Vài ngày sau hôm xảy ra chuyện của Đình Hương,
Cuộc sống thường nhật của Lý Đông vẫn là một mảnh yên bình, không cần ai nói Lý Đông cũng biết những mối quan hệ mà hắn dày công xây dựng trước đây đã phát huy được vai trò hữu ích cần thiết của nó trong thực tế.
Lý Đông hắn bây giờ trong nước không dám nói có thể đi ngang không kiêng nể ai nhưng ít nhất những sức ép chính trị trong nội bộ quốc gia là gần như không đáng kể. Đây là điều kiện rất tốt để Kỷ nguyên mới có thể yên tâm thực hiện các bước phát triển tiếp theo một cách chắc chắn và vững mạnh.
Lý Đông nghĩ như thế và hẳn rất nhiều người cũng đang cùng ý nghĩ như Lý Đông, có điều cuộc sống này vốn dĩ chưa bao giờ là một mặt hồ phẳng lặng bởi ngay khi Kỷ nguyên mới đã có thể yên tâm sẽ không gặp nội nguy thì những ngọn lửa ngoại hoạn đã bắt đầu âm ỉ cháy.
Hà Đô, Sân bay Quốc tế Nội Bài,
Người thanh niên trong sắc phục của Ô tô Việt Nhật đứng tại cửa ra vào giơ cao tấm biển có ghi hàng chữ “Yan Aung Kyaw” lên trên đầu đồng thời chăm chú nhìn vào đoàn người đang lũ lượt nối đuôi nhau đi ra khỏi cửa kiểm soát an ninh tìm kiếm.
Hoài An, tên người thanh niên này, là một nhân viên của Bộ phận khai thác thị trường Đông Nam Á trực thuộc Trung tâm Quản lý và Phát triển Khách hàng Á Châu, Công ty Ô tô Việt Nhật. Sở dĩ hôm nay anh ta có mặt ở đây cũng là để đón một vị khách quan trọng, vị khách này đến từ Myanmar và nếu không có gì thay đổi thì đây sẽ là một đại lý lớn đầy triển vọng giúp ô tô Việt Nhật thiết lập bước chân đầu tiên thâm nhập và khai phá thị trường vẫn ở dạng tiềm năng này.
Thực tế Myanmar nằm cùng khu vực đại lý với Việt Nam đồng thời cũng là một quốc gia nhiệt đới do vậy vốn dĩ rất thích hợp với SE Car tuy nhiên cho tới hiện tại xe của Việt Nhật vẫn chưa xâm nhập được thị trường ở đây. Nguyên nhân không phải do cầu trên thị trường không có mà chính là xuất phát từ bối cảnh chính trị phức tạp tại quốc gia này.
Hiện tại Myanmar đang được lãnh đạo bởi một chính phủ quân sự do quân đội nắm quyền kiểm soát, những người cầm quyền ở đây vì để củng cố quyền lực của mình đã áp dụng một chính sách quản lý đất nước theo kiểu thiết quân luật. Bọn họ ra sức đàn áp nền dân chủ trong nước, bất cứ sự chống đối nào đối với chính phủ đều chịu sự đả kích nặng nề không có khoan dung. Cũng chính vì điều này mà Myanmar trở thành quốc gia bị các cường quốc áp đặt rất nhiều lệnh cấm vận về kinh tế, thương mại và quân sự.
Điển hình như Hoa Kỳ đã áp đặt các biện pháp trừng phạt rộng lớn với Myanmar vì sự đàn áp quân sự năm 1988 và vì sự từ chối thừa nhận các kết quả cuộc bầu cử Quốc hội Nhân dân năm 1990 của chế độ quân sự. Tương tự, Liên minh châu Âu đã áp đặt lệnh cấm vận lên Myanmar, gồm cả cấm vận vũ khí, ngừng ưu tiên thương mại và hoãn toàn bộ viện trợ ngoại trừ viện trợ nhân đạo. Những biện pháp cấm vận của Hoa Kỳ và Liên minh châu Âu chống lại chính phủ quân sự, cộng với sự tẩy chay và những sức ép trực tiếp khác từ người dân ở các nước phương Tây ủng hộ phong trào dân chủ Myanmar, khiến đa số các công ty Hoa Kỳ và châu Âu phải rời khỏi nước này.
Một điểm đáng ngại khác khiến các nhà đầu tư và giới kinh doanh nghi ngại khi khai phá thị trường này đó chính là cuộc nối chiến ở đây vẫn đang được diễn ra. Năm 1948, ngay sau khi Myanmar giành được độc lập từ Anh, các cuộc xung đột nổ ra. Tỉnh Karen, nằm ở phía Đông Myanmar, đòi được quyền tự trị. Tình hình càng xấu đi khi đạo Phật được chọn làm tôn giáo chính thức, gây tác động đến những người Rohingya, Karen, Chin và Kachin. Hiện tại, những tổ chức của người Karen và Shan vẫn tiếp tục chiến đấu chống lại chính phủ. Ngoài ra ở những vùng khác vẫn có những cuộc xung đột nhỏ lẻ, ví dụ như những chiến binh Mujahideen ở phía Tây sử dụng các trại tị nạn Bangladesh làm căn cứ chiến đấu. Một cuộc nội chiến khác nữa liên quan đến những cuộc biểu tình của sinh viên lan rộng ra khắp cả nước vào năm 1988. Hàng trăm nghìn nhà sư, trẻ em, sinh viên đại học, nội trợ, bác sĩ,... tham gia biểu tình phản kháng sự cai trị của quân đội. Cuộc biểu tình kết thúc trong biển máu khi quân đội đàn áp bằng vũ lực. Tháng 11 năm 2005, chính quyền quân sự đã dời nơi đóng quân từ Yangon đến một địa điểm gần Kyatpyay, phía ngoài Pyinmana. Đây là một động thái trong chính sách di chuyển những cơ sở chính quyền và quân đội quan trọng ra xa khỏi Yangon, nhằm tránh một sự kiện 8888 thứ hai. Vào ngày Lực lượng Vũ trang 27 tháng 3 năm 2006, thủ đô mới đã chính thức được đặt tên là Naypyidaw Myodaw (thường được gọi là Naypyidaw). Sự kiện này đã khiến xung đột lại bùng phát mạnh mẽ. Hơn 7.000 người tham gia các nhóm phiến quân chống chính phủ bị thiệt mạng. Cũng từ khi này, quân đội chính phủ bắt đầu tấn công vào tỉnh Karen. Hơn nửa triệu dân làng sống ở đây đã mất nhà cửa vì những cuộc đụng độ giữa quân Karen và chính phủ.
Chính vì những lý do kể trên mà bộ phận khai thác của Ô tô Việt Nhật lo ngại và chưa xếp Myanmar là thị trường cần phải đầu tư khai phá trong ngắn hạn. Phải hiểu tiêu thụ ô tô không phải cứ ủy quyền cho đại lý bán xong hàng là hết trách nhiệm, các công đoạn hậu mãi và bảo hành sau đó sẽ phải do chính nhân viên của Ô tô Việt Nhật thực hiện do vậy với một quốc gia loạn lạc như thế này Việt Nhật sẽ gặp rất nhiều rắc rối khó lường trước.
Việt Nhật đã bỏ qua có điều, có điều mọi thứ dù khó nhưng vẫn đôi lúc xuất hiện những tình huống hoặc cơ hội bất ngờ. Và bất ngờ đó chính là đến từ vị khách ngày hôm nay với công ty La Pyayt Wun Co., Ltd có trụ sở tại Yangon, Myanmar do người này làm chủ.
Sự việc bắt đầu từ đầu tuần trước khi bộ phận kinh doanh của Hoài An bất ngờ nhận được một lời đề nghị vô cùng hấp dẫn tới từ La Pyayt Wun Co., Ltd.
Theo như giới thiệu sơ lược thì đây là một công ty sân sau của quân đội, do vậy khả năng bao tiêu, giải quyết các thủ tục hải quan và hành chính khác mà sẽ không gặp phải trở ngại gì đáng kể. Vấn đề bảo hành cũng đơn giản được giải quyết với việc La Pyayt Wun Co., Ltd đưa ra cho Ô tô Việt Nhật hai lựa chọn. Một là công đoạn bảo hành sẽ trực tiếp do các trung tâm kỹ thuật của quân đội có liên kết với La Pyayt Wun Co., Ltd thực hiện, hoặc phương án hai là Ô tô Việt Nhật vẫn trực tiếp xử lý công đoạn này tuy nhiên cơ sở bảo hành sẽ được đặt ở các khu vực có quân đội bảo vệ.
Về phần thanh toán tiền hàng thì điều kiện càng là hấp dẫn. Theo đó bên phía La Pyayt Wun Co., Ltd có thể chấp nhận thanh toán trước 100% tiền hàng cho các đơn hàng trong năm đầu tiên giao dịch, về sau sẽ căn cứ vào mức độ uy tín của đôi bên với nhau và tình hình tiêu thụ sản phẩm mà xác định lại các chế độ ưu đãi.
Dĩ nhiên với các đề xuất như vậy mà phía Ô tô Việt Nhật còn từ chối thì quả thật là quá thận trọng rồi. Đơn hàng này theo đó ngay lập tức thu hút được sự chú ý và nhận được sự đồng thuận của Bộ phận kinh doanh và lãnh đạo công ty. Hôm nay Giám đốc của La Pyayt Wun Co., Ltd - Yan Aung Kyaw tới đây cũng chính là để họp bàn thương thảo hợp đồng chính thức.
Lúc này, cửa ra sân bay,
Hoài An đang loay hoay cố chen lấn giữa đám đông người tới đón thân nhân hoặc giống như hắn là đối tác thì bất ngờ một nhóm bốn người đàn ông mặc âu phục tiến lại trước mặt hắn. Một người trong số đó dùng tiếng Anh lên tiếng hỏi:
- Xin lỗi, anh có phải là nhân viên của Ô tô Việt Nhật tới đón đoàn khách tời từ La Pyayt Wun Co., Ltd Myanmar không vậy?
Hoài An nheo mắt đánh giá mấy vị khách sau vui mừng gật đầu rồi dùng tiếng Anh đáp lại:
- Vâng, đúng rồi! Xin chào, tôi là Hoài An, theo phân công của lãnh đạo Ô tô Việt Nhật, tôi ở đây để tiếp đón các vị!
Người vừa hỏi nghe xong thì cũng quay về bên cạnh, đưa tay giới thiệu:
- Chào anh Hoài An, đây là ngài Yan Aung Kyaw CEO của công ty, tôi là Maung Maung Lwin, trợ lý của ngài ấy. Hai người phía sau là giám đốc kinh doanh U Kyaw Nyunt và giám đốc pháp lý U Shwe Kyaing.
Mấy người còn lại trong đoàn nghe Maung Maung Lwin giới thiệu xong thì nhìn Hoài An rồi khẽ gật nhẹ đầu nhưng lại không trao đổi thêm với anh ta điều gì. Thái độ quả thật là không mấy vồn vã nhưng Hoài An cũng không dám có chút nào phật ý, dù sao Hoài An cũng biết bản thân mình dù sao cũng chỉ là một nhân viên nho nhỏ, người ta lại là lãnh đạo, hành xử như vậy cũng là điều hết sức bình thường thôi.
Nghĩ tới đây, Hoài An vẫn làm theo những gì được Toyota đào tạo, anh ta lên tiếng hỏi han mấy vị khách
- Vâng, chào mừng các ngài tới Ô tô Việt Nhật làm khách. Xin hỏi các ngài di chuyển có gặp mệt mỏi gì không ạ?
Maung Maung Lwin mỉm cười:
- Chúng tôi không gặp phải vấn đề gì. Thời tiết rất tốt hơn nữa cơ trưởng của hãng có vẻ cũng có rất nhiều kinh nghiệm nên chuyến bay khá nhẹ nhàng.
Hoài An gật đầu, biết màn chào hỏi đã xong, anh ta đưa tay chướng hướng ra phía cửa rồi nói:
- Vâng! Vậy mời các ngài ra bên ngoài, xe của chúng tôi đang đợi. Trước mắt theo lịch trình tôi sẽ đưa các ngài về khách sạn nghỉ ngơi, buổi chiều lãnh đạo của chúng tôi sẽ tiếp đón các vị!
Nói xong, Hoài An chủ động đi trước dẫn đường. Bốn vị khách nhìn nhau rồi cũng lập tức nối gót đi theo phía sau.
***********************
4h chiều cùng ngày, phòng họp Công ty Cổ phần Ô tô Việt Nhật
Bùi Lợi đứng lên bắt tay người đồng cấp Yan Aung Kyaw rồi mỉm cười kết luận buổi thương thảo:
- Ngài Yan Aung Kyaw, chúng ta tạm thống nhất về các điều khoản chính là như vậy. Hợp đồng với các điều khoản chi tiết sẽ do bộ phận kinh doanh của Việt Nhật gửi lại cho bên các ngài. Hi vọng chúng ta sẽ có một sự hợp tác vui vẻ, đôi bên đều cùng thắng.
Yan Aung Kyaw cũng vui vẻ nắm chặt tay Bùi Lợi rồi gật đầu:
- Vâng, tôi cũng rất tin tưởng về điều đó, nói thật với ngài ngoài mục tiêu lợi nhuận chúng tôi cũng rất kỳ vọng SE Car sẽ thực sự là một sản phẩm mang lại động lực mới làm thay đổi bộ mặt giao thông của đất nước Myanmar. Uhm… Cá nhân tôi muốn gửi lời cảm ơn ngài Bùi Lợi và các cộng sự đã giành thời gian tiếp đón phái đoàn La Pyayt Wun Co., Ltd trọng thị, tôi càng hi vọng rằng sự hợp tác giữa hai công ty chúng ta sẽ không chỉ dừng lại ở đây mà trong tương lai sẽ còn tiếp tục phát triển sâu rộng hơn nữa.
Bùi Lợi gật gù phụ họa:
- Tất nhiên rồi, người Việt Nam tôi có câu “Đầu xuôi, đuôi lọt”, trước mắt đã có thể nói là đầu đã xuôi rồi, đuôi lọt chắc là không khó. Tôi cũng rất kỳ vọng vào triển vọng hợp tác trong tương lai của chúng ta!
Nghe xong Yan Aung Kyaw nghe xong thì càng xiết chặt tay Bùi Lợi sau đó tỏ vẻ chân thành đề nghị:
- Vâng, thực ra tôi cũng rất tâm đắc với một câu thành ngữ của người Việt Nam các ngài, Uhm…“Trăm nghe không bằng một thấy”, hôm nay tới đây, mặc dù chỉ nhìn từ xa nhưng tôi vẫn có thể thấy được tầm vóc và quy mô khổng lồ của Ô tô Việt Nhật với hàng loạt dãy nhà máy san sát quả thật tôi vô cùng ngưỡng mộ. Theo đó, hợp tác với tổ chức lớn như các ngài tôi hoàn toàn có thể tin cậy và yên tâm.
Bùi Lợi được lời như cởi tấm lòng hào sảng nói:
- Ha ha… cảm ơn những lời nhận xét tốt đẹp của ngài. Được, nếu các vị đã tới đây thì chúng ta cũng làm một tour xung quanh nhà máy để có cái nhìn trực quan hơn về ô tô Việt Nhật, ngài thấy sao?
Yan Aung Kyaw nghe xong thì trong lòng nhảy lên một cái. Hắn đang vô cùng mừng rỡ vì kế hoạch đã có dấu hiệu đạt được. Tuy là vậy vì để tránh nghi ngờ hắn không dám bộc lộ ra sự vui mừng thái quá mà lại ra vẻ cười đùa nói:
- Ha ha, ngài Bùi Lợi, tôi nghe nói quy định về an ninh sản xuất của Ô tô Việt Nhật được xây dựng rất chặt chẽ, ngài cho chúng tôi vào thăm không sợ lộ bí mật công nghiệp sao?
Bùi Lợi cười lớn lắc đầu:
- Ha ha, ngài Yan Aung Kyaw ngài nói không sai, đúng là an ninh của nhà máy được thiết lập rất chặt, quy định của công ty là người ngoài không được vào bên trong. Có điều chúng ta cũng không vào tận nơi sản xuất linh kiện mà chỉ vòng quanh các phân xưởng để nắm được quy mô và tổng thể dây chuyền sản xuất thôi.
Yan Aung Kyaw gật đầu ra vẻ hiểu ra:
- À, vâng. Ra là như vậy. Tôi hiểu rồi!
Bùi Lợi mỉm cười rồi nói:
- Được rồi, các vị, chúng ta đi thôi.
Nói xong, Bùi Lợi chủ động đứng lên dẫn đầu cả đoàn đi ra cửa chính.
Yan Aung Kyaw khẽ nhếch miệng cười nhìn theo bóng lưng Bùi Lợi rồi kín đáo liếc mắt về phía người trợ lý Maung Maung Lwin. Người này cũng nhìn lại ông ta rồi gật nhẹ đầu ra vẻ hiểu ý.
Maung Maung Lwin ôm cặp hồ sơ đứng lên rồi cùng Yan Aung Kyaw nhanh chóng nối gót theo phía sau Bùi Lợi.
Ra bên ngoài văn phòng điều hành, Bùi Lợi cho người điều tới vài chiếc xe chạy sân golf rồi sắp xếp các thành viên tham gia chuyến tham quan lên đó.
Cả đoàn mau chóng khởi hành.
Tiếp đó Bùi Lợi nhiệt tình đứng ra làm hướng dẫn viên cho cả phái đoàn La Pyayt Wun Co., Ltd. Bùi Lợi những tưởng sự nhiệt tình của mình sẽ mang đến cho Ô tô Việt Nhật một đối tác lớn và bền vững có điều có tới trong mơ ông ta cũng không biết được rằng điều này lại vô tình mang lại một mối nguy hại vô cùng to lớn thậm chí là suýt không thể nào vãn hồi.
Trên xe, vào lúc này, không một ai phát hiện ra vị trợ lý Maung Maung Lwin trên tay lại đang đeo một chiếc đồng hồ có thiết kế bên trong vô cùng đặc biệt, nó thực chất được gắn một chiếc camera và máy quét không gian siêu hiện đại. Những hình ảnh về vị trí các phân xưởng cũng như các vòng vây thiếp lập an ninh của nhà máy đang được âm thầm ghi nhận lại, những thông tin này sẽ được dùng để tạo ra một mẫu sa bàn 3D phục vụ cho một âm mưu khủng bố nhằm vào Ô tô Việt Nhật.
Không một ai có thể tưởng tượng trong phạm vi sản xuất của nhà máy lại đang có mặt của những thành viên tinh nhuệ nằm trong tổ chức đánh thuê khét tiếng toàn cầu, Blackwater, Mỹ quốc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...