4 năm sau....
Một thời gian không ngắn mà cũng không dài.
Suốt khoảng thời gian qua, người của Triết Lãng không ngừng tìm kiếm tung tích của Vô Trà.
Nhưng đến một ngày, người dân vùng quê hẻo lánh cung cấp một thông tin gây hoang mang " dư luận ".
Bà cụ đó nói, Vô Trà đã chết vào bốn năm trước, xác được người ta thương tâm mà chôn ở ngọn đồi phía tây thành phố.
Và sự thật đã được tra xét và xác nhận!
Không nghi ngờ gì, chắc chắn năm đó người của Tân Hạc đã thủ tiêu bà ta nhằm bảo vệ bí mật.
Thật không ngờ, số phận của họ cũng chẳng khác gì bà ta!
Nói đến việc Quan gia...Thật ra cũng không được gọi là quá thuận lợi.
Sau ngày Quan lão gia chết, Quan thị như rắn mất đầu, kinh doanh luôn bị thiếu hụt vốn.
Một số sản phẩm thời trang còn được cho là đạo nhái, bị cư dân mạng chỉ trích không ít.
Nhưng cuối cùng vẫn êm đẹp đấy thôi!
Nghĩ xem, hậu thuẫn của Quan gia là ai? Người đứng sau cuộc chơi đó lại là ai? Họ không nể mặt vị khách đó, coi như là chạm vào một ổ kiến lửa lớn.
Vô cùng, vô cùng phức tạp!
Mãi tới hai năm sau, Quan thị mới vực lại được.
Công lớn là do nữ thần của chúng ta, Quan Lộ Khiết!
Tốn công không ít cho việc gầy dựng sự nghiệp gia đình, một thiếu nữ ngày nào còn trầm ngâm ít nói, nay đã thành bà chủ của một công ty thời trang có tiếng ở Mỹ.
Thành công này...không nhỏ chút nào?
Hôm nay là đêm giao thừa, cả nhà lớn nhỏ gì cũng đều tập trung ở Dương Lãnh dạ trạch.
Gia đình tề tựu đông đủ, chỉ thiếu có hai lão phu nhân...
Tuổi già sức yếu, bệnh tình nặng nề dù có tiền cũng không trị nổi.
Đời người sống nay chết mai, thọ tận thì có kéo dài đến mấy vẫn phải rời xa nhân thế!
Bà nội Triết Lãng bị kéo đi vào một năm trước, do bệnh ung thư chuyển nặng.
Còn bà ngoại anh thì mới mất cách đây hai tháng, nguyên nhân là bệnh già.
Hai lão bằng hữu giờ cô độc lẻ loi trên thế giới rộng lớn, đối với họ chữ tiền tài đâu còn có nghĩa.
Người họ yêu nhất đã ra đi, " sống " đối với họ bất quá là an hưởng tuổi già, chờ ngày rời chốn dương trần.
Tất niên năm nay không giống mấy năm trước nữa rồi.
Thiếu quá nhiều tiếng nói...
Nhưng không sao, sang năm mới sẽ có niềm vui mới.
Hôn lễ cơ mà? Là hỷ sự!
Triết Lãng nói, anh không muốn tổ chức hôn lễ quá lớn, như thế sẽ rất nhiều thủ tục.
Với tính cách đội vợ lên đầu của Triết Lãng, chắc chắn không có chuyện để vợ mình chịu mệt!
Còn ba Dạ lại nói, nên cho người con gái mình yêu một hôn lễ long trọng, tốt nhất là rầm vang để cả thế giới đều biết.
Với hai quyết định trái ngược này, cả nhà tổ chức bầu phiếu.
Kết quả là ba Dạ thắng, nhưng chủ kiến của ông không được con trai mình công nhận.
Và rồi, quyền xử lí hôn lễ được trao về tay của Triết Lãng!
Tư Thâm ngày nào còn nhỏ bé, sợ sệt anh trai như sợ ma nay đã thành thiếu niên cao to, đẹp trai không kém gì cha và anh trai mình.
Cậu ấy lên tiếng phản đối ý kiến của Triết Lãng, còn vòng qua cặp vai Lộ Khiết, lên mặt hống hách:
– Caca, chị dâu của em quý giá nghìn vàng, sao có thể so sánh với thường dân, nô lệ chứ? Tiệc cưới ít nhất cũng hai trăm bàn, thiệp mời phải hơn hai ngàn cái.
Yên tâm, mọi chi phí thằng em trai này trả!
Cách nói chuyện vỗ ngực xưng tên này của cậu khiến cho cả nhà được phen cười vỡ mỗm.
Nhưng ai đó lại đen hết mặt mũi, ánh mắt ghim chặt vào cánh tay đang vắt lên vai bà xã của mình, con ngươi chuyển sang đỏ thẫm, anh gằn giọng đe dọa:
– Đệ đệ, có tin em không còn tay để dự đám cưới anh trai mình không? Hử?
Cậu ấy giật giật khóe mép, nhanh chóng rút tay về sau đó cong chân, vọt!
– Thằng nhóc thối, đứng lại!
Mẹ Tuyết được phen cười ha hả, xì xào to nhỏ với chồng mình.
Mà nói gì đi nữa thì tình cảm của hai người này mấy chục năm nay không tồn tại hai chữ " thay đổi ".
Yêu và cưới là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Họ quyết định đi cả đời với đối phương, chắc chắn nguyên nhận không chỉ gói gọn với chữ " yêu ".
Ngày hôn lễ năm đó, ba Dạ đã hứa đi bên mẹ Tuyết cả đời, ông ấy sẽ làm được!
Tư Thâm chạy một vòng rốt cục trở lại sau lưng Lộ Khiết ẩn nấp, dưới ánh mắt như muốn nghiền nát mình của anh trai, cậu ta chẳng những không sợ mà còn cười khúc khích:
– Caca, lại đây, nào...Không dám chứ gì? Cái đồ sợ vợ!
Triết Lãng tức muốn nổ đom đóm mắt.
Anh đưa bộ dạng ủy khuất sang nhìn Lộ Khiết, ra vẻ năn nỉ.
Đổi lại, cô không đoái hoài gì tới, tiếp tục dung túng cho em trai chồng ức hiếp chồng của mình.
Thấy tội, mà kệ!
Cuối cùng, Triết Lãng đành hậm hực quay về chỗ ngồi, con mắt vẫn không ngừng liếc qua chỗ Tư Thâm như muốn ăn tươi nuốt sống cậu ấy.
Dưới sự che chở của chị dâu, Tư Thâm lần đầu tiên dám chọc ghẹo anh trai ma quỷ của mình.
Cậu không nghĩ tới, một lát mình liền lãnh một hậu quả khá tai hại!
Ai đó hết cách liền rón rén qua chỗ mẹ mình, quỳ một chân xuống, hai bàn tay nắm lấy chân mẹ Tuyết lắc lư, làm nũng!
– Mama, người xem! Con trai của mẹ cướp mất vợ của con rồi.
Công bằng ở đâu hả?
Lần đầu tiên được con trai làm nũng, mẹ Tuyết vui ra mặt liền hắn giọng với con trai nhỏ bé của mình:
– Tư Tư, mau qua đây cho mẹ.
Nếu không qua, tiền tiêu tháng này, mẹ cắt!
Đương nhiên cậu ta nghe xong liền ngoan như cún, phóng tên lửa đi lại chỗ của mama yêu dấu.
Lập tức, Triết Lãng túm lấy áo của Tư Thâm, nện vô khuôn mặt đẹp trai ấy mấy đấm, đá vào mông cậu ta mấy phát, trút giận:
– Thằng nhóc chết tiệt! Dám khoác vai người phụ nữ của anh mày, đánh cho mày chết.
Cậu ta liên tục kêu rên rồi đổi lại là khuôn mặt bầm dập, và bờ mông " quyến dũ ".
Đang định hốt xác thằng em trai này đem đi chôn thì Lộ Khiết đi lại, xách tai của Triết Lãng lên, cảnh cáo:
– Nè nè, đi về chỗ.
Nhở may nó hư hại gì, không tìm được em dâu thì anh đền kiểu gì đây?
– Cho nó ở giá.
Bản mặt nó ai thèm gả con gái?
Hai ông lão nghe vậy liền cười hớn hở.
Đùa sao? Con cháu nhà họ Dương nhà không ai cưới? Làm gì có chuyện nào nực cười như thế?.
Ba Dạ xót xa đi qua đỡ con trai bé bỏng của mình đứng dậy, liếc mắt hung dữ qua Triết Lãng.
Chưa được hai giây thì vợ ông liền ho khan cảnh cáo!
Từ đó về sau, nhà họ Dương chia làm hai phe.
Phe chủ nghĩa và phe không có chủ nghĩa!
____
Come on, come on.
Pà con cô bác zo group thì liên hệ địa chỉ Thanh Diêm La.
Nhớ ib nói trước nha, chứ hok thui tui thêm lộn là chớt á!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...