Tiểu thư nhà họ Phạm - Phạm Vũ Châu là một cô gái với vẻ ngoài lẫn gia thế đều chẳng có điểm nào để chê, Giang Yểm Ly đã từng gặp qua cô ấy vài lần.
Dung nhan mỹ miều và dịu dàng nhưng cũng ẩn chứa sự mạnh mẽ cá tính, gia tọc nhà họ Phạm trước giờ chẳng ai dám động vào, dù nhà họ Dương có thế lực che trời thì nhà họ cũng chẳng kém cạnh.
Phạm Vũ Châu không giống với cô, vừa tài giỏi lại độc lập, trên hết có gia đình chống lưng, có lẽ hắn sẽ không dám làm bừa nữa.
Dù đã có những suy nghĩ hết sức logic nhưng Giang Yểm Ly vẫn sống trong lo sợ, lỡ đâu hắn sau khi tìm thấy cô lại ép cô trở thành tình nhân thì sao?
Hắn là kẻ điên, có gì mà không dám làm kia chứ?
Khách sạn của gia đình Tần Xuyên rất nổi tiếng, thông tin khách hàng cũng được bảo mật kỹ lưỡng, vì lo sợ hắn có thể tìm đến nếu cô bước ra ngoài, vậy nên Giang Yểm Ly đã hơn một tuần không bước ra khỏi cửa.
Sống trốn chui trốn nhủi hệt như một con chuột cống chẳng hề thoải mái, nhưng so với việc bị bẻ gãy đôi cánh và ném vào lồng thì thế này tốt hơn nhiều.
Giang Yểm Ly muốn tìm một nơi không quá xô bồ để sống, nhưng cô thực sự không cam tâm.
Cô nghỉ học, con đường sự nghiệp coi như đi tong, hắn đã huỷ hoại tất cả, nhưng lại chẳng mất gì, dựa vào đâu chứ?
Thời gian gần đây cô luôn xem tin tức về tiểu thư nhà họ Phạm nên cũng nắm sơ bộ về tính cách của cô ấy.
Cô gái này là người mạnh mẽ nhưng cũng mơ mộng, không thích chồng tương lai có nhân tình bên ngoài. Truyện Quân Sự
Giang Yểm Ly cũng dần ra ngoài thường xuyên hơn.
Cô bắt đầu đi học lại, cũng trải qua cảm giác của nữ sinh đại học bình thường như bao người.
Lúc đầu cô thực sự thấp thỏm nhưng về sau dần trở nên an tâm hơn.
Hôm nay cha nuôi gọi điện đến, lâu rồi không gặp, giọng nói của ông ở đầu dây bên kia có chút yếu ớt, hơi thở nặng nề và cũng ho khan khá nhiều.
/Yểm Ly… dạo này con thế nào rồi? /.
Giang Yểm Ly cũng lịch sự mà đáp lại:
''Con vẫn ổn ‘’.
/Hôm nay có tiện gặp mặt không, lâu rồi cha con ta không cùng nhau trò chuyện, con trai và con gái của cha đã đi du lịch cả rồi, biệt phủ chỉ còn lại hai ông bà già, thực sự có chút buồn. Cha… muốn hẹn con đến nhà hàng dùng bữa /.
Cô im lặng một lúc rồi chậm rãi nói ''Được ‘’.
Câu nói không quá dài dòng nhưng lại khiến cho Dương Thành Trung vui vẻ.
Cúp máy, cô nằm lên giường nhìn lên trần nhà.
Cô thực sự không muốn gặp, nhưng có một số chuyện phải nói cho rõ. Sau khi giải quyết xong rồi thì cuộc sống của ai người đó sống.
——————
Tại nhà hàng nổi tiếng ở thành phố A, Dương Thành Trung ngồi ở phòng riêng đợi vài phút thì cô đến.
Nhìn thấy cô con gái nuôi lâu ngày mới gặp ông vui vẻ cười, nhưng tiếp theo đó lại không nén được mà liên tục ho.
Giang Yểm Ly tiến đến vỗ nhẹ ra sau lưng ông, dù gương mặt không lộ quá nhiều biểu cảm nhưng giọng nói mang theo chút lo lắng:
''Cha có sao không, ho khan thế kia ‘’.
''Cha không sao, dạo này sức khoẻ… khụ khụ… lớn tuổi rồi, không tránh được việc này. Cha gọi món rồi, sẽ đem lên thôi ‘’.
Sau khi dùng bữa xong, cô không nhịn được mà lên tiếng:
''Dạo này sắp thi cuối cấp rồi nên con không tiện ở lâu. Sau này có thời gian con sẽ đến gặp cha, nhưng mà con không muốn gặp những người khác ‘’.
''Cha biết mẹ nuôi và con bé Nhất Nguyệt có nhiều bất mãn với con, Yên Chi thì thờ ơ, con không thích gặp cũng là đương nhiên. Nhưng mà… Nghiêm nó… ‘’.
''Anh trai hiện tại đang đính hôn, con với anh ấy nên hạn chế gặp nhau thì hơn ‘’ - Cô gái sau khi nghe thấy cái tên của hắn thì không còn kiên nhẫn được nữa, nhanh chóng đứng lên.
Giang Yểm Ly rời đi, khi mở cửa bước ra thì một đôi giày da nhanh chóng lọt vào trong tầm mắt.
Cô ngước lên nhìn, con ngươi khẽ chấn động.
Dương Nghiêm nhìn cô trong vài giây, hắn nhìn ra được sự sợ hãi trong đôi mắt đó, thu liễm ánh nhìn rồi lướt qua, bước vào trong.
Giang Yểm Ly chưa hoàn hồn vẫn còn đứng ở đó, cho đến khi nghe thấy hắn cùng với cha nuôi đang trò chuyện mới lấy lại bình tĩnh rồi bước ra ngoài.
Đón taxi về nhà rồi đóng cửa lại, trái tim khó khăn lắm mới trấn an được, nay lại bắt đầu run lên vì sợ hãi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...