Hiển nhiên Vân Tả Ý vẫn là đánh giá cao phòng Tiêu Nhiên. Nhìn hai người máy từ trong phòng Tiêu Nhiên, không biết mò ở góc sáng sủa nào xuất ra một đống đồ ăn có sẵn đã hư thối nhìn không ra hình dạng, mặt Vân Tả Ý trắng lại xanh, xanh lại trắng….
Buổi chiều, Vân Tả Ý tắm rửa xong, ngăn lại tên lười Tiêu Nhiên muốn đi ngủ. Chê cười, nếu làm cho Tiêu Nhiên cứ như vậy lên giường, cái giường mới mua kia chỉ sợ lại bị hủy.
” Oái…… Học đệ, có việc sao?” Tiêu Nhiên đánh cái ngáp, mắt buồn ngủ mông lung nhìn Vân Tả Ý .
” Đi vào.” Vân Tả Ý ít lời mà ý nhiều chỉ phòng tắm.
Tiêu Nhiên không ngu ngốc, rất nhanh liền hiểu được, vẻ mặt đau khổ nói:” Học đệ, ta tháng trước mới tắm rồi mà.”
Vân Tả Ý khóe miệng co giật:” Đi vào.”
Tiêu Nhiên vốn định tiếp tục năn nỉ, nhưng nhìn đến vẻ mặt thật sự của Vân Tả Ý, trong đầu đột nhiên nghĩ đến nếu hôm nay mình không tắm, chỉ sợ đêm nay cũng đừng muốn ngủ. Lắc lắc đầu, Tiêu Nhiên bỏ đi ý tưởng kỳ quái này nhưng cũng không tính tái chống cự, đành chịu khó một hồi vậy :” Được rồi, ta đi vào……”
Tiêu Nhiên từng bước lê thân vào phòng tắm, mà hắn không chú ý ở phía sau hắn hai người máy lặng lẽ đi theo. Không làm cho Vân Tả Ý đợi lâu, phòng tắm liền vang lên tiếng kêu có thể so sánh tiếng heo bị giết:” A, các ngươi làm gì. A, mau đi ra, đi ra ngoài…… quần áo của ta……”
Vân Tả Ý cười, không tệ lắm. Nếu để cho Hội trưởng kia tự mình tắm rửa, chỉ sợ nhiều lắm hắn chỉ đem trên người ướt nhẹp. Như vậy sao được chứ.
Nghe tiếng giết heo trong phòng tắm, Vân Tả Ý vốn định tựa vào giường nhắm mắt dưỡng thần. Đáng tiếc hai ngày nay đêm nào cũng gặp đả kích tinh thần nghiêm trọng lại không nghỉ ngơi nên hắn bất tri bất giác liền ngủ say. Khắp người đỏ bừng do bị người máy chà rửa, Tiêu Nhiên đi ra nhìn đến Vân Tả Ý tựa vào đầu giường, duy trì tư thế ngồi ngủ say. Không thể nói rõ cảm giác trong lòng, Tiêu Nhiên sửng sốt. Nhẹ nhàng đi vào, tính toán đem Vân Tả Ý phóng đặt lên giường cho hắn ngủ thoải mái một chút. Vân Tả Ý bị Tiêu Nhiên đụng tới bả vai liền tỉnh lại ngay. Sau khi mở mắt không khỏi sửng sốt, người này thật sự là Tiêu Nhiên?
Khuôn mặt anh tuấn ngời ngời, một đôi mắt ẩn ẩn màu tím, mái tóc loạn cào cào trước kia giờ nằm phục tùng trên vai. Bất quá mái tóc vừa thấy là biết tự mình tùy ý cắt, bên trái quá dài so với bên phải hơn nữa so le không đồng đều, thoạt nhìn rất quái dị.
” Ách, học đệ, ngươi tỉnh. Ta, ta……” Tiêu Nhiên bị Vân Tả Ý đột nhiên tỉnh lại, bối rối không biết nói gì.
” Tốt lắm, ngươi có thể ngủ.” Vân Tả Ý cẩn thận xem kỹ Tiêu Nhiên, vừa lòng gật đầu. Xem ra hai người máy rửa sạch không tệ lắm, miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.
” A. Vâng……” Tiêu Nhiên ngơ ngác đáp, lập tức leo lên giường nằm.
” Ngươi” Vân Tả Ý gân xanh ứa ra thái dương:” Không phải giường này, là giường kia.” Ngón tay chỉ trong phòng một chiếc giường khác. Vân Tả Ý thật sự không chịu nổi thần kinh thô của Tiêu Nhiên.
” A, ách, thật có lỗi……” Tiêu Nhiên ngượng ngùng đứng lên, đi về giường mình.
Vân Tả Ý lắc đầu, không tính toán để ý tới Tiêu Nhiên nữa. Ngày hôm qua không ngủ cả đêm, hiện tại ánh mắt đều nhanh mở không ra…… Đúng rồi, đã muốn mơ mơ màng màng Vân Tả Ý đột nhiên mở to mắt:” Nhớ rõ cỡi quần áo.”
…………..
Đồng hồ sinh học đánh thức dậy, Vân Tả Ý sau khi xem xong tin tức mới nhất của báo liên minh hôm nay, cùng Vân Hàm Phong liên lạc một lần, lại lấy một quyển sách đọc hơn phân nửa thì Tiêu Nhiên mới chầm chậm thức dậy, ngáp và xuống giường.
Vân Tả Ý nhìn đến Tiêu Nhiên thì bị sốc hoảng sợ, sách trong tay thiếu chút nữa rớt xuống. Cái tên kia, cư nhiên không mặc gì liền đứng lên.
” Ta biểu ngươi cởi áo khoác chứ không phải bắt ngươi lỏa ngủ.”
” A, nhưng là……” Tiêu Nhiên vô tội nhìn Vân Tả Ý :” Ta tối hôm qua trên người chỉ có một bộ quần áo a.”
Vân Tả Ý sửng sốt, mới nhớ tới tối hôm qua Tiêu Nhiên tắm xong trên người chỉ mặc mỗi áo tắm
……
Tiêu Nhiên hôm nay trên người vẫn là bộ quần áo trước kia, có điều tối hôm qua đã được người máy cẩn thận giặt giũ hong khô, lúc này hoàn toàn nhìn không ra bộ dáng trước của chúng nó.
” Ngươi biết nấu cơm không?” Vân Tả Ý đột nhiên hỏi.
Tiêu Nhiên sửng sốt, không hiểu nhìn Vân Tả Ý .
Vân Tả Ý không đợi Tiêu Nhiên trả lời:” Tốt lắm, ta đã biết.” Xem ra hắn có trách nhiệm trọng đại rồi, nhưng hình như hai người máy cũng có công năng nấu cơm. Vân Tả Ý cầm lấy hướng dẫn người máy cẩn thận xem, chỉ chốc lát sau lộ ra tươi cười. Không cần chết đói rồi.
Vân Tả Ý gần nhất vẫn cân nhắc một sự kiện, chính là lần này hoàn thành hoạt động xong phải nhanh đem bản vận hành nội lực giao cho học viện, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ để sớm ngày tốt nghiệp. Nếu không, chỉ cần là thân phận đệ tử phải bị học viện chế ước, liền giống như hoạt động lần này của học viện: chỉ một mệnh lệnh, mặc kệ đang làm việc gì, tất cả đệ tử đều phải gấp trở về nghe an bài.
Mấy ngày kế tiếp Vân Tả Ý cùng Tiêu Nhiên đều không có xuất môn. Tiêu Nhiên tự nhiên là ước gì không ra khỏi cửa. Vân Tả Ý xuất môn cũng không có việc gì làm, tất cả công việc hắn đều có thể hoàn thành ở trong nhà, chẳng qua có điểm phiền toái giống nhau là nguyên liệu nấu ăn —- lần trước mua nguyên liệu nấu ăn đã dùng xong rồi, phải ra ngoài mua tiếp.
Lúc này đây xuất môn, cùng lần trước đãi ngộ hoàn toàn khác biệt. Lần trước có Tiêu Nhiên với hình tượng khủng bố ngăn trở, lần này đây Tiêu Nhiên biến thành đại mĩ nam, dọc theo đường đi những ánh mắt ái mộ minh mục trương đảm tự nhiên không ít.
Vân Tả Ý lần này tính toán mua nhiều một chút, tốt nhất có thể giải quyết đến hết 50 ngày, dù sao đi ra làm loại chuyện này thật sự lãng phí thời gian lại phiền toái. Nói thật, Vân Tả Ý đời trước cùng đời này đều chưa vô nhà bếp, đối với nguyên vật liệu nấu ăn tự nhiên không hiểu nhiều, nhất là đời này chủng loại thực vật nhiều đến kinh người. Bởi vậy hiện tại Vân Tả Ý đối diện thiên kì bách quái các loại thức ăn muốn bao nhiêu kỳ lạ liền có bấy nhiêu mà ngẩn người, mặc dù có một ít đồ hắn rất muốn hỏi một câu ‘có thể ăn sao’, nhưng hiển nhiên câu này vô nghĩa, không có thể ăn sao bày bán ở đây……
Vân Tả Ý trong lúc bận rộn chọn lựa thì tên quỷ lười kia vẫn nằm nghỉ ngơi một bên, tranh thủ từng giây để bổ giấc ngủ. Đến khi Vân Tả Ý kết thúc sổ sách chạy đi tìm hắn thì kinh ngạc phát hiện hắn không thấy……
Sao lại thế này? Vân Tả Ý đầu tiên là nghĩ hắn đi đâu đó, nhưng đợi gần một giờ mới phát hiện Tiêu Nhiên thật sự không thấy.
Hắn rốt cuộc đi đâu? Vân Tả Ý liên lạc Tiêu Nhiên vài lần, nhưng không có phản ứng. Cho dù Tiêu Nhiên ngủ ở đâu cũng có thể bị đánh thức, hiện tại loại không hề báo động mà biến mất này rất không bình thường. Thế giới này có một chút đối với Vân Tả Ý mà nói rất không tiện lợi, chính là trong chổ buôn bán không cho phép trang bị máy theo dõi. Bởi vì xâm phạm đến riêng tư, đồ vật kia thật lâu đã bị đào thải, trong khu buôn bán chỉ trang bị máy phát hiện hàng chưa tính tiền.
Hiện tại không có máy theo dõi ghi hình, Vân Tả Ý không biết Tiêu Nhiên vì sao biến mất không báo trước. Nếu có, hắn chỉ cần báo cho người phụ trách đem băng ghi hình chiếu lại sẽ rõ ràng. Vân Tả Ý nhu nhu thái dương, đột nhiên nhớ tới bên mình còn có một người.
” Ảnh Nhất.”
Bóng đen xuất hiện dần dần rõ ràng. Công lực của Ảnh Nhất tựa hồ tăng lên không ít, gần nhất thường xuyên làm cho Vân Tả Ý quên mất bên cạnh còn có một người.
Ảnh vừa thấy Vân Tả Ý, biết hắn muốn hỏi gì, liền báo cáo :” Cùng một cô gái đi ra ngoài.”
” Cùng một cô gái đi ra ngoài? cô gái ra sao ?” cô gái, là bằng hữu sao, nhưng vì sao không báo cho mình một tiếng.
” Hơn hai mươi tuổi , tóc dài, quần áo màu bạc.” Ảnh Nhất ngắn gọn hình dung.
Vân Tả Ý cũng biết không thể bắt buộc Ảnh hình dung cụ thể đặc điểm cô gái, chỉ có thể hỏi:” Bọn họ đi đã bao lâu, vì sao không tới báo cho ta ?”
” Một giờ lẻ tám phút, không ở trong phạm vi chức trách.” Chức trách của hắn chính là bảo hộ Vân Tả Ý . Tên kia, không có nhiều quan hệ với Vân Tả Ý, đi theo cô gái hắn không có lý do gì ngăn trở hoặc thông báo.
” Được rồi, phương hướng nào?” Vân Tả Ý đành phải hỏi.
Ảnh Nhất lại ngẩng đầu nhìn Vân Tả Ý, tựa hồ do dự một chút, dẫn Vân Tả Ý đi về một phương hướng . Cô gái kia trên người có mùi nước hoa rất đặc thù, hơn nữa lưu lại trong không khí thời gian rất dài, hắn có thể căn cứ mùi nước hoa truy xuống. Bất quá, tổng cảm thấy có điều không đúng…….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...