Khó Kìm Lòng Nổi

Tư Đồ Lân Thiên bưng mặt Tần Nhạc ôn nhu hôn. Hành động của hắn khiến Tần Nhạc cảm nhận được chân thành tha thiết, ôm nam nhân. Y cảm thấy chính mình còn chưa bị tiến vào đã động tình không thôi.

"Lân Thiên, ôm em."

Tư Đồ Lân Thiên đem người ôm lấy đi đá văng cửa phòng ngủ, đem người ôn nhu bỏ lên giường lớn, dịu dàng hôn.

"Ân...Lân Thiên...Sờ em...Muốn...." Quần dài bị cởi ra, áo sơ mi cũng bị lột xuống lộ ra đầu v* cứng lên bên trong. Tần Nhạc tách chân ra, đem nơi riêng tư không hề giữ lại lộ ra trước mặt nam nhân, hai tay khó kìm lòng nổi ở trên người mình du tẩu.

Nhìn cảnh đẹp mê người như thế, Tư Đồ Lân Thiên hầu kết lăn lộn, dục vọng trong lòng tăng lên, đôi mắt đen nặng trịch nhìn người trên giường: "Muốn, liền tự an ủi cho anh xem."

Tư Đồ Lân Thiên nói rồi thò tay đem chiếc ghế dựa một bên kéo qua ngồi xuống.

Tần Nhạc biết nam nhân muốn làm gì. Lời của nam nhân khiến y xấu hổ nhưng càng khiến y hưng phấn.


Đầu ngón tay trắng nõn run rẩy mơn trớn đầu v* của mình, xoa bóp một chút sau đó xẹt qua rốn sờ tính khí đã cứng lên, cuối cùng mò vào âm phùng, tách ra âm thần đầy đặn, đem âm đế khéo léo nhẹ nhàng kéo ra: "Ân..."

Huyệt khẩu đơn bạc mấp máy chảy nước, tựa hồ muốn gì đó tiến vào.

Ngón tay trắng nõn của Tần Nhạc vòng quanh miệng huyệt cuối cùng cắm vào: "Ngô...Thật lạnh...Ân..."

Nhìn Tần Nhạc trên giường mở lớn chân tự an ủi, nơi riêng tư bị ngón tay trắng nõn vỗ về chơi đùa, âm đế đã đứng thẳng cứng lên bị ngón tay không ngừng ấn xoa, huyệt khẩu đơn bạc cũng bị cắm vào hai ngón tay mô phỏng động tác tính giao, tiếng rên rỉ của Tần Nhạc cũng càng phát ra lớn hơn: "A...Ân...Ngón tay...Đụng đến...Ân...Chảy nước...Thoải mái...Ô ô..."

Nhưng mà thân thể sớm hưởng qua khoái cảm chân chính sao có thể thỏa mãn bởi ngón tay?Không qua một hồi Tần Nhạc liền chịu không nổi rút ngón tay ra, giãy giụa ngồi lên, nhìn nam nhân đối diện: "Lân Thiên, em chịu không nổi. Cho em được không?"

Tư Đồ Lân Thiên ngồi ngay ngắn ở nơi đó, đôi mắt u ám ẩn chứa nguy hiểm. Có thể nói, điểm M này của Tần Nhạc thật sự khai phá ra máu S trong lòng Tư Đồ Lân Thiên.

Nhìn Tần Nhạc bị mình khi dễ thậm chí là làm nhục so với chính mình đi đụng chạm vào Tần Nhạc còn khiến hắn hưng phấn hơn.

"Lại đây." Đơn giản hai chữ, lại mang theo mệnh lệnh tuyệt đối khiến Tần Nhạc ngồi ở chỗ kia run rẩy một chút, khó có thể ức chế tuân theo. Nhìn tần Nhạc quỳ bên chân mình, Tư Đồ Lân Thiên vươn chân ra để ở nơi riêng tư của Tần Nhạc. Cảm nhận được ý đồ của nam nhân, Tần Nhạc phối hợp tách chân ra, ôm đầu gối áp vào trước ngực, đem nơi riêng tư bại lộ trước mặt dưới chân nam nhân.

Song huyệt đỏ sẫm vừa mới bị y ngoạn lộ ra ướt át dâm mỹ.

Tư Đồ Lân Thiên dùng ngón chân khiêu khích âm đế đã hoàn toàn sung huyết kia, nhìn Tần Nhạc vì hành động của hắn mà thở gấp, đối phương không tự giác sờ đầu v* trước ngực bản thân cùng khố gian không người hỏi thăm hoặc là nói tính khí bị cố ý xem nhẹ.


Tư Đồ Lân Thiên không ngăn cản động tác của y mà nghiêm túc dùng chân đùa bỡn địa phương mẫn cảm kia.

"A...Âm đế muốn hỏng...Ân...Đừng ngoạn như vậy....Chịu không nổi...Cáp..."

Hành động của Tư Đồ Lân Thiên khiến Tần Nhạc càng thêm hưng phấn, toàn thân bởi vì dục vọng mà biến thành màu hồng, âm đế bị đùa giỡn triệt để đứng lên, mà mật huyệt chưa được đụng chạm qua lại hư không phát đau.

"Không cần ngoạn nơi này...Ngoạn tao huyệt của em...Ngoạn chỗ đó...A....Thật ngứa...Lân Thiên...Dùng chân ngoạn chỗ đó của em..."

Tần Nhạc vài lần vặn vẹo thắt lưng muốn để hoa huy*t đụng ngón chân của hắn đều bị Tư Đồ Lân Thiên né tránh. Cuối cùng không thỏa mãn phát ra âm thanh khẩn cầu lại nghe nam nhân nói: "Vậy em tự mình tách ra."

Nghe đến câu này, Tần Nhạc đã không chút do dự đẩy ra âm thần, đem huyệt khẩu hư không khó nhịn lộ ra, chờ nam nhân đến ngoạn.

Tư Đồ Lân Thiên quả thực như lời đã nói dùng chân đùa bỡn huyệt động trơn ướt lại nóng bỏng kia. Huyệt khẩu đơn bạc bị ngón chân trừu sáp, loại cảm giác làm nhục này khiến Tần Nhạc hưng phấn thở dốc cứng lên, thật giống như so với Tư Đồ Lân Thiên trực tiếp cắm vào còn thích hơn.

Cảm nhận được hoa huy*t dưới chân co rút run rẩy đứng lên, Tư Đồ Lân Thiên tâm tư xấu thu hồi ngón chân, làm Tần Nhạc bất mãn lên án: "Lân Thiên..."


Mà lúc này Tư Đồ Lân Thiên đã nhẫn nại từ lâu không thể đợi được nữa, lấy vật cứng của mình ra: "Ngoan, ngồi lên."

Tần Nhạc ủy khuất nhìn hắn một cái, giãy giụa ngồi dậy, nhưng chân mềm nhũn không động đậy được: "Em dậy không được."

Tư Đồ Lân Thiên nguyên bản tâm lãnh ngạnh rốt cuộc nhũn xuống, thò tay ôm người để lên người mình, sờ da thịt bóng loáng trong tay, hôn cằm Tần Nhạc: "Chính mình ăn vào đi."

Con ngươi đen của Tần Nhạc còn mang theo ánh nước, hai tay đỡ bả vai nam nhân. So với Tư Đồ Lân Thiên, y quả thực biểu hiện dâm đãng không chịu nổi. Nam nhân quần áo chỉnh tề chỉ lộ ra một căn cực đại cứng rắn, y lại hoàn toàn trần trụi ngồi trên thân hắn, dùng huyệt động ướt đẫm nuốt cự vật của hắn, thẳng đến khi đem toàn bộ ăn vào.

Bỗng ý thức được mình dâm loạn, Tần Nhạc tâm lý có chút bất an, ngồi trên thân nam nhân chịu đựng dục vọng nóng bỏng: "Lân Thiên...Cáp...Lân Thiên...Anh...Có thể hay không....Ô ô...Thật lớn...Có thể hay không cảm thấy...Ân...Em rất dâm đãng...Ân...Đừng lại lớn...Tao huyệt bị chống đỡ muốn hỏng...."

Tư Đồ Lân Thiên bị vấn đề này của y làm cho nở nụ cười, cắn cằm Tần Nhạc, thân thủ xoa nắn ngực y: "Nếu không phải, cùng nơi này của em, anh sẽ nghĩ mình đang thao một kỹ nữ thân kinh bách chiến. Bất quá anh thích em như vậy, chỉ đối với anh như vậy."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui