Từ khi đình chỉ sử dụng a004, Vân Tả Ý rõ ràng có tinh thần hơn so với trước kia. Phải biết rằng a004 trừ bỏ chế ước thân thể, đối với tinh thần cũng có tác dụng ức chế nhất định.
“Hiện tại thay thế a004 là một loại chất lỏng. Chất lỏng đặc tính rất đặc thù, bình thường rất yên lặng, nhưng một khi cảm nhận được kịch liệt vận động nó sẽ co rút lại. Hơn nữa vận động sinh ra động năng càng lớn, nó sẽ thu càng chặt. Mặc vào quần áo trải qua ngâm trong chất lỏng là rất khó vận động trên diện rộng. Ngươi cần thật cẩn thận, tận khả năng hoạt động nhẹ, không cần chạm vào điểm mấu chốt co rút chất lỏng lại, nếu không sẽ đột nhiên bị quần áo trói trụ không thể động đậy.” Nghe rất giống “trói tiên tác” trong thần thoại nhưng quần áo trên người Vân Tả Ý hiện tại đã bị ngâm chất lỏng này, trừ phi hắn nghĩ trần truồng, nếu không chạy trốn là không có khả năng.
Vân Tả Ý rất muốn mắng, bởi vì loại chất lỏng này bình thường bị dùng để giam tội phạm trong tù của liên minh cùng bệnh nhân tâm thần. Hắn chưa từng nghĩ tới có một ngày chính mình sẽ mặc vào loại quần áo đặc chế trên. Cảm giác tuyệt đối không tốt……
” Ưhm, xem cẩn thận hắn, ta đi ra ngoài một lát.” Phòng Uy quay người lại, nhìn Vân Tả Ý năm trên sô pha một lần nữa mới mở cửa đi ra ngoài. Khi hắn trở về, trước người hơn một xe đẩy nhỏ, trên xe có năm phần cơm trưa.
Phòng tổ trưởng đem thức ăn phân phát cho mọi người, Vân Tả Ý cũng được chia một phần. Hai ngày nay hắn không có bị tiêm a004 cho nên Phòng tổ trưởng có điểm khẩn trương, trông coi hắn so với bình thường càng nghiêm vài phần, bất quá thấy hắn rất hợp tác, cũng không xuất hiện hành vi chạy trốn nên dần dần thả lỏng chút. Không phải Vân Tả Ý không nghĩ chạy mà là hắn căn bản không tìm được cơ hội chạy. Thực rõ ràng, tuyến đường này đã được thiết kế rất tốt, liên kết chặt chẽ. Mỗi khi đến trạm trung chuyển đều có tiếp ứng tối hoàn mỹ, sau đó rất nhanh lại thay phi thuyền. Địa điểm hạ cánh cũng nằm trên những tiểu tinh cầu vô danh. Tinh cầu trong liên minh đâu chỉ có ngàn vạn, tại nhiều sao như vậy tìm vài người quả thực là khó hơn lên trời. Vân Tả Ý không ôm hy vọng Vân Hàm Phong tài năng trong khoảng thời gian ngắn tìm được hắn, chỉ sợ hắn thật sự sẽ trông thấy vị thần bí cố chủ kia.
Đi không biết bao lâu sau, lúc này bọn họ sớm đã rời đi phi thuyền du hành. Hiện tại vị trí cụ thể, Vân Tả Ý cũng không rõ, tất cả dụng cụ thông tin cùng định vị trên người ở ngày đầu tiên đã bị lấy đi hết rồi. Lúc này trên người chỉ còn lại bộ quần áo tẩm chất lỏng mà thôi. A, tựa hồ còn có một cái……
Vân Tả Ý sờ sờ, lấy ra một đồ chơi nhỏ, chính là tặng phẩm mà công ty kia đưa cho. Một hộp hù dọa 3 chiều. Loại đồ vật này nghiêm khắc mà nói còn thuộc phạm trù đồ chơi, nên bọn họ mới không thu đi. Vân Tả Ý không biết nó như thế nào chạy đến trên người mình. Vốn định tùy tay ném, không biết vì sao nhớ tới ngày đó Vân Hàm Phong dẫn riêng hắn đến loại địa phương này liền ném không được, cho nên cuối cùng vẫn là mang theo trên người.
“Vâng…… Nói……”
” Thủ lĩnh hắn……”
“…… Căn cứ…… Hợp tác……”
Vân Tả Ý nhắm mắt dưỡng thần, cố gắng lắng nghe, ở một góc khác trong phòng, Phòng Uy cùng Tiểu Phi nói chuyện. Nhưng hai người nói chuyện rất nhỏ, chung quanh còn mở ra dụng cụ quấy nhiễu, Vân Tả Ý vô luận như thế nào đều chỉ nghe được vài lời. Bất quá tình huống…… tựa hồ lại có thay đổi……
Không ra Vân Tả Ý sở liệu, ngày kế tiếp, Phòng Uy cùng mấy người khác thần sắc đều âm trầm rất nhiều, lộ cũng chạy càng thêm gấp gáp
……
Tinh cầu gxj365.
Vương quốc Tháp Nhĩ Thiết Ti, trang viên của nhị vương tử.
Đây là một địa lao thành lập trong trang viên của nhị vương tử. Nó tồn tại là tuyệt đối bí mật. Liền ngay cả vị thống trị cao nhất của Tháp Nhĩ Thiết Ti cũng không hay biết. Bởi vì những người biết chỗ này, không phải yên giấc ngàn thu trong địa lao, chính là những thủ vệ trông coi địa lao lại điếc lại câm.
Lối vào của địa lao ở thư phòng nhị vương tử, rất ít người biết. Dưới cái bàn trong thư phòng cư nhiên có một hang động. Tất cả người gặp qua địa lao đều bị cảnh tượng trong địa lao cấp kinh ngạc đến ngây người, trong đó có cả người có được địa lao: nhị vương tử; đương nhiên cũng tính luôn cả những tù phạm trong đó.
Tạo thành loại hiệu quả này, trừ bỏ những hình cụ dính máu treo đầy, càng nhiều chính là toàn bộ địa lao hoàn toàn được chế thành từ kim chúc. Vách tường, mặt đất, lan can, gông xiềng, hình cụ, toàn bộ đều lóe màu bạc xám của hàn quang. Tất cả đều làm cho nhị vương tử mỗi lần đến đây đều phải sợ hãi than. Hắn thường xuyên tới nơi này, trừ bỏ bởi vì nơi này giam giữ toàn bộ đều là tử địch, hắn phải thường đến ‘an ủi’ một chút, cũng có một phần là muốn ngắm địa lao đồ sộ mà thần kỳ.
Địa lao là ở hắn hoàn toàn không biết đã thành lập trước. Khi người kia đem chìa khóa cho hắn, hắn còn chưa tin chính mình mỗi ngày đều đi thư phòng cư nhiên không biết phía dưới khi nào thì kiến tạo lên một tòa địa lao. Thời gian rất lâu sau, hắn vẫn vựng vựng hồ hồ, nghĩ chính mình đang nằm mơ, nhưng là sự thật nói cho hắn: đây là thật sự……
Từ nay về sau, địa lao trở thành vật hắn yêu nhất. Ở trong này, hắn chính là thần, mặc kệ là ai, chỉ cần bị hắn nhốt đến địa lao phải hoàn toàn từ hắn làm chủ, nghĩ muốn họ sống thì sống, nghĩ muốn họ chết thì chết. Mà ở ngoại giới, vĩnh viễn cũng không thể tìm được địa phương này, liền ngay cả phụ vương anh minh cùng đại hoàng huynh cũng không thể……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...