Khiết Phích Thiếu Gia

” Ảnh Nhất, ngươi có biện pháp liên lạc phụ thân không?”

Ảnh Nhất lắc đầu :” Nơi này từ trường cực kỳ hỗn loạn, ta đã thử rất nhiều lần,tín hiệu gì cũng không truyền ra.”

“Thế à.” Tuy rằng đã sớm biết đáp án, nhưng Vân Tả Ý vẫn có điểm thất vọng, đột nhiên Vân Tả Ý lại nghĩ tới một sự kiện:” Đúng rồi, người trên tinh cầu này võ công thế nào? Ý ta là bọn họ đối với chúng ta có nguy hiểm hay không?”

Ảnh vừa mới bảo nơi này cũng có giang hồ, hơn nữa hoàn cảnh cùng Trung Quốc cổ đại giống nhau, có lẽ người ở đây cũng sử dụng nội lực. Nhớ tới võ lâm cao thủ, Vân Tả Ý bắt đầu lo lắng. Tuy rằng võ công liên minh là sự kết hợp sinh hóa dược vật cùng công pháp tu luyện của các tinh cầu, nhưng chưa bao giờ phát hiện qua phương pháp tu luyện nội lực. Ảnh Nhất đối với nội lực một chút cũng không hiểu biết, có khi một sự vô ý bọn họ sẽ bị những cao thủ võ lâm cấp giết.

Ảnh ngẩn người , hiển nhiên không rõ Vân Tả Ý vì sao muốn hỏi chuyện này. Dù sao hắn chưa từng gặp được người tinh cầu khác có vũ kỹ lợi hại hơn so với liên minh : ” Hiện tại không rõ ràng lắm, ta vẫn đều đãi ở trong này, không gặp qua người học võ. Bất quá nghe chủ nhân nhà này miêu tả, người giang hồ có thể bay lên trời độn xuống đất, khai sơn phá thạch, xem ra có thể tạo thành phá hư không lớn, lại không có ma pháp lợi hại.”

Vân Tả Ý nghe nói như thế nhịn không được trừng mắt nhìn Ảnh Nhất. Cái gì kêu lực phá hoại không lớn, không có ma pháp lợi hại ? Đặc điểm nội lực chính là nội liễm, đương nhiên sẽ không giống ma pháp thanh thế kinh người, nhưng nội lực đối phó đơn độc một người rất lợi hại, quả thực chính là khắc tinh của cao thủ. Nếu lấy Ảnh Nhất cùng một cao thủ nội lực đồng cấp so tay đôi với nhau, Ảnh tám chín phần mười là sẽ thua.

Ảnh Nhất bị chủ nhân thình lình trừng mắt, rất ngạc nhiên khó hiểu, hắn dường như không nói gì sai a.


” Tốt lắm, chúng ta tạm thời sẽ ngụ ở đây, khi chưa hiểu biết đầy đủ thế giới này tốt nhất không cần đi ra ngoài.” Tuy rằng tràn ngập tò mò đối với thế giới giống Trung Quốc cổ đại, nhưng là…… Mạng nhỏ quan trọng hơn.

” Vâng.”

……

Ngày đó buổi chiều Đại Ngưu kinh ngạc phát hiện Tiểu ca mặc hắc y cư nhiên nói chuyện với hắn. Tuy rằng chỉ có bốn chữ :” Không cần đi vào.” nhưng đây chính là lần đầu tiên hắc y Tiểu ca nói chuyện với hắn.

Đại Ngưu buồn bực phát hiện tuy rằng hắc y Tiểu ca bắt đầu ngẫu nhiên sẽ nói một hai câu với hắn, nhưng vị tiểu công tử xinh đẹp như thiên tiên kia lại giống lúc hắc y Tiểu ca vừa tới, chưa từng nói quá một câu với hắn.

……

Thời gian trôi qua thực bình tĩnh.


Vân Tả Ý sau khi tỉnh lại, đi vài lần tới địa phương phi giáp rơi xuống. Hắn kiểm tra một chút phi giáp, phát hiện phi giáp đã hư hao rất nhiều bộ phận, nếu không có tài liệu chuyên môn rất khó chữa trị. Hơn nữa cũng không có năng lượng để khởi động, cho nên phi giáp xem như đã hỏng hoàn toàn.

Vân Tả Ý đành phải đem một ít hữu dụng gì đó trong phi giáp lưu lại, còn lại các bộ phận đều giấu trong một sơn động rất bí mật. Đương nhiên hành động này là hắn chỉ huy Ảnh Nhất làm.

Tuy rằng sốt đã lui xuống, thân thể dường như càng kém, thường xuyên xuất hiện hoa mắt , tay chân luôn nhuyễn miên vô lực. Quả nhiên a, vừa ly khai dược vật điều trị, thân thể hắn liền nhanh chóng tệ xuống.

Nhà Đại Ngưu ngay tại chân núi, bình thường rất ít người đến, cho nên Vân Tả Ý cùng Ảnh Nhất ở nhà Đại Ngưu lâu như vậy đều không có ai phát hiện nhà Đại Ngưu hơn hai người.

Lúc đầu vài ngày bởi vì còn phát sốt, Vân Tả Ý nằm trên giường cùng Ảnh Nhất học tập ngôn ngữ tinh cầu này, chờ sốt lui xuống hắn cũng thường xuyên ở thời điểm chạng vạng đi dạo quanh sân nhà một chút, rèn luyện thể lực.

Đối với Vân Tả Ý mà nói, nơi này khiến hắn khó chịu nhất chính là tình trạng vệ sinh. Hắn thực không thể tưởng tượng hắn trú tại phòng gỗ mục nát, càng đừng nói trên gỗ đầy các đại gia tộc sâu mọt sinh sống. Cho nên Ảnh Nhất lại vì Vân Tả Ý kiến tạo tân nhà ở.

Chặt cây, sau đó đem cây chém thành khối khối ván gỗ độ dày đều nhau. Chuyện này đối với Ảnh Nhất dễ như chơi, chỉ dùng hai ngày thời gian liền chém đủ số gỗ cần dùng. Đại Ngưu hâm mộ cực kỳ, lúc trước hắn vì kiến tạo gian nhà này phải chém cây đến một tháng .


……

Mười ngày sau nhà gỗ tạo tốt lắm. Ảnh Nhất kiến tạo nhà gỗ theo bản vẽ của Vân Tả Ý . Phía dưới đất dùng cọc hình tam giác làm dàn giáo, như vậy cọc rất ổn định. Nhà cách mặt đất một khoảng để đề phòng ẩm ướt, trọng yếu hơn là phòng ngừa côn trùng. Cửa sổ nhà rất lớn, gấp hai lần cửa sổ truyền thống của tinh cầu này, đáng tiếc không có thủy tinh, chỉ có thể dùng giấy bao lại. Ảnh Nhất còn mua tấm vải lớn làm bức màn. Hành động này làm cho Đại Ngưu đau lòng không thôi, vài ngày đều nói thẳng dùng vải lớn như thế chắn đón gió làm chi, nó đủ làm vài bộ quần áo tốt. Nóc nhà nhọn nhọn, bởi vì hắn phát hiện ở đây mưa nhiều quá, mà đỉnh nhà nhọn thuận lợi cho thoát nước.

Nhà ở tạo hoàn tất xong, Vân Tả Ý liền dọn vào, trả lại nguyên lai phòng cũ cho Đại Ngưu. Công nghệ kiến tạo nhà nói tóm lại tiên tiến hơn nhiều so với nhà Đại Ngưu, làm Đại Ngưu thèm chảy nước miếng. Cuối cùng Vân Tả Ý cùng Ảnh Nhất đều nhìn không được, liền giúp Đại Ngưu tạo một căn, Đại Ngưu cả ngày cười toe toét.

Vừa mới bắt đầu, trong nhà Vân Tả Ý trừ bỏ hé ra giường gỗ, cái gì cũng đều không có, bất quá Ảnh Nhất dần dần tạo thêm một ít đồ vật này nọ . Đầu tiên là cái bàn, sau đó thêm ghế nằm, sau lại ngay cả bình hoa trà cụ đều tạo khiến Vân Tả Ý dáng vẻ hớn hở, khen Ảnh Nhất nên đổi nghề làm thợ mộc……

Nói tóm lại Vân Tả Ý ngày quá ngày vẫn thực nhàn nhã, nếu không kể bọn họ bị nạn mới đi tới nơi dây, người khác dễ hiểu lầm hắn là khách du lịch.

……

Ảnh Nhất như trước mỗi ngày lên núi tìm dược giúp Vân Tả Ý điều dưỡng thân thể, đôi khi có bao nhiêu thảo dược dư hắn liền đi theo Đại Ngưu đến hiệu thuốc thành trấn phụ cận bán đi, đổi lấy không ít tiễn. Đương nhiên mục đích chính lúc ban đầu là muốn tiếp xúc dân cư nhiều một chút, thâm nhập càng sâu để hiểu biết thế giới này.

Hôm nay Ảnh Nhất lại hái đến mấy vị dược liệu không có trợ giúp cho Vân Tả Ý, hơn nữa mấy ngày hôm trước đã hái dư hơi nhiều, Ảnh Nhất quyết định hôm nay đi bán dược.


Đi vào hiệu thuốc, Ảnh Nhất giao dịch tốt xong đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên thấy chưởng quầy hiệu thuốc cầm một hòm gỗ lim đi ra. Mùi hương này, Ảnh Nhất chần chờ đi thẳng đến bên cạnh chưởng quầy.

” Ha ha…… Tiểu ca, ngươi còn muốn gì sao?” Lão bản thấy Ảnh Nhất cười ha hả hỏi, gần nhất Ảnh Nhất thường đến chỗ hắn bán dược, hắn cùng Ảnh Nhất lăn lộn cũng nhìn quen mắt. Bởi vì thuốc của Ảnh Nhất chất lượng tốt lắm, bán cho hắn giá cả cũng không cao, cho nên hắn rất nhiệt tình hoan nghênh Ảnh Nhất.

” Có thể nhìn xem thuốc trên tay ngươi không ?” Ảnh Nhất nhìn chằm chằm vào hòm thuốc trên tay chưởng quầy.

” Ách, này…… Được rồi, do là ngươi, nếu những người khác ta không để cho xem đâu. Thuốc này rất trân quý……” Cuối cùng chưởng quầy cự tuyệt không được mà đáp ứng, nhưng miệng vẫn nói không ngừng, trên tay thật cẩn thận mở ra hòm gỗ lim.

Thật là nó, Ảnh Nhất ánh mắt sáng lên, tinh tế nhận rõ hình dáng xong liền nhấc đầu nhìn lão bản:” Thuốc này bao nhiêu tiền, ta mua.”

” A, này, ha ha……Tiểu ca, thật không dám dấu diếm, thuốc này đã bị Thượng Quan thế gia mua rồi. Thiếu gia của Thượng Quan thế gia từ lúc sinh ra bị một loại quái bệnh, vẫn dựa vào thuốc này duy trì mệnh. Thuốc rất khó tìm, Thượng Quan gia đã bị ngưng thuốc một thời gian, phải tìm vất vả lắm mới được một gốc cây, quá một hồi sẽ có người đến lấy. Người ta Thượng Quan thế gia là võ lâm tứ đại thế gia, chúng ta không thể trêu vào, thuốc này ngươi nên buông tha đi.” Chưởng quầy không nghĩ tới Ảnh Nhất cư nhiên muốn mua thuốc, phục hồi tinh thần lại vội vàng khuyên nhủ.

Ảnh Nhất ánh mắt nheo một chút, nhưng không có rời đi, chính là nói:” Ta ở chỗ này chờ bọn họ.”

” Ngươi, hừ, ngươi muốn đợi thì đợi đi.” Chưởng quầy thấy Ảnh Nhất không nghe hắn tốt ngôn khuyên bảo, còn muốn tại đây chờ, nhất thời trên mặt tức giận, hừ lạnh một tiếng bỏ đi ra sau quầy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui