” Nhưng phụ thân là ông nội của bé.”
Ông nội! Vân Hàm Phong mặt đầy hắc tuyến, nguyên lai hắn đã là ông nội của người ta a……
” Phụ thân, ngươi làm sao vậy?” Vân Tả Ý lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện Vân Hàm Phong không thích hợp.
” Không sao.” hai chữ này có cảm giác theo hàm răng cố nói ra. Vân Hàm Phong dọn xong đồ ăn, đứng dậy nói :” Hảo hảo ăn cơm trưa, ta một hồi sẽ trở lại.”
“Vâng.” Vân Tả Ý gật đầu.
Gặp Vân Tả Ý cúi đầu khai ăn, Vân Hàm Phong xoay người xuất môn.
Lúc tiếng đóng cửa vang lên, Vân Tả Ý cảm thấy mình dường như đã quên cái gì. Đã quên gì chứ? Nghĩ như thế nào cũng không ra, đang muốn dùng thức ăn thì Vân Tả Ý mạnh mẽ nhớ tới hắn đã quên chuyện gì: tên của cục cưng , phụ thân còn chưa đáp ứng đặt tên……
……
Ăn xong cơm trưa, Vân Tả Ý thấy Vân Hàm Phong vẫn chưa trở về, đành phải tùy tay cầm lấy một quyển sách đọc. Lúc trước quyển sách làm cho hắn lưu luyến đã bị phụ thân thuận tay mang theo, bởi vì Vân Hàm Phong sợ Vân Tả Ý chỉ lo đọc sách mà không ăn cơm.
……
Sách chưa xem vài tờ, cánh cửa đã bị mở ra. Vân Tả Ý nhìn thẳng Vân Hàm Phong ……đến quyển sách trên tay.
Vân Hàm Phong nhìn tầm mắt Vân Tả Ý hung hăng buồn bực một phen. Sách có gì đẹp chứ, có đẹp như hắn sao ? Nói lầm bầm, dám cùng ta thưởng Ý nhi , chờ ngươi bị Ý nhi xem xong ta nhất định cho ngươi chết không được tử tế…… Vân Hàm Phong híp mắt, trong đầu đã bắt đầu ảo tưởng ra tay xé xác quyển sách đáng giận thành mảnh nhỏ……
Lúc này vui vẻ nhận trở về quyển sách từ tay Vân Hàm Phong, Vân Tả Ý hoàn toàn không biết sách yêu của hắn sẽ gặp phải vận mệnh xấu.
” A, thiếu chút nữa lại đã quên, phụ thân, ngươi nhanh lên đặt tên cho cục cưng đi.”
” Ta nói sẽ không đặt.” Vân Hàm Phong nghiêng đi ánh mắt, không cho chính mình thấy ánh mắt Vân Tả Ý, nếu không nhất định lại sẽ đáp ứng yêu cầu của hắn.
” Phụ thân, tên vốn nên từ gia chủ đặt, hơn nữa ngươi là ông nội a.” Vân Tả Ý kiên quyết vì cháu nhỏ của mình, đứa con trên danh phận, tranh thủ phúc lợi nên được.
Ông nội. Nghe tiếng đó, Vân Hàm Phong trong lòng thật chịu khổ sở, lại không hề đường sống cự tuyệt,” Nói không đặt chính là không đặt.”
Vân Tả Ý rốt cục bị Vân Hàm Phong luôn mãi cự tuyệt chọc giận, hừ lạnh một tiếng, nói,” Không nghĩ đặt tên thì thôi, ta tự mình đặt là được rồi chứ.”
Vân Hàm Phong vừa nghe đến Vân Tả Ý hừ lạnh đã luống cuống tinh thần. Ý nhi tức giận. Ý tưởng này tràn ngập trong đầu Vân Hàm Phong. Mấy ngày hôm trước Ý nhi luôn tránh né cùng lạnh nhạt hắn, hiện tại hắn vẫn còn nhớ rõ ràng. Hắn như thế nào lại chọc Ý nhi giận chứ. Vân Hàm Phong vội vàng tiến đến bên cạnh Vân Tả Ý ôn nhu nhỏ nhẹ giải thích:
” Ý nhi , thực xin lỗi, ngươi đừng tức giận. Ta đặt tên nhé. Ngươi muốn cho hắn dạng tên gì, ta đều chịu.” Cái gì nguyên tắc, cái gì cả đời chỉ cấp tên cho một mình Ý nhi, so với chuyện Ý nhi tức giận trước mặt đều không tính là gì. Nếu có thể làm cho Ý nhi nguôi giận, chuyện gì hắn cũng nguyện ý làm.
Vân Tả Ý vừa mới bắt đầu vẻ mặt còn trầm, nhưng về sau khuôn mặt thật sự giận không nổi nữa. Có người giải thích năn nỉ như vậy, hắn dù có thiên đại tức giận cũng nên tiêu tan, hơn nữa người không ngừng giải thích lại là phụ thân của mình. Bất quá Vân Tả Ý cũng mơ hồ nhận ra một tia không thích hợp, có ai đời phụ thân sẽ rối rít năn nỉ con mình như vậy chứ?
Vân Tả Ý kiếp trước còn nhỏ đã mồ côi cha, cho nên đối với phụ tử ở chung không phải rất rõ ràng. Bất quá trong ấn tượng của hắn, phụ thân hẳn phải là nghiêm khắc, không phải tục ngữ có câu ‘từ mẫu nghiêm phụ’ sao? Nhưng dường như phụ thân của hắn khác khá xa hình tượng ‘nghiêm phụ’ kia a……
Điều này một phần do lần này Vân Hàm Phong tự tìm được Vân Tả Ý , đặc biệt sau khi xảy ra sự kiện kia Vân Hàm Phong đã hoàn toàn buông tha cho ngụy trang. Trước kia Vân Hàm Phong mặc dù trong lòng chưa bao giờ đem Vân Tả Ý trở thành con của mình, nhưng bề ngoài còn luôn khắc chế tỏ ra một ít bộ dáng phụ thân. Hiện giờ, nửa phần bộ dáng phụ thân hắn cũng lười tiếp tục làm, bởi vậy mới khiến cho Vân Tả Ý trì độn như thế cũng phải phát hiện hình thức hai người ở chung không đúng nữa.
Nghe xong Vân Hàm Phong cam đoan, Vân Tả Ý tạm thời đem nghi hoặc bỏ qua một bên, chuyên tâm nghĩ cấp cho cháu nhỏ tên gì êm tai……
” Ân, đầu tiên tên không nên có bốn chữ.” Nếu là bốn chữ không phải rất giống tên của người Nhật sao. Trung Quốc cùng Nhật Bản cùng mang thiên chi cừu, hơn nữa chính mình đời trước chết ở trong tay Nhật Bản, cho nên tuyệt đối không thể đặt tên tương tự tên người Nhật.
Vân Hàm Phong tuy không rõ Vân Tả Ý vì sao phải đề yêu cầu đó, nhưng vẫn thực rõ ràng gật đầu.
” Còn có, tên phải khí thế…… phải đọc lên dễ gọi…… phải có nội hàm…… phải viết đẹp…… Ừ, liền nhiều như vậy đi, chờ chút, tái thêm một điều, phải cho người nghe liền biết đó là tên đẹp.” Vân Tả Ý một hơi nói xong nhiều điều kiện, sau đó vẻ mặt chờ mong nhìn Vân Hàm Phong .
Này!!! Vân Hàm Phong nghe xong nhiều yêu cầu như vậy, đầu đều nở lớn, bất quá hoàn hảo hắn vẫn như cũ thực thanh tỉnh. Khi nhìn đến Vân Tả Ý chờ mong nhìn hắn, lại biết chính mình hiện tại không thể vựng, đây chính là cơ hội tốt biểu hiện trước mặt Ý nhi. Vân Hàm Phong trầm ngâm một hồi, cầm lấy bút viết hai chữ — Vân Tụ.
Ai, tên này, tò mò quái a. Vân Tả Ý gắt gao nhìn hai chữ kia, qua nửa ngày sau ngẩng đầu lên “Tên này khá không được tự nhiên, hơn nữa có chút cảm giác nữ tính.”
” Như thế nào chứ, chữ ‘Tụ’ là ‘Lãnh Tụ’, như thế nào sẽ nữ tính chứ.” Vân Hàm Phong bất động thanh sắc nói.
Đại đa số người nghe tên này chỉ sợ đều sẽ nghe thành tú của thanh tú đi, bất quá lời này Vân Tả Ý không nói ra. Hắn hôm nay mới phát hiện phụ thân của hắn — Vân Hàm Phong — thật sự rất không am hiểu đặt tên.
” Ý nhi , tên này ngươi không vui sao?” Vân Hàm Phong có chút thất vọng nhìn vào hai chữ mà hắn phi thường phi thường thật sự nghĩ ra được tên.
” Tốt lắm a, trừ bỏ có điểm nữ tính vẫn là rất hay. Ân, Lãnh tụ – Tụ – thật sự rất có khí thế a.”
” Thật sự?” Vân Hàm Phong chờ mong nhìn Vân Tả Ý .
“Vâng, thật sự.” Vân Tả Ý phi thường khẳng định gật đầu. Tuy rằng cùng yêu cầu của hắn kém khá xa, bất quá đây là cái tên phụ thân thật sự nghĩ ra, hắn chính là muốn cho phụ thân tự mình giúp cục cưng đặt tên thôi.
” Ý nhi ……” Vẻ mặt chân thành nhìn chăm chú……
” Vâng……” Không chút để ý đáp lại, tầm mắt vẫn không rời hai chữ trên giấy.
“……” Bị ngó lơ cùng ghen tị, Vân Hàm Phong hận không thể dùng ánh mắt đốt một lỗ lớn trên tờ giấy nào đó. Ở trong đầu, kế hoạch hủy diệt trừ bỏ quyển sách lại gia tăng thêm một tờ giấy……
……
Vì thế cháu nhỏ đáng thương của Vân Tả Ý ngay tại loại tình huống này bị định ra một cái tên rất dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm.
……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...