Khiết Phích Thiếu Gia

p/s: Trải qua thiên chuy bách luyện = trải qua trăm ngàn khổ luyện

Đại sảnh Thiên Hành lữ quán.

Những thân sĩ, thục nữ tư thái tao nhã, áo mũ chỉnh tề tùy ý có thể thấy được. Bọn họ tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ cười nói, hơn nữa giống như mang theo rađa chuẩn xác mỉm cười chào hỏi mỗi khi có người đi ngang qua. Xem ra bọn họ đều rất quen thuộc lẫn nhau. Những nữ hầu xinh đẹp bưng các ly hồng rượu không ngừng tới lui xuyên qua, luôn bảo đảm các khách nhân tùy thời đều có thể lấy được rượu.

Đi theo phía sau Tử Trúc, Đề Bản và Âu Lý sợ hãi than nhìn hết thảy cảnh này, nhưng bọn hắn đều thực thông minh không phát ra nghi vấn, chỉ lẳng lặng theo Tử Trúc.

Tử Trúc hướng dẫn bọn hắn tiến vào chỗ các tiểu thư tiếp khách đưa thiếp, nói lời cảm tạ sau liền mang theo hai người hướng phía trong đi đến. Trên đường thỉnh thoảng có người đi lên chào hỏi, bất luận là hữu hảo hay là ác ý Tử Trúc đều giống nhau có lễ đáp lại……

” Trời, Tử Trúc a, ngươi như thế nào giờ này mới đến?” Một bóng người đột nhiên xuất hiện.

Tử Trúc cau mày nhìn người trước mặt, nói:” Có chút việc chậm trễ.”. Thiên Thiếu Thành, bởi vì Thiên Lâm tập đoàn cùng gia tộc của hắn có qua lại làm ăn, cho nên hắn và Thiên Thiếu Thành cũng không xa lạ. Thiên Thiếu Thành so với hắn lớn hơn vài tuổi, rất có thiên phú buôn bán. Vốn những người trẻ tuổi thông minh giống bọn họ như vậy phải hay thường xuyên lui tới, nhưng Tử Trúc lại không thích tính phong lưu của Thiên Thiếu Thành, hơn nữa bản tính vốn lãnh đạm, quan hệ giữa họ cũng không thân mật quá, chỉ giống như trò chuyện với người xa lạ. Bất quá tại dạng trường hợp này, lấy quan hệ hai nhà dù tình dù lý đều phải cho nhau một chút chào đón.


Thiên Thiếu Thành nhíu mày, đã thói quen tính cách của Tử Trúc, hắn trực tiếp bỏ qua thái độ lạnh nhạt, dù sao vừa rồi hắn hỏi chỉ là làm theo phép, căn bản không nghĩ tới Tử Trúc sẽ trả lời lý do. Thiên Thiếu Thành tiếp theo tự nói ra mục đích bản thân:

” Như vậy a, ngươi không có đến không a. Ngươi xem, phía kia là thiên kim của Hàn lão già a. Chậc chậc, thật sự là mỹ nữ hiếm thấy, khó trách lúc trước lão già kia giấu bảo bối như vậy, không nghĩ tới lần này đến vẫn phải mang đi ra. Vân thị thế lực thật không nhỏ a…… Còn có a, ngươi xem thấy bên kia mĩ nhân nóng bỏng không? Nàng là……” Thiên Thiếu Thành ánh mắt chạy tới chạy lui, không bao lâu, tất cả nữ nhân xinh đẹp ở đây đều bị hắn thông báo hết bối cảnh. Không thể không nói hắn lợi hại, nhiều tư liệu như vậy đều nhớ rõ rành mạch, không sai một người, không đi làm tình báo thật sự rất đáng tiếc.

Tử Trúc lẳng lặng nghe, nhưng không nhớ một từ.

Về phần phía sau Tử Trúc, Âu Lý cùng Đề Bản bọn họ theo từ vừa rồi đến bây giờ vẫn lăng lăng nhìn người trước mặt hé ra khép vào cái miệng không ngừng. Vì sao phải dùng từ nhìn, bởi vì bọn họ phát hiện bọn họ căn bản nghe không hiểu ngôn ngữ của mọi người ở đây. Loại ngôn ngữ kỳ quái này so với ngôn ngữ đại lục tốc độ hơi chậm một chút nhưng ngữ điệu rất xinh đẹp. Nhưng chuyện này có ích lợi gì chứ, bọn họ căn bản là nghe không hiểu, hai người hiện tại thực buồn bực a. Rõ ràng đã tiếp xúc tới chân tướng rồi, đã cách chân tướng khoảng cách rất gần, nhưng hết thảy bởi vì bọn họ nghe không hiểu mà công sức vô dụng.

Đang thao thao bất tuyệt, Thiên Thiếu Thành cuối cùng chú ý tới phía sau Tử Trúc hai vẻ mặt mờ mịt có vẻ có điểm ngu đần, hỏi :” Bọn họ là ai ? Như thế nào trước kia chưa thấy qua ? ”

Tử Trúc bất động thanh sắc trả lời:” Là trợ lý của ta, mới thu, ngươi trước kia chưa thấy qua.”

” Ồ, nguyên lai là như vậy.” Thiên Thiếu Thành trả lời, tuy rằng trong lòng vẫn kỳ quái Tử Trúc sao thu hai tên nhìn ngốc như vậy làm trợ lý, nhưng cũng không tiếp tục dây dưa chủ đề này, nói tiếp:” Ngươi nói xem người thừa kế chính thức của Vân thị bộ dáng ra sao ? Người ngoài dường như cũng chưa gặp qua hắn đâu, thật sự so với lão cha, hắn còn muốn thần bí hơn.”


” Không biết.” Tử Trúc nhìn Thiên Thiếu Thành liếc mắt một cái không đáp lời.

Thái độ của Tử Trúc lại làm cho Thiên Thiếu Thành lầm tưởng rằng hắn cũng không biết, cười ha ha nói:” Ta đã tham gia quá vài lần sinh nhật của hắn, nhưng người này một lần cũng không xuất hiện, ngay cả tên của hắn còn không biết nữa…… Ai, có lão cha “trâu” như thế thật sự không giống thường a……”

Tử Trúc nhìn thoáng qua Thiên Thiếu Thành đang lâm vào tự ai tự oán, khóe miệng hơi nhếch, lập tức đem ánh mắt chuyển hướng cửa đại sảnh, đến khi đôi mắt tĩnh lặng chờ đợi.

……

Trước cửa Thiên Hành lữ quán.

Các tiểu thư tiếp khách vẫn đang tươi cười đón khách. Đột nhiên các nàng thấy một chiếc xe ngựa đang chậm trãi tới, nhất thời tươi cười so với vừa rồi càng ngọt ngào hơn, tư thế so với lúc trước càng tiêu chuẩn hơn. Trong mắt các nàng đều mang theo chờ mong dễ thấy. A a……Ông chủ thần bí của chúng ta ngay tại bên trong xe ngựa, còn có Thiếu chủ cho đến giờ chưa từng lộ diện…..


Xe ngựa dừng lại, Diệp Đàn trước sau như một hầu ở bên cạnh xe ngựa. Vân Hàm Phong dắt Vân Tả Ý đi xuống xe, thản nhiên nhìn thoáng qua Thiên Hành lữ quán sau mang theo Vân Tả Ý đi vào bên trong.

” Hoan nghênh Vân tổng, hoan nghênh Thiếu chủ.” Mười sáu giọng nói ngọt ngào đồng thời vang lên, mười sáu đôi mắt kích động cùng sùng bái nhìn Vân Hàm Phong và Vân Tả Ý. Thấy được, thấy được rồi, ông chủ của chúng ta thật tuấn mỹ, thật có hình tượng a. Nhìn xem lãnh khốc khí chất kia, ánh mắt lạnh lùng kia. Aaaa, thật là rất nam nhân a…… Còn có Thiếu chủ, đúng là tìm không ra siêu cấp mĩ thiếu niên trên toàn bộ liên minh a…… tóc màu đen, ánh mắt màu đen, thật rất lãnh khốc a…… Hơn nữa Thiếu chủ còn là thiên tài kinh doanh hiếm thấy, nghe nói Vân thị có một nửa sản nghiệp hiện tại đều do Thiếu chủ quán lý……

Vân Hàm Phong làm như không thấy mang theo Vân Tả Ý xuyên qua hai hàng mỹ nữ, biểu tình vẫn lạnh băng không thay đổi.

Một người xem như lãnh đạo trong hàng mỹ nữ còn đang kích động đi tới trước mặt Vân Hàm Phong, nhẹ giọng nói:” Vân tổng, Thiếu chủ, xin theo ta.”

Vân Hàm Phong thản nhiên gật đầu đi theo tiểu thư dẫn đường, khóe mắt che dấu hướng phía sau phiêu đi, gặp Vân Tả Ý không có chút dáng vẻ khẩn trương không khỏi yên lòng, lập tức trong lòng dâng lên tràn đầy tự hào. Đúng vậy, hắn vì cái gì không tự hào chứ. Ý nhi vĩ đại như vậy, mặc kệ chuyện gì đều có thể trấn định vượt qua dự kiến thật tốt, giống Ý nhi xuất sắc như vậy chỉ sợ toàn bộ liên minh tìm không ra vài người đi.

Trong đại sảnh mọi người nháy mắt yên tĩnh xuống khi Vân Hàm Phong xuất hiện . Ánh mắt mọi người hoặc tìm tòi nghiên cứu hoặc kinh diễm hướng đến Vân Tả Ý , đánh giá vị Vân thị Thiếu chủ lần đầu tiên lộ diện. Vân Hàm Phong gặp nhiều ánh mắt lộ liễu hướng đến bảo bối, nhất thời tức giận, nhưng cũng biết đây là không thể tránh khỏi. Qua hôm nay về sau, loại chuyện này chỉ sợ sẽ thường xuyên gặp phải, Vân Hàm Phong có bất mãn như thế nào cũng chỉ thật mạnh nhẫn nại đi.

Hoàn hảo những người này đều là cáo già trên thương trường, không đánh giá bao lâu liền đều hoàn hồn, mọi người đều tiến lên nhiệt tình chào hỏi Vân Hàm Phong. Không ít người còn mang theo bảo bối thiên kim nhà mình, về phần đánh chủ ý gì, ai cũng đều biết.

” Vân tổng, đã lâu không thấy a, ha ha…… Đây là quý công tử đi, thật sự là tuấn tú nho nhã a, thằng con nhà ta còn kém xa.” Một lão giả tiến lên chào đón.


” Làm sao, làm sao. Lệnh lang công tử ở thương trường rất được công nhận, ngài quá khiêm tốn rồi.” Lão giả là nguyên lão trên thương trường, cho dù Vân Hàm Phong có lãnh đạm thế nào cũng không thể không để cho mặt mũi, đành phải phối hợp hàn huyên.

” Ha ha, quá khen quá khen……” Cho dù lão giả đã trải qua thiên chuy bách luyện, nghe được lời này vẫn một trận thoải mái , nếp nhăn trên mặt khi cười lại thâm sâu vài phần. Không chỉ vì Vân Hàm Phong nhắc đến đứa con bảo bối của hắn, còn bởi vì Vân Hàm Phong thân phận địa vị cao như thế nói ra lời khen tặng.

” Vân tổng, đây là tiểu nữ Hải Ti, năm nay mười tám, trùng hợp cùng quý công tử cùng tuổi, ha ha…… Nàng a, cái gì cũng tốt, nhưng tính cách quá hoạt bát, một ngày cũng không chịu an phận, thật sự khiến người đau đầu.” Lão giả đột nhiên kéo qua cô gái ăn mặc nóng bỏng khêu gợi đang đứng ở phía sau, ra vẻ buồn rầu nói. Xem bộ dáng cô gái, đâu chỉ là rất hoạt bát.

Vân Hàm Phong mắt lạnh nhìn lão giả biểu diễn, trên mặt vẫn dấu diếm vẻ khách sáo, bất quá nguyên tắc của hắn vẫn không quan tâm những người muốn đánh chủ ý lên Ý nhi :” Như thế nào chứ, quý thiên kim……”

“…………………”

“…………….”

……

Toàn bộ buổi chiều trôi qua trong sự tiếp đón khách sáo của Vân Hàm Phong ứng phó ý đồ đen tối của các cáo già , bất quá Vân Hàm Phong càng kiên định quyết tâm cho Vân Tả Ý đính hôn. Nếu không để cho Ý nhi đính hôn, hắn còn muốn phòng bao nhiêu người a, hiện tại chỉ có mau chóng tuyên bố Ý nhi đã có hôn ước mới là an toàn nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui