Khó Lòng Trốn Thoát

Cô đã chuyển đến một thành phố biển, căn trọ mà cô thuê tuy khá nhỏ, không có cửa để so sánh với biệt phủ rộng lớn và xa hoa, nhưng đối với Giang Yểm Ly mà nói nó thực sự mang lại cho cô cảm giác được bảo vệ.

Càng lúc cô càng cảm thấy bản thân hệt như một chú mèo rồi, thích những nơi nhỏ hẹp.

Nơi cô ở có một gác mái nhỏ, Giang Yểm Ly dùng nơi đó làm phòng ngủ, bởi vì từ đó nhìn ra cửa sổ nhỏ có thể thấy được bầu trời trong xanh và biển cả bao la.

Trên cửa sổ của căn gác, cô còn để vài chậu hoa mười giờ và trầu bà, những thực vật đơn giản dễ tìm nhưng lại khiến cho lòng cô an yên.

Trường học mới và bạn bè mới không khiến cho cô cảm thấy lạc lõng mà còn vui là đằng khác.

Trải qua nhiều chuyện, Giang Yểm Ly nhận thấy không thể cầu xin sự yêu thương từ người khác, từ nhỏ đến lớn cô không có người thân, khao khát tình thương là lẽ thường tình.

Cũng chính vì như thế mà đã làm ra vài chuyện ngốc nghếch, bây giờ thì cô đã suy nghĩ thông suốt rồi, sẽ không như thế nữa.


Cô gái nhỏ tưới nước cho những bông hoa nhiều màu, ánh mắt bình yên nhìn ra ngoài biển, trong lòng cô lúc bấy giờ đã không còn vướng bận bất cứ thứ gì.

Sau khi ổn định thì đã là hơn 1 tuần, cha ruột không có đến tìm.

Chẳng biết là do ông ấy không rãnh tiêu tiền để tìm cô hay là vì cha nuôi âm thầm ngăn cản.

Dù là lý do gì thì cũng đều là thật.

Đúng như Giang Yểm Ly nghĩ ngợi, Giang Văn Chương dù rất muốn tìm cô nhưng số tiền mà ông ta có được ngoài đem đến sòng bạc thì đều đổ vào rượu bia.

Khi đã xài hết tất cả những gì có được thì mới nhớ đến con cá vàng là cô đây, nhưng Dương Thành Trung đương nhiên không muốn bất cứ ai làm ảnh hưởng đến cuộc sống của con gái nuôi. Đây là điều ông có thể làm cho cô.

Từ khi cô rời đi, nhà họ Dương chia thành những phe đối lập.

Trên bàn ăn, ngoại trừ Từ Phi và Dương Nhất Nguyệt vui vẻ ra mặt thì gia chủ lại chẳng buồn động đũa, cô con gái lớn là Dương Yên Chi vốn dĩ không quan tâm, còn con trai thứ mưu mô khó lường thì lại càng không ai biết được hắn đang nghĩ gì.

Khi Dương Thành Trung buồn bã nói rằng cô đã rời đi và nghiêm cấm không cho bất cứ ai đến tìm làm náo loạn cuộc sống của cô thì người đàn ông rất nhanh chóng đồng ý, mọi người trong nhà cũng đều đồng ý ngay sau đó.

Ngày thứ nhất cô đến nơi ở mới, mọi thứ đều xa lạ khiến cho cô tò mò khám phá, Giang Yểm Ly đến chào hỏi mọi người để làm thân.

Dì Tư ở đối diện nhà cô tuy rất hay mắng chửi nhưng mỗi lần có đồ ngon thì liền đem đến cho cô, bác chủ tiệm tạp hoá biết cô ở nơi này có một mình lại trạc tuổi con gái cho nên rất quý cô.


Mọi người đều thân thiện.

Ngày thứ hai cô đến thì bắt đầu dọn dẹp và bày trí lại nhà cửa, nhà khá nhỏ, cô cũng không có quá nhiều đồ cho nên khá nhanh, điều tốn thời gian nhất vẫn là lau chùi tất cả các ngóc ngách trong căn trọ.

Ngày thứ ba là đầu tuần vậy nên cô phải đến trường mới.

Những ngày tiếp theo đó cô đều đến trường, sau đó thì tan học, đi chợ mua đồ dùng cần thiết và thức ăn.

Là con gái nuôi của nhà họ Dương nhưng cô lại học khá nhiều, nấu ăn cũng là một trong những điều đó.

Giang Yểm Ly trở về căn trọ, đi vào bếp rồi bắt đầu làm vài món đơn giản.

Hôm nay là ngày thứ mười cô đến nơi này rồi, cũng là sinh nhật của cô.

Sau khi biết được ý nghĩa của tên mà mẹ ruột đặt cho mình, cô càng cảm thấy mỉa mai biết bao.


Sinh nhật vốn là ngày để chúc mừng, nhưng khi cô sinh ra, chẳng ai vui vẻ cả.

Lúc cô đang chìm đắm vào trong suy nghĩ của bản thân thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Giang Yểm Ly liền lên tiếng:

"Ai vậy ạ? ".

"Là dì Tư đây ".

Cô nghe thấy giọng nói có phần vui vẻ của dì thì đứng lên mở cửa, nụ cười chỉ vừa kịp cong lên thì đã bị dập tắt khi nhìn thấy người đang đứng cùng với dì.

"Ai da, cậu thanh niên này bảo là anh trai của cháu từ xa đến thăm, dì đây phải bỏ công việc đang làm dẫn đường cho cậu ta đến đây đấy! ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận