Đổi hết thảy ủy khuất của nàng trong khảo thí vào thư viện bị người mưu hại thành bạc, khiến cho Chu thị chảy nhiều máu đi!Sắc mặt Trình Khanh cổ quái.
Trình Ngũ lão gia làm như vậy, thật sự là vượt qua mong muốn của nàng quá nhiều.
Trình Ngũ lão gia còn tưởng rằng Trình Khanh thiếu niên khí phách, đối với xử trí như vậy có bất mãn, không khỏi nói thêm vài câu với Trình Khanh:“Học sinh kia đúng là đã cung khai nhận chỗ tốt từ người khác mới mưu hại cháu, nhưng người thu mua hắn gọi là gì, nhà ở nơi nào một mực không biết, hắn mưu hại ngươi không thành còn hủy hoại cả tiền đồ của chính mình, ta cho rằng hắn đã chịu đủ trừng phạt.
Về phần người phía sau màn, ta chỉ tra được nhị phòng mấy ngày trước đuổi một gã sai vặt đi tìm Trình Tri Tự nhị thúc cháu, người nọ là nhi tử của Chu ma ma quản sự bên người kế tổ mẫu cháu.
”Nhi tử của Chu ma ma.
Trình Ngũ lão gia có thể tra được đến đây, thật sự không có qua loa cho xong chuyện, thật là tưởng thế nàng làm chủ.
Bắt nhi tử của Chu ma ma cũng vô dụng, người chân chính sai sử cũng không phải là Chu ma ma, hạ nhân đều phải nghe theo chủ nhân phân phó, người muốn chặt đứt tiền đồ của nàng là Chu thị.
Nhưng chỉ dựa vào lời khai của học sinh hàn môn kia, Trình Ngũ lão gia cũng không thể bắt được Chu thị, học sinh kia ngay cả tư cách gặp mặt Chu thị cũng không có…… Trình Khanh không thể không biết tốt xấu, chỉ bằng này đó, Trình Ngũ lão gia đã có thể buộc Chu thị chảy máu, trong lén lút cũng phải tốn rất nhiều sức lực!Trình Khanh thậm chí suy đoán, dù cho Trình Ngũ lão gia có chứng cứ rõ ràng, vì sự hài hòa chỉnh thể của tông tộc Trình thị, cũng sẽ không thật sự làm cho chuyện này lớn lên.
Cũng cũng chỉ có thể như vậy.
Chu thị còn không phải người hiện tại nàng có thể động được.
Trình Khanh áp xuống nghẹn khuất trong lòng, cất khế đất đi:“Thúc gia là chân chính vì cháu mà suy nghĩ, việc mưu hại cháu sẽ tuyệt đối không nhắc lại.
Về phần điền trang trăm mẫu này, có thể nhờ thúc gia tạm thời bảo quản thay cháu được không? Thúc gia, cháu không phải không biết tốt xấu mà oán trách thúc gia, là tình huống trong nhà cháu thúc gia cũng hiểu, bỗng nhiên có một điền trang trăm mẫu đối với án tử của tiên phụ cũng không lợi.
”Bạc là Chu thị bỏ ra, Trình Khanh không nghĩ giúp Chu thị nổi danh, nếu điền trang này do bản thân Trình Khanh quản lý, sớm muộn gì cũng sẽ truyền ra nhàn thoại.
Ở trước khi ô danh của Trình Tri Viễn được rửa sạch, trước khi chính nàng thi đậu công danh, nhà nàng đối ngoại tốt nhất vẫn nên duy trì quẫn cảnh, mấy việc như mua ruộng mua nhà này nghĩ cũng đều đừng nghĩ, bị người ta biết khẳng định sẽ liên tưởng đến việc Trình Tri Viễn tham ô bạc cứu tế!Nhờ Trình Ngũ lão gia bảo quản là tốt nhất, Trình Khanh không cần phân tâm xử lý điền trang, ngũ phòng gia lớn nghiệp lớn, Ngũ lão gia cũng sẽ không tham tiền thu của một điền trang nhỏ này, Trình Khanh cảm thấy một mũi tên trúng mấy đích.
Chính mình ở cổ đại cuối cùng cũng là người có ruộng đất!Trình Khanh có hơi chút kích động.
Trước khi xuyên qua, một trăm mẫu đất này nàng thật không thấy ở trong mắt.
Nhưng nay đã khác xưa, nàng hiện tại đã không phải là đại tiểu thư có tiền, mà là ‘ Trình tiểu lang ’ cần dựa vào mẫu thân và các tỷ tỷ làm thêu thùa nuôi dưỡng, bần cùng kéo thấp giá trị đạt đến ngưỡng sung sướng của Trình Khanh, tiểu trang một trăm mẫu với Trình Khanh lúc này tới nói đích xác là một số tiền lớn —— nghĩ đến bạc mua điền trang còn là kế tổ mẫu Chu thị nhổ ra, Trình Khanh liền càng sung sướng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...