Khiết Phích Thiếu Gia

Ngày mới lại đến. Sáng sớm, người dân rất kỳ quái phát hiện tổng hành dinh Thiên Hành lữ quán đã muốn ngừng kinh doanh rất nhiều ngày hôm nay cư nhiên mở cửa. Thiên Hành lữ quán ở trên đại lục đều bài danh lữ *** hàng đầu, trong đó tổng *** lại thiết trí mỹ lệ nhất, diện tích lớn nhất. Các quý tộc các quốc gia đều đã xem lời mời khách của Thiên Hành lữ quán mà tự hào, coi như tượng trưng cho thân phận, nhất là tổng ***. Ngay cả hoàng tộc chiêu đãi ngoại quốc đều lấy bao hạ Thiên Hành lữ quán biểu hiện thực lực của một nước, bất quá dù là quốc gia cường đại nhất cũng không có bao hạ toàn bộ khách sạn, chỉ bao một tầng…… Tổng *** có thể nói là ngày vô ngàn vàng. Nhưng làm cho người ta kỳ quái chính là ước chừng mười ngày nay, Thiên Hành lữ quán đột nhiên tuyên bố ngừng kinh doanh, sau đó liền đem tất cả khách quý đang ở tại lữ quán, không biết dùng thủ đoạn gì, toàn bộ thỉnh đi ra ngoài. Lúc sau thật sự bế quan không tiếp khách. Một lần đóng cửa liền đóng gần mười ngày, đây là chuyện chưa từng xảy ra. Các thế lực nhìn đến tình huống dị thường này cũng không yên tâm bí mật phái tới mật thám, nhưng bất kể cái gì cũng không tra đến, nhất thời lòng người càng thêm hoảng sợ……

Hôm nay sáng sớm ngủ dậy, mọi người liền phát hiện đại môn lữ quán mở rộng ra, tựa hồ so với trước kia càng thêm trang nghiêm mỹ lệ và có rất nhiều biến hóa. Đầu tiên, thảm trải trước cửa Thiên Hành lữ quán thay đổi. Những đường cong hay giống như đồ án văn tự màu đen tuyền thêu đầy phía trên thảm màu đỏ, trải dọc theo từ trước cửa liên miên không dứt đến sâu trong lữ quán. Tuy rằng mọi người đều xem không hiểu, nhưng cũng mơ hồ đoán được kia hẳn là huy chương gia tộc linh tinh gì đó.

Tiếp theo tất cả địa phương của lữ quán đều dường như trát phấn một lần, rất nhiều lão nhân cảm thấy hiện tại Thiên Hành lữ quán so với bọn hắn nhìn trước giờ hầu như càng muốn sáng chói mắt.

Sau đó chính là những tiểu thư đứng trước cửa lữ quán tiếp khách. Nếu nói trước kia phục vụ nữ xem như xinh đẹp, như vậy hiện tại là các mỹ nữ quốc sắc thiên hương. Mười sáu đại giai nhân quốc sắc thiên hương mặc thống nhất chế phục màu đen chỉnh tề đứng thành hai hàng hai bên. Chưa từng gặp qua loại trang phục có hình thức lạ như thế, hoàn mỹ buộc vòng quanh các đường cong mê người của các nàng. Màu đen khiến cho các nàng thật sự sang trọng, làm người ta không dám dễ dàng khinh nhờn. Mười sáu người động tác đồng dạng, mỗi một tươi cười mỗi một bước chân đều hoàn mỹ không thể chê, có thể thấy các nàng đã được huấn luyện rất chuẩn.

Người qua đường số một :” Thiệt nhiều mỹ nữ a, thật sự chưa thấy qua nữ nhân so với các nàng còn đẹp hơn, ngay cả lần trước nhìn đến quý phu nhân được xưng đệ nhất kinh thành cũng không tuyệt mĩ như vậy…… Kỳ quái, giai nhân như vậy sao chỉ là tiểu thư tiếp khách ? ……”

Người qua đường số hai :” Chậc chậc, gia tộc nhà ai phô trương lớn như vậy nha? Xem ra giống như đã bao hạ toàn bộ Thiên Hành lữ quán, dù là cường quốc đệ nhất đại lục cũng không làm được chuyện này a…… Ân, xem bộ dáng đồ án kia tựa hồ là một gia tộc, nhưng chưa từng nghe qua có đại thế lực gia tộc như thế a.”

Người qua đường số 3: ……….


…..Trăm điều khó hiểu không lời giải đáp…..

……

Ở góc âm u thỉnh thoảng có chút bóng người hiện lên, cho dù hai bóng người ngẫu nhiên chạm mặt nhau cũng không như bình thường rút đao động kiếm, chỉ sửng sốt một chút liền làm tiếp chuyện của mình. Bọn họ muốn đem tin tức này mau chóng báo cho chủ nhân mỗi người.

Theo thời gian trôi qua, thái dương cao cao bắt tại không trung. Trước cửa Thiên Hành lữ quán cũng tụ tập rất nhiều xe ngựa khác biệt mỹ lệ, nhưng làm cho người ta kỳ quái chính là huy chương trên các xe ngựa đều vẻ những văn tự hay hình dạng kỳ quái, chưa hề thấy bao giờ. Xe ngựa ngừng lại, từ bên trong đi ra không một người nào … không … là long trong phượng, phong độ xuất chúng, tao nhã, quý phái bức người, khí phách thiên thành…… Tóm lại chỉ có từ ngữ “đại nhân vật” để hình dung bọn họ, hơn nữa thể hiện càng thêm hoàn mỹ. Nhưng vấn đề là …… Bọn họ người xem một người cũng không nhận thức các “đại nhân vật” kia. Mọi người vốn nhìn đến đại phô trương như vậy, nghĩ muốn nhận xem là đại nhân vật nào đến đây, có khi có thể thấy được như quốc vương công chúa các loại. Đó là thiên đại vinh hạnh a. Lúc sinh thời rất nhiều bình dân muốn chiêm ngưỡng đến thiên dung hoàng tộc đều nghĩ muốn cũng không đến được. Nhưng hôm nay làm cho bọn họ tuyệt đối không ngờ chính là những người này một người cũng không nhận thức, đừng nói đến hoàng tộc, ngay cả một tiểu quý tộc đều không có……

Trước cửa các tiểu thư tiếp khách lại không nghĩ như vậy. Các nàng từ lúc nhìn thấy người từ trong xe ngựa đi ra đều bắt đầu tim đập gia tốc. Aa, đây là tổng giám đốc của Viêm Vũ tập đoàn a, nghe nói trước mắt chưa vợ, siêu cấp kim cương Vương lão gia a. Tiểu thư tiếp khách xem trong mắt đều nhanh tròn thành hình trái tim. Bất quá theo ngàn vạn người cạnh tranh tuyển chọn để được đứng tại vị trí này, tố chất của các nàng không thể nghi ngờ. Cho nên cho dù đang hoa mắt si mê, các nàng vẫn duy trì hoàn mỹ lễ nghi, trên mặt mỉm cười hoàn mỹ như trước làm cho người ta nhìn tới liền thể xác và tinh thần thư sướng, tìm không ra chút đang hoa mắt si tình.

Viêm Vũ tập đoàn tổng giám đốc Viêm Phi xuống xe, sửa sang lại lễ phục, sau khi đánh giá Thiên Hành lữ quán, tiếp nhận trợ lý đưa lên thiếp mời, mới ổn trọng cất bước đi vào Thiên Hành lữ quán. Các tiểu thư thấy Viêm Phi đi tới, liều mạng áp chế tim đập càng lúc càng nhanh, chỉnh tề hơi hơi xoay người hành lễ chào khách, dùng giọng nói thanh thúy ngọt ngào:” Viêm tổng, hoan nghênh quang lâm.”

Viêm Phi lễ phép gật đầu thăm hỏi, sau đó đưa thiếp mời, một tiểu thư tiến lên tiếp nhận, kiểm tra qua lại rồi mới cười nói :” Viêm tổng, xin đi theo ta.”


Viêm Phi gật đầu mang theo trợ lý theo sau.

Nhìn bóng dáng Viêm Phi biến mất, các tiểu thư tiếp khách không khỏi một trận mất mác, bất quá các nàng mất mác liền biến mất vô tung vô ảnh, bởi vì:

” Tiễn tổng, hoan nghênh quang lâm.” gia chủ của Tiễn thị aaa……

” Vương tổng, hoan nghênh quang lâm.” các tiểu thư nhìn cho đã mắt thần tượng giỏi giang quyến rũ trước mặt, Vương Liễu Nghiên, nữ thần tượng của toàn bộ liên minh a, ta thật sự thấy nàng……

” Thiên thiếu gia, hoan nghênh quang lâm.” Phải hôn mê, phải hôn mê thôi, trước mặt thật sự là danh xưng “Tình nhân đại chúng” – Thiên thiếu gia sao? Cực kỳ đẹp trai a.

Đại biểu Thiên Lâm tập đoàn – Thiên Thiếu Thành chú ý tới các tiểu thư đang nhìn mình chăm chú, lúc đưa ra thiếp mời không quên chức trách là “Tình nhân đại chúng” của hắn, nháy ánh mắt quyến rũ các nàng.


Chết, chết liền ~~~ các tiểu thư tiếp khách nhất thời đều bị siêu đại tình nhân khiến cho đỏ ửng mặt, mị nhãn như tơ mơ màng. Chỉ có một tiểu thư đối với loại hình tượng này không bị ảnh hưởng, tỉnh táo lại tiến lên tiếp nhận thiếp mời.” Thiên thiếu gia, xin theo ta đến.”……

……

Tóm lại, ngày này, các tiểu thư tiếp khách quá thực phấn khích.

……

Vân Tả Ý từ học viện vội vàng trở lại trang viên.

” Đại thiếu gia, lão gia đang ở phòng của ngài, quần áo của ngài đã chuẩn bị xong.” Diệp Đàn báo cáo.

” Đã biết.” Vân Tả Ý gật đầu, hướng phòng ngủ đi đến.

Mở cửa phòng, vừa nhìn đến người bên trong Vân Tả Ý ngây ngẩn cả người.


” Làm sao vậy?” Vân Hàm Phong thấy Vân Tả Ý mở cửa xong cũng không tiến vào, chỉ lăng lăng nhìn hắn, có chút kỳ quái hỏi.

” A, không…… Không có gì.” Vân Tả Ý rất nhanh phục hồi tinh thần lại. Đánh chết hắn cũng sẽ không nói bởi vì vừa rồi nhìn đến Vân Hàm Phong mặc lễ phục chính thống mà thất thần. Điều này làm sao hắn dám nói a. Một người nam nhân xem nam nhân khác xem ngây ra người. Bất quá, Vân Tả Ý lại nhìn thoáng qua Vân Hàm Phong. Gương mặt hoàn mỹ tựa như nghệ thuật gia điêu khắc tỉ mĩ đi ra; tỉ lệ dáng người cực chuẩn; một thân lễ phục màu đen trang trọng khiến hắn càng thêm cao quý u nhã; màu lam trong mắt lạnh như băng nhưng nhìn Vân Tả Ý lại ôn nhu…… Hắn thật là phụ thân của ta sao? Vân Tả Ý có chút buồn bực. Có ai phụ thân lớn lên trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy a. Sinh con lớn như ta, hắn hẳn là xem như trung niên, tại sao vẫn còn giữ bộ dáng thanh niên tuấn mỹ như vậy?

Vân Hàm Phong kỳ quái nhìn Vân Tả Ý dường như đang có điểm không vui. Chẳng lẽ bởi vì hôm nay phải tham dự lễ sinh nhật sao? Vân Hàm Phong nhướng mày:” Ý nhi, lễ phục ta chuẩn bị tốt lắm, nhanh lên thay đổi đi, làm cho khách đợi lâu cũng không tốt.” Nói xong đứng dậy ra ngoài, nghĩ muốn để Vân Tả Ý thay quần áo.

Không biết vì cái gì tâm tình đột nhiên đồi bại, Vân Tả Ý hiện tại nhìn gì cũng không thuận mắt, nhìn đến Vân Hàm Phong, không chút nghĩ ngợi đã nói:” Ngươi đi đâu a, tại đây chờ ta.”

” Ách, chính là, Ý nhi , ngươi phải thay quần áo a.” Vân Hàm Phong ngây ngẩn cả người.

” Thay quần áo? Ta…… Ta thay quần áo với ngươi ngồi ở đây có cái gì quan hệ? ” Vân Tả Ý lúc này mới nhớ đến Vân Hàm Phong nói gì đó, bất quá hiện tại tâm tình không tốt, hắn thật sự thực không được tự nhiên. Bình thường căn bản không có khả năng chưa suy nghĩ đã nói ra lời như vậy. Sau khi nói xong chính mình cũng sửng sốt.

Vân Hàm Phong đầu tiên bị lời nói của Vân Tả Ý hoảng sợ, tiếp theo nhìn đến Vân Tả Ý cũng một bộ dạng ngơ ngác, nháy mắt hiểu được, nhịn không được có chút muốn cười. Ý nhi của hắn thật đáng yêu :” Ý nhi , ta nên đi ra ngoài chờ ngươi tốt hơn.”

Vân Tả Ý vốn nghĩ muốn thuận theo đáp ứng, nhưng nhìn đến ý cười giấu không được trong mắt Vân Hàm Phong , lời nói đáp ứng vừa tính vọt ra lại biến đổi :” Không cần, ngươi ngay tại đây.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui