ Tiến lập tức gọi điện thoại cho Lí Cơ Lâu.
“ Uy, Lý Cơ Thể! Mau dậy đi!”
“ Ai a?????? Nửa đêm muốn hù chết người sao??????”
“ Ta là A Tiến!”
“ A Tiến? Ngươi đã về rồi? Trên núi có vui không?”
“ Phi thường vui vẻ, bất quá ta còn vài việc cần nhờ ngươi giúp.”
“ Chuyện gì a?”
“ Giúp ta an bài một buổi gặp mặt đi.”
“ Gặp mặt? Ngươi rốt cục đã nghĩ thông suốt rồi à ?”
“ Đúng, ta cũng đã ngoài ba mươi rồi , nếu còn không nghĩ thông suốt chắc cả đời phải sống trong hiu quạnh , ta không muốn cô độc trong quãng đời còn lại, ngươi hãy mau chóng giúp ta an bài đi.”
“Ta đã sớm chờ ngươi nói ra những lời này , bà xã của ta có mấy đối tượng rất thích hợp, ta sẽ nhờ nàng hẹn giúp cho ngươi nha.”
“ Cám ơn A Cơ.”
“ Không cần khách khí.”
“ À… Đúng rồi,trong mấy hôm ta đi vắng, có người nào đến công ty tìm ta không?”
“Không có a.”
“ Không có ??????”
“ A Tiến, ngươi đang đợi ai sao?”
“ Không có! Ta không đợi ai hết, ta đang đợi tin tức của ngươi.”
“ Yên tâm,nếu có tin tốt lành ta sẽ lập tức thông báo cho ngươi biết.”
“ Vậy cám ơn .”
Sau khi gác máy điện thoại, Lưu Bộ Tiến ngơ ngác ngồi một hồi lâu trên giường .
Y không có tới tìm ta??????
Y không có tới??????
Sớm biết rõ sẽ có kết cục này, nhưng vì sao vẫn cảm thấy thật đau lòng?
Quên đi, không muốn nghĩ đến nữa .
Cố gắng cầu nguyện cho chuyện gặp mặt sớm thành công.
Nhưng lúc chỉ có một mình,thật sự nhớ…quá, nhớ y…quá.
Lưu Bộ Tiến nhìn gian phòng trống rỗng, đột nhiên cảm thấy thật tịch mịch.
…
…
Đứng trước cửa phi trường quốc tế, Hác Lập Hải giờ phút này tâm tình có thể nói là nhớ nhà da diết.
Vì tuyên truyền sách mới, y phải đi xuyên qua mấy quốc gia,liên tục nhiều ngày không ngừng nghỉ , đã lâu lắm không được gặp mặt cậu nhân viên đáng yêu của y .
Lần trước ở buổi tiệc mừng công, hắn bỗng nhiên bỏ đi không thèm cáo biệt, lại còn dám tắt luôn cả điện thoại di động.
Hại mình không liên lạc được với hắn.
Ngay sau đó y lại phải xuất ngoại đi công tác, hai người vẫn không có cơ hội gặp mặt.
Lần này y mà tìm được cái tên luôn muốn trốn tránh kia, nhất định phải hảo hảo giáo huấn hắn một chút.
“ Lập Hải, hoan nghênh về nước!”
Đàm Ngải Thanh đứng ở sân bay, nghênh đón đại tác giả của công ty chiến thắng trở về .
“ Ngải Thanh, như thế nào lại là ngươi tới đón? Ta tưởng là A Thủ chứ ?”
“ Hắn trực tiếp đến thẳng nhà hàng để chờ ngươi, chuẩn bị giúp ngươi mời khách từ phương xa đến dùng cơm.”
“ Các ngươi đi trước đi , ta sẽ đến sau.”
Hác Lập Hải chỉ muốn đi tìm người kia ngay lập tức.
“ Ngươi vừa mới xuống phi cơ,còn muốn đi đâu nữa?”
“ Ta vừa nhớ đến một tên đáng giận. Ta đi gặp hắn trước,sau đó sẽ đến với các ngươi .”
Đáng giận, vì sao lại không chịu mở di động?
“ Ầy , để ta đoán coi. Có phải là cậu nhân viên đáng yêu của ngươi ?”
“Bingo!”
“ Ha ha, hắn quả thật rất đáng giá với ngươi. Ngươi mau đi đi.”
Đàm Ngải Thanh đối với Lưu Bộ Tiến có ấn tượng phi thường tốt.
Ngay khi Hác Lập Hải chuẩn bị bước lên xe, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại –
“ A Thủ, đúng, ta vừa về tới. Ngươi đang ở nhà hàng à , tốt lắm…… Từ từ, ngươi nói vừa thấy ai? Hắn ở đó để làm chi? Hảo, ta đã biết. Ngươi giúp ta theo dõi hắn, ngàn vạn lần đừng làm cho hắn chạy. Hảo, ta lập tức tới đó ngay.”
Sau khi Hác Lập Hải gác điện thoại, trong lòng quả thực là tràn ngập lửa giận.
Khá lắm Lưu Bộ Tiến, dám lén ta chạy tới chỗ thân cận hử ?
Xem ta đối phó ngươi như thế nào.
…
…
Ngồi ở trong phòng ăn, Lưu Bộ Tiến có chút khẩn trương.
Hắn đặc biệt đi đến tiệm cắt tóc, còn mặc bộ âu phục ‘Quý báu’ nhất của mình, hy vọng để lại ấn tượng tốt cho đối phương, như vậy đại sự mới có thể thành công.
“ A Cơ, ngươi thấy bộ dạng của ta như thế nào?”
Lưu Bộ Tiến lôi lôi kéo kéo nút thắt cà- vạt.
“Trông tốt lắm a. Ngươi sẽ không sao đâu, không thành vấn đề .”
Kỳ thật bản thân Lí Cơ Lâu cũng cảm thấy có chút khẩn trương, đây chính là lần đầu tiên hắn dẫn người ta đi thân cận.
“ Hiện tại mấy giờ rồi? Sao nàng lại còn chưa tới a?”
“ Không cần gấp, còn mười phút nữa mới đến thời gian ước định mà.”
“ Ta đi toilet một chút.”
“ Ngươi đi nhanh đi, nếu không ta sợ ngươi sẽ tiểu ra quần mất, ha ha.”
Lí Cơ Lâu muốn làm cho bầu không khí khẩn trương này dịu đi một chút.
“ Tới địa ngục đi.”
Hắn đúng là đang rất lo thật sự sẽ xảy ra việc ấy.
Lưu Bộ Tiến vội vàng đi đến toilet, nhưng vừa đến hành lang thì bị một người chạy theo từ phía sau ôm lại, nhanh tay kéo hắn vào trong một gian ghế .
“ A a a — ăn cướp a!”
Lưu Bộ Tiến khẩn trương kêu to.
“ Đồ đần!”
Nam nhân cúi đầu xuống bên tai của hắn ,châm biếm và mắng yêu :“ Ta chủ yếu là cướp sắc, không phải cướp tiền.”
Là y ?!
Lưu Bộ Tiến vừa nghe thấy thanh âm của nam nhân, trái tim lại bắt đầu kinh hoàng nhảy nhót.
“ Ngươi… Ngươi tại sao lại ở chỗ này?”
Lưu Bộ Tiến xoay người lại ,nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú thường hay xuất hiện trong những giấc mộng của hắn , ánh mắt dường như hơi mơ hồ.
“ Ta đang muốn hỏi ngươi ,ngươi ở trong này để làm chi?”
“ Ách… Ta… Ta tới dùng cơm a. Cùng với Lí Cơ Lâu ….. chỉ có hai người thôi.”
Lưu Bộ Tiến nhớ đến hội chùa lần trước đã bị y giáo huấn quá mức thê thảm, làm sao dám nói ra, không khéo đại ma vương bị chọc giận lại phá hư chuyện tốt của hắn.
“ Phải không? Nếu chỉ là cùng bằng hữu ăn cơm, thì cũng không cần hấp tấp như vậy đâu ha.”
Hác Lập Hải phi thường ‘ thân thiết ’ cười cười.
Chứng kiến nam nhân lại lộ ra nụ cười ‘ khủng bố’ , Lưu Bộ Tiến cảm thấy buổi thân cận ngày hôm nay coi như xong rồi…..
“ Ngươi… Không lẽ ngươi đã biết hôm nay ta tới đây để làm gì sao ?”
“ Ta không biết a, ngươi hôm nay không phải là tới dùng cơm sao?”
Hác Lập Hải tiếp tục giả điên.
“ Không cần giả vờ ! Ngươi nhất định là biết ta đến đây để thân cận , cố ý muốn phá hư, đúng hay không?”
Lưu Bộ Tiến thở phì phì bắt lấy áo của nam nhân.
“ Cho dù như thế thì ngươi làm gì được ta?”
Lưu Bộ Tiến nhìn thấy nam nhân trưng ra bộ dạng lưu manh,khiến hắn tức giận đến phát điên : “ Họ Hác ! Ngươi không nên khinh người quá đáng !”
“Đối tượng thân cận của ngươi đến rồi kìa.”
Hác Lập Hải gầm lên giận dữ cắt ngang lời nói của hắn.
Lưu Bộ Tiến hướng theo ánh mắt của nam nhân, nhảy xuống chiếc ghế thủy tinh,quay đầu nhìn lại.
Nơi đây cách chỗ ngồi của Lí Cơ Lâu không quá mười mét.
Một cô gái tóc dài xõa ngang vai,thân hình thoạt nhìn nhỏ xinh gầy yếu đang ngồi xuống ghế.
“ Lâm Đại Ngọc a, bộ dạng trông cũng được.”
Hác Lập Hải gật gật đầu : “ Đây là loại hình mà ngươi thích?”
“ Chỉ cần không phải là tên biến thái, loại hình nào cũng được.”
Lưu Bộ Tiến giận dỗi nói.
“ Hảo, ngươi đã không bài xích, vậy mau đi đi.”
“ A?”
Chứng kiến nam nhân bày ra bộ dạng hào phóng khẳng khái như thế, Lưu Bộ Tiến ngược lại chần chờ : “Ngươi thật sự để cho ta đi?”
“ Đúng vậy, nhanh đi đi.”
Hác Lập Hải tiêu sái phất phất tay.
“ Thật sự? Ngươi sẽ không đến quấy rối?”
Lưu Bộ Tiến dùng ánh mắt hoài nghi để nhìn y.
“ Yên tâm, ta thề , tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt đối tượng của ngươi.”
“ Hảo, ta sẽ cố gắng tin tưởng ngươi một lần.”
“ Lưu tiên sinh, Lâm tiểu thư của chúng ta a , đang theo học khoa mỹ thuật tạo hình , nếu không có việc gì làm thì thích ở nhà vẽ tranh, đọc sách, cá tính phi thường ôn nhu, là một hiền thê lương mẫu điển hình.”
Một phụ nữ trung niên đi theo cô gái đến nơi thân cận, nói đến nước miếng tung bay.
Lí Cơ Lâu tuy rằng chức nghiệp không phải là bà mối, nhưng cũng không chịu thua trận, cũng bắt chước khen Lưu Bộ Tiến vài ba câu : “Lưu tiên sinh của chúng ta a, cá tính hơi hướng nội, nên không tùy tiện đi ra bên ngoài ăn chơi đàng ***, sẽ là một ông chồng thật tốt.”
“ Lưu tiên sinh, xin hỏi một chút ,công tác của ngươi là gì ?”
Lâm tiểu thư rất lễ phép hỏi.
Đáng tiếc, từ sau khi nhìn thấy cái tên *** ma đáng giận kia, Lưu Bộ Tiến hồn đã bị câu đi mất , căn bản không chú ý xem tiểu thư người ta nói cái gì.
Mắt thấy Lâm tiểu thư người ta hỏi đi hỏi lại đến hai lần,mà A Tiến cũng chưa để ý đến nàng, Lí Cơ Lâu đành phải nhảy ra trả lời thay : “ Nga, hắn là nhân viên của công ty Khoái Hoạt, tiền lương ổn định, phúc lợi cũng không ít, quan trọng nhất là, hắn phi thường được lão bản coi trọng. Vừa mới được thưởng ba tháng lương đó.”
“ Nga, Lưu tiên sinh giỏi quá.”
“ Đương nhiên giỏi , lần trước có một vị khách vô cùng khó tính, cũng nhờ hắn tự thân xuất mã mới thu phục được đó.”
Lí Cơ Lâu tiếp tục tâng bốc.
Lưu Bộ Tiến tuy rằng ngồi tại bàn thân cận, nhưng tâm đã sớm bay đến chiếc ghế bên kia .
Hác Lập Hải rốt cuộc tới đây làm gì?
Hay là y cũng đến để hẹn hò với nữ nhân?
Ngay khi Lưu Bộ Tiến lại bắt đầu miên man suy nghĩ, di động đột nhiên vang lên âm báo có tin nhắn.
Lưu Bộ Tiến giống như có linh tính mách bảo, lập tức đặt điện thoại di động ở trên đùi, trộm mở ra xem –
“ Miệng của hắn hôn lên môi ta,đôi tay mang theo ma lực vuốt ve toàn thân của ta…… Dục hỏa như thiêu đốt khắp người, không thể lẫn trốn,chỉ có thể khẩn cầu hắn gắt gao ôm lấy ta…… Xé rách linh hồn của ta.”
Lưu Bộ Tiến vừa xem xong, xương cốt đều nhũn ra .
Nghĩ đến cảm giác mất hồn thực cốt khi được nam nhân hôn môi cùng vuốt ve, hắn quả thực khó chịu muốn chết.
“ A tiến, ngươi làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?”
Lí Cơ Lâu thấybạn mình nhích tới nhích lui, bộ dáng ngồi đứng không yên, nên quan tâm hỏi hắn.
“ Ách… đúng, ta… ta đau đầu… muốn đến WC rửa mặt cho tỉnh.”
Lưu Bộ Tiến tìm được cớ,liền nhanh chóng đứng lên.
“ Lưu tiên sinh đau đầu a, vậy ngươi mau đi đi.”
Lâm tiểu thư quan tâm nói.
“ Thực xin lỗi, ta sẽ lập tức quay lại.”
Lưu Bộ Tiến vừa nói xong,ngay lập tức liền tung vó bỏ chạy .
Sau khi chui tọt vào trong gian ghế , Lưu Bộ Tiến một phen bắt lấy cổ áo của nam nhân .
“ Ngươi… Sao ngươi lại gửi cho ta loại tin nhắn như vậy?”
“ Kệ ta, chỉ muốn luyện tập sáng tác một chút thôi.”
“Sáng tác gì mà *** ô vậy a! Xin ngươi đừng quấy nhiễu buổi thân cận của ta được không?”
Hác Lập Hải không quan tâm hắn vẫn đang rít gào cái gì, ôn nhu kéo hắn vào trong lòng, dùng tiếng nói gợi cảm trầm thấp , nhẹ nhàng nói : “ Miệng của hắn hôn lên môi ta,đôi tay mang theo ma lực vuốt ve toàn thân của ta…… Dục hỏa như thiêu đốt khắp người, không thể lẫn trốn,chỉ có thể khẩn cầu hắn gắt gao ôm lấy ta…… Xé rách linh hồn của ta.”
Vừa nói hết câu, Hác Lập Hải liền hung hăng hôn lên đôi môi của cậu nhân viên đáng yêu .
Hai người đã lâu chưa hoan ái, lần này vừa hôn, liền giống như thiên lôi câu động địa hỏa, hôn nhau đến chết đi sống lại.
“ Ân…… Ân……”
Lưu Bộ Tiến bị hôn đến toàn thân hư nhuyễn, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ say mê……
Bàn tay to của nam nhân cũng không quên tiến công, dùng kỹ xảo phong phú để trêu trọc cơ thể của hắn, làm cho Lưu Bộ Tiến sướng đến phát điên.
“ Ân…… Cho ta…… Nga nga……”
“ không được!”
Hác Lập Hải đột nhiên ngăn hắn lại, không lưu tình mà nói : “ Ta nói rồi ,ta sẽ không quấy nhiễu ngươi thân cận , ngươi mau trở về đi thôi.”
Lưu Bộ Tiến nghe vậy quả thực khóc không ra nước mắt. Hắn hiện tại dục hỏa đốt người, làm sao có thể trở về thân cận a?
“ Mau trở về đi, chẳng lẽ buổi gặp mặt này không trọng yếu?”
“ Đương… Đương nhiên là trọng yếu a.”
“Vậy sao còn không mau trở về.”
Ô……Tên hỗn đản đáng giận! Y tuyệt đối là cố ý mà ! Lưu Bộ Tiến thở phì phì trở về chỗ ngồi.
“ Lưu tiên sinh, ngươi đã khá hơn chút nào chưa?”
Lâm tiểu thư vẫn quan tâm thăm hỏi.
“ Ân.. Có tốt hơn một chút .”
Lưu Bộ Tiến đối với sự quan tâm của nàng thì cảm thấy thập phần xấu hổ.
Nàng từ xa đến đây để gặp mặt ta, vậy mà ta ở vách bên kia lại cùng nam nhân khác hôn môi.
Lưu Bộ Tiến, ngươi thật sự là rất sa đọa .
Hắn hung hăng mắng nhiếc chính mình , quyết định không thèm đọc tin nhắn của tên kia nữa.
Nhưng song phương vừa mới hàn huyên chưa được bao lâu, một tin nhắn khác lại gửi đến .
Nội tâm Lưu Bộ Tiến có một con quỷ và một thiên sứ giao chiến với nhau vô cùng dữ dội.
Tuy muốn buổi thân cận được diễn ra tốt đẹp, nhưng hắn lại tò mò muốn chết , không biết rốt cuộc lần này y lại viết cái gì?
Cuối cùng vẫn là ma quỷ chiến thắng thiên sứ, Lưu Bộ Tiến lại trộm mở ra xem –
“Núm vú mê người nảy lên trên đầu lưỡi của ta, giống một hạt trân châu hồng nhạt…… Ta dùng đầu lưỡi đảo quanh, dùng răng nghiến nhẹ, làm cho ngươi phát ra tiếng rên xúc động đáng yêu……”
Nga nga nga! Trời ạ!
Lưu Bộ Tiến vừa đọc qua sự miêu tả của y, đầu nhũ lập tức cứng rắn như hòn đá nhỏ.(=)))
Nhớ lúc nam nhân đùa bỡn với đầu nhũ mẫn cảm của mình,loại hành động này khiến cho người ta điên cuồng khoái cảm, Lưu Bộ Tiến liền nhịn không được mà đứng lên.
“ Lưu tiên sinh, ngươi làm sao vậy?”
Dù cho Lâm tiểu thư có kiên nhẫn như thế nào, cũng nhận thấy đối tượng thân cận này có những hành động thật sự rất kỳ quái.
“ Ta… Ta đau bụng! Ta phải đi toilet.”
“ nga, hảo, ngươi ……”
Không đợi Lâm tiểu thư người ta nói xong hai chữ “…đi đi”, Lưu Bộ Tiến liền bay vọt vào ghế của nam nhân.
“ Lại đây.”
Tuấn mỹ nam nhân ngồi ở trên ghế sa lon, dùng ánh mắt vô cùng hấp dẫn nhìn vào hắn.
Lưu Bộ Tiến tựa như bị thôi miên, chậm rãi đi đến trước mặt y……
Nam nhân xé áo sơmi của hắn ra, vắt gọn trên đầu vai của mình.
Đôi môi khêu gợi kề sát lên đầu nhũ đang sưng cứng của hắn, nhẹ nhàng mà nói :
“Núm vú mê người nảy lên trên đầu lưỡi của ta, giống một hạt trân châu hồng nhạt…… Ta dùng đầu lưỡi đảo quanh, dùng răng nghiến nhẹ, làm cho ngươi phát ra tiếng rên xúc động đáng yêu……”
“ Nga nga — van cầu ngươi!”
Lưu Bộ Tiến rốt cuộc chịu không nổi sự tra tấn của ***, đưa tay sáp nhập vào mái tóc màu đen nồng đậm của nam nhân, ưỡn ngực ra phía trước, đem đầu nhũ ấn vào vào đôi môi cực kỳ mê người kia.
“ Nga nga…. Trời ạ… Trời ạ…”
Nam nhân làm đúng theo những gì y vừa miêu tả , không ngừng liếm mút lên núm vú hồng nhạt đầy mê hoặc kia, khoái cảm quá mức kích thích, làm cho Lưu Bộ Tiến ngửa đầu, phát ra âm thanh rên rỉ khóc lóc……
“A thật tuyệt… Quá tuyệt vời… mút thích muốn chết…”
Ngay khi Lưu Bộ Tiến sắp yêu cầu được tiến đến giai đoạn mập hợp, nam nhân đột nhiên lại một phen đẩy hắn ra –
“ Thôi được rồi, ngươi hẳn là nên trở về, đối tượng thân cận của ngươi đang đợi ngươi mà.”
A a a! Tên *** ma này lại giở ra tiện chiêu.
Vẫn đang bị dục vọng bao quanh, Lưu Bộ Tiến tức giận đến hít sâu một hơi.
“ Hừ, trở về thì trở về .”
Lưu Bộ Tiến lại thở phì phì trở lại chỗ ngồi. (=)))
Hừ, *** ma đáng giận! Lần này cho dù ngươi lại viết mấy thứ ba hoa chích choè, ta cũng sẽ không thèm.
Hắn cố gắng cùng Lâm tiểu thư nói chuyện phiếm, cố gắng bù lại khoảng thời gian vắng mặt.
Nhưng Lưu Bộ Tiến vừa mới nói được vài ba câu –
Lại có một tin nhắn được truyền đến.
Hừ! Xem ngươi còn có ý tưởng gì để viết .
Lưu Bộ Tiến hừ lạnh một tiếng, đem tin nhắn mở ra xem– a a a a! Mẹ của ta a!
Xem xong nội dung, Lưu Bộ Tiến sợ tới mức xém chút nữa đã làm rơi luôn cả điện thoại.
Ô…… Tên *** ma này quả nhiên là đại biến thái! Dám gửi cả đống ảnh chụp của ta đến đây.
Biến thái! Biến thái a a a!
Lưu Bộ Tiến ở trong lòng mắng to cái tên *** ma kia, nhưng lại nhìn không chớp mắt những hình ảnh *** ô trong điện thoại, Chính cái đại lạp xưởng thô to của y đã làm cho hắn thích đến chết đi sống lại a.
Nghĩ đến vật kia trừu sáp mãnh liệt trong cơ thể của mình, làm cho mình sướng đến dục tiên dục tử, Lưu Bộ Tiến lại mềm lòng đứng lên.
“ Thực xin lỗi — ta …”
“ Lưu tiên sinh.”
Lâm tiểu thư mỉm cười cắt ngang lời nói của hắn : “ Ta cảm thấy hình như ngươi không mấy hào hứng với buổi gặp mặt này, thôi mọi việc xem như chưa từng xảy ra nha.Chúc ngươi may mắn.”
“ Lâm tiểu thư, ngươi đừng đi vội,hãy cho … A Tiến một cơ hội.”
Lí Cơ Lâu cực lực giữ nàng lại.
“ Có lẽ trong lòng Lưu tiên sinh sớm đã thích người khác rồi, tái kiến.”
Lâm tiểu thư ý vị thâm trường liếc nhìn Lưu Bộ Tiến một cái, cười cười rồi đi khỏi.
Nhìn thấy đối tượng thân cận cùng bà mối đều đã đi mất, Lí Cơ Lâu liền mắng hắn.
“ A tiến! Ngươi sao lại thế này? Cứ vào WC hoài, rõ ràng nàng có cảm tình với ngươi , sao ngươi cứ một hồi thì đau đầu, một hồi thì đau bụng, bây giờ thì đau cái gì đây? Đau mông không?”
“ A Cơ, thực xin lỗi……”
Lưu Bộ Tiến thật thà nói : “ Ta cũng đâu muốn làm vậy …… Tại hôm nay khẩn trương quá.”
Ô…… Đều là do cái tên *** ma kia làm hại mà.
Có phải tổ tiên nhà ta đã đạp lên phần mộ tổ tiên của nhà y không vậy? Sao y cứ như âm hồn không chịu tiêu tan mà dây dưa ta hoài .
Ô…… Oan nghiệt a.
Nếu còn như vậy, Lưu Bộ Tiến hắn đời này đừng hòng cưới được vợ.
“ A Tiến, mau nói thật đi?”
Lí Cơ Lâu hoài nghi nhìn hắn : “Ta thấy Lâm tiểu thư nói rất đúng,chắc là ngươi đã thích ai rồi?”
Lưu Bộ Tiến nghe vậy, tim liền đập loạn xạ : “ Không… Không có! Tuyệt đối không có!”
“ Thật chứ ?”
“ Thật mà ! A cơ, ngươi đi trước đi, ta còn có việc, muốn mua thuốc về uống.”
“ Được rồi, vậy ta đành đi trước .”
Đợi cho bạn tốt đi khuất dạng, Lưu Bộ Tiến lập tức vọt vào gian ghế của nam nhân –
—————————————————————–
=)) Thấy em Tiến zâm đãng ko nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...