Khiết Phích Thiếu Gia

Vân Hàm Phong cùng Vân Tả Ý sóng vai bước đi. Hai người xuất hiện khiến cho người qua đường ấn tượng cực kỳ, các ánh mắt nóng rực dường như muốn đem bọn họ xuyên thủng. Trước không tính đến tin đồn hôm nay truyền khắp học viện, một tổ hợp hai siêu cấp mỹ nam tử cũng đủ khiến mọi người chú ý. Hai người cũng đã quen bị xung quanh nhìn chăm chú như vậy, những ánh mắt này không có ảnh hưởng đến bọn họ. A, cũng không phải hoàn toàn không ảnh hưởng. Vân Hàm Phong đang rất bất mãn những ánh mắt này, hận không thể đem hết cặp mắt đang theo dõi Ý nhi của hắn đào đi ra, càng muốn đem Ý nhi giấu đến địa phương không ai có thể tìm tới, làm cho bất luận kẻ nào cũng không có biện pháp chạm đến bảo bối của hắn. Nhưng hiện tại hắn ở bên cạnh Vân Tả Ý, cho dù có tức giận cũng không thể biểu hiện ra, bề ngoài vẫn bình tĩnh, hành động quả thực đạt tới trình độ hoàn mỹ. Cứ thế Vân Tả Ý hoàn toàn không nhận thấy phụ thân hắn đang cực tức giận.

Đi đến một góc rẽ, đột nhiên Vân Tả Ý dừng lại. Vân Hàm Phong cũng dừng cước bộ.

” Phụ thân, ta muốn đi thư viện.”


” Tốt, ta đi với ngươi.” Vân Hàm Phong cúi đầu, nhìn về phía Vân Tả Ý, người so với hắn thấp hơn một chút, trong thanh âm dễ phát hiện sự sủng nịch.

Vân Tả Ý không trả lời, chỉ chuyển hướng về con đường đi đến thư viện, Vân Hàm Phong khóe miệng lộ ra mỉm cười, im lặng đuổi theo.

Con đường đi đến thư viện tương đối hơi vắng người, một lát sau bên cạnh hai người cơ hồ đã không có người đi đường, chỉ có tiếng lá cây bị gió gợi lên sàn sạt làm bạn. Vân Hàm Phong thấy không còn những ánh mắt đáng ghét , tâm tình cũng tốt lên, hơn nữa phong cảnh của Ai Lý học viện tuyệt đẹp lại có người hắn yêu làm bạn kề bên, trái tim cứng rắn lạnh lẻo bình thường đã tức khắc biến mềm mại. Nghiêng đầu nhìn về phía người đang yên lặng hành tẩu, Vân Hàm Phong cảm giác thật hạnh phúc, tràn ngập ***g ngực, tràn trề đến thiếu chút nữa khống chế không được chính mình mà gắt gao ôm lấy người yêu. Nhận thấy chính mình không khống chế được cảm xúc, Vân Hàm Phong vội vàng ổn định lại tâm tình, kiếm chuyện nói để dời đi lực chú ý.

” Ý nhi , ngươi muốn tìm sách gì? Ta giúp ngươi tìm.” Vân Hàm phong nói những lời này cũng là thật lòng. Sách trong thư viện nhiều lắm, tìm một quyển trong hàng đống tư liệu là chuyện rất hao tâm tốn sức, Vân Tả Ý lại bệnh nặng mới khỏi, hắn lo lắng Vân Tả Ý sẽ bị mệt .

” Ách, là…… sách về chuyện tình cảm.” Tuy rằng Vân Tả Ý không thẹn với lương tâm, làm việc đều quang minh lỗi lạc, nhưng hắn phải nói muốn mượn loại sách này vẫn hơi ngượng ngùng. Nếu là người khác hỏi, hắn khẳng định sẽ trực tiếp dùng ánh mắt lạnh băng khiến họ im miệng, nhưng người hỏi là Vân Hàm Phong, đành phải chịu đựng không được tự nhiên và thành thật trả lời. Sau khi nói xong mặt hơi hơi đỏ ửng, vẻ ửng đỏ trên khuôn mặt trắng xinh đẹp của hắn càng rõ ràng, càng thêm động lòng người.


Gặp qua vô số mỹ nhân, đối với sắc đẹp đã muốn tới rồi thờ ơ, Vân Hàm Phong nhìn thấy cảnh đẹp hiếm có này đều thất thần một hồi. Nét đỏ ửng kia chợt lóe rồi biến mất, đảo mắt, Vân Tả Ý đã khống chế được thần thái, khôi phục bộ dáng bình thường lạnh như băng.

Vân Hàm Phong tuy thầm than đáng tiếc, nhưng hắn rất nhanh liền chuyển giao tâm tư tới những lời nói mới vừa rồi, rõ ràng hắn rất quan tâm chuyện này.

” Ý nhi , vì sao…… tìm loại sách này?” Vân Hàm Phong do dự hỏi, trong lòng vừa vui sướng lại vừa lo lắng, vui sướng vì Vân Tả Ý rốt cục tiếp xúc chuyện tình cảm, lo lắng vì Vân Tả Ý có phải hay không có người yêu. Nhưng hắn rất nhanh bác bỏ suy đoán này, Vân Tả Ý nhất cử nhất động hắn đều hiểu biết rành mạch, duy nhất ở chung hơi gần một tý chính là cô gái tên Hồng Mân kia, nhưng hắn tin tưởng ánh mắt của mình, Vân Tả Ý không có yêu nàng.


” Khụ, không phải ta dùng, là một đệ tử thất tình trong lớp của ta, cả ngày suy sút không chịu nổi, nghĩ muốn ở sách tìm xem có biện pháp nào không.” Vân Tả Ý nghĩ đến Vân Hàm Phong hiểu lầm hắn thích ai tuy rằng nơi này không có yêu đương sớm, trong suy nghĩ của hắn tuổi tác bản thân so với Vân Hàm Phong không kém bao nhiêu, nhưng hắn không nghĩ bị Vân Hàm Phong hiểu lầm, như thế sẽ trêu chọc một đống phiền toái lớn.

Ở trong lòng Vân Tả Ý, hôn nhân cả đời nhất định sẽ giống như Vân Hàm Phong, đã sớm được an bài tốt lắm, hoàn toàn là vì góc độ lợi ích gia tộc xuất phát. Hắn cũng không nghĩ muốn phản kháng, phức tạp và phiền phức lắm, thầm nghĩ giống Vân Hàm Phong, cưới một người mình không yêu cũng sẽ không cho gây phiền toái cho mình, còn có thể trợ giúp Vân thị thường thường thản nhiên quá cả đời. Hắn chưa từng nghĩ tới tự do yêu đương. Hơn nữa Vân Hàm Phong tuy đối xử hắn vạn phần dung túng, nhưng hắn không tin tưởng ngay cả hôn nhân của mình, Vân Hàm Phong cũng sẽ phóng túng mặc kệ không hỏi như vậy. Loại chuyện vì một nữ nhân mà cha con không hợp, thậm chí quyết liệt, hắn thường gặp lắm, cho nên khi nghe trong giọng nói Vân Hàm Phong có ý tứ hoài nghi hắn thích người nào đó, hắn vội vàng làm sáng tỏ, tránh cho hậu hoạn vô cùng.

” Vậy sao, ta giúp ngươi tìm, nếu có vấn đề gì cũng có thể tới hỏi ta.” Vân Hàm Phong nhẹ nhàng thở ra, lại có điểm thất vọng. Bất quá nếu Vân Tả Ý xem nhiều loại sách này đối với chuyện tình cảm có thêm chút hiểu biết cũng là việc tốt, bản thân hắn rất rõ ràng trong chuyện tình cảm bảo bối của mình ngu ngốc tới trình độ nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui