Đợi sau khi Mễ Lâm vào phòng làm việc, Khanh Nhượng Nhượng tìm Hòa Đa tám chuyện, " Có phải Michelle cùng tổng giám đốc Lục chúng ta có chút gì đó hay không?"
Ánh mắt Hòa Đa sáng lên, “Cô cũng cảm thấy như vậy?”
Trên thực tế, Hòa Đa, thân xác con người, chức năng tìm tòi đặc biệt khác thường, gặp được chuyện xấu và tin tức có liên quan với tập đoàn A&E thì cho dù bác Bài Dư cùng anh Google gặp phải cái di động Hòa Đa có động cơ tìm tòi này, cũng chỉ có thể chịu thua.
Khanh Nhượng Nhượng chờ Hòa Đa để bát quái tin tức, kiên quyết đem thời gian từ chức đẩy tới ngày mai. Cuối cùng theo tin tức đáng tin của Hòa Đa kể, Mễ Lâm cũng là xuất thân nhà quyền thế, xem ra nhà cô cùng Lục gia có lui tới, chỉ là về phần bản thân Mễ Lâm cùng Lục Phóng lại không có chuyện xấu truyền ra, chủ yếu là khoảng cách không gian, bây giờ xem ra rất có thể trở thành bà chủ.
Tưởng tượng của Nhượng Nhượng thật ra thì không tính là quá phong phú, nhưng liên hệ với đủ loại hôm qua cùng Mễ Lâm hôm nay liền thông suốt, có phải có chút quá trùng hợp hay không? Chẳng lẽ ý tứ đây là chuyển vị trí cho người khác? Cherry nhường địa vị cho cô ấy, mình cũng phải nhường chỗ cho cô ấy, cho nên Lục Phóng mới chịu tự mình từ chức, dù sao sau này Mễ Lâm là cấp trên trực tiếp của mình, nếu như bị cô ấy biết anh trải qua lịch sử phong lưu bao giờ cũng không tốt. Anh lại còn ám chỉ Tiêu hàng, thật ra thì còn không biết là tim của ai khó dò nhất đây.
Thế nhưng khó tránh khỏi có chút đau thương, Khanh Nhượng Nhượng cô cũng không phải là sống chết quấn chặt lấy người, vả lại làm sao chính mình đã từng quấn anh? Khanh Nhượng Nhượng bĩu môi, buồn cười trong ánh mắt của mình lại có ý nghĩ ẩm ướt.
Ngày kế, lúc Khanh Nhượng Nhượng tìm Mễ Lâm từ chức, mới quan sát khoảng cách gần cô ấy, bất kể nhìn từ xa hay là nhìn gần, nhan sắc cùng khí chất đều là ngàn dặm mới tìm được một người, gặp gỡ cô ấy, Khanh Nhượng Nhượng thua cam tâm tình nguyện, cảm thấy nếu Lục Phóng không chán ngấy mình, mắt đó mới thật là bị phân dán.
"Thế nào mà tôi mới đi làm ngày thứ hai cô liền muốn từ chức, là không hài lòng tôi sao?" Mễ Lâm cười cười.
"Không phải vậy, lúc tôi tính từ chức thì không có cô đến." Khanh Nhượng Nhượng đẩy một cái mắt kiếng.
“Khanh Nhượng Nhượng? Đúng không? Tôi đã xem qua bản thiết kế của cô trước đây, rất có triển vọng, A&E lại là công ty đứng đầu giới đá quý, đãi ngộ phúc lợi cũng không tệ, thật lòng tôi hi vọng cô ở lại."
Nói thật, Khanh Nhượng Nhượng rất thích Mễ Lâm, hào phóng mà có năng lực, có cấp trên như thế không tệ, hơn nữa công ty cũng cực tốt, chỉ là Boss đỉnh đầu cũng không được, đáng tiếc.
"Không phải, là tôi, vấn đề của tôi, gần đây quá mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi đổi lại hoàn cảnh một chút."
Mễ Lâm cười cười, "Nhưng tôi còn là hi vọng cô có thể suy nghĩ một chút, cô Khanh, ở phương diện thiết kế, cô rất có tiềm năng."
Lại nói xã hội này ngày nay, tuy tình yêu đối với phụ nữ đứng đầu, nhưng sự nghiệp đối với phụ nữ cũng quan trọng, đặc biệt là Khanh Nhượng Nhượng bây giờ, người từng bước từng bước dựa vào chính mình khổ cực đi tới. Chợt có một ngày cấp trên của mình hòa ái dễ gần đối mình nói, "Tôi xem trọng cô."
Cái loại cảm giác thỏa mãn này, Khanh Nhượng Nhượng cảm thấy không thua gì chuyện này. Hơn nữa, chính mình phải suy nghĩ đến nhất nguy cơ tài chính ở thời gian từ chức tìm việc làm, đã cảm thấy trong lòng hoang mang, A&E thật sự là chỗ tốt, đối xử phúc lợi cũng siêu cấp không tệ.
"Được, tôi sẽ suy nghĩ lại, Michelle." Khanh Nhượng Nhượng quyết định cho mình một chút thời gian suy nghĩ.
"Được, trước tiên tôi cho cô hai tuần để nghỉ." Khanh Nhượng Nhượng vô cùng cảm ơn Mễ Lâm hợp tình hợp lý, nhất thời sinh ra một tia tình cảm không bỏ được người cấp trên này, Khanh Nhượng Nhượng không phải cái loại bởi vì đàn ông nhẫn tâm phụ tình đó mà trách cứ người phụ nữ .
Chỉ là nếu như không từ chức có thể có vẻ rất không có kiêu ngạo hay không? Nhưng cô tại sao phải vì người đàn ông kia cùng chính mình không còn có quan hệ mà khó xử, huống chi bọn họ một lầu 95, một lầu 55, nước sông không phạm nước giếng, nên không có cơ hội gì chạm mặt. Khanh Nhượng Nhượng tình thế liên tục khó xử, đành phải xin giúp đỡ từ Tiêu Tiểu Du.
Tiêu Tiểu Du dường như còn rất sợ Khanh Nhượng Nhượng bị thương không đủ lợi hại, nói một câu"Mình đã sớm dự đoán."
Khanh Nhượng Nhượng liếc cô ấy một cái, thật là không có lòng đồng tình.
"Đừng nghiêm mặt thối, bạn cũng ăn thịt heo rồi, dù sao cũng hơn mình chỉ xem qua heo đi đường?" Tiêu Tiểu Du vỗ bả vai Khanh Nhượng Nhượng, "Có muốn chị đây dẫn cậu đi mua cái đĩa hay không, trên tinh thần an ủi thân thể cô đơn trống rỗng của cậu?"
"Cậu thật bỉ ổi." Vẻ mặt Khanh Nhượng Nhượng khinh thường, tâm tình lại tốt, đặc biệt là sau khi Tiêu Tiểu Du đem Lục Phóng so sánh với heo. "Cậu nói mình nên từ chức hay là không nên từ chức, mình từ chức là được rồi, mắt không thấy, tâm không phiền."
"Cậu bỏ qua con rùa vàng kia như vậy? Cậu không phí của trời? Khanh Nhượng Nhượng, người ta ly hôn còn có kết hôn lại, cái nghề các cậu tài trí mà thôi, mình muốn là cậu chắc chắn phải đem anh ta truy đuổi trở về." Tiêu Tiểu Du không buông tha Khanh Nhượng Nhượng, còn hướng trên miệng vết thương của cô rắc muối.
"Mình muốn truy đuổi anh ta để làm gì?" Khanh Nhượng Nhượng phun ra xương cánh gà
“Không thể ngờ cậu còn có thể nuốt trôi cơm?” Tiêu Tiểu Du cực kỳ phẫn nộ, ngược lại cảm thấy Khanh Nhượng Nhượng, người sau khi bị Lục Phóng, không đi nhảy sông thật sự có chút không yên tâm. "Cậu phải trả thù anh?!"
"Trả thù như thế nào, từ trên lầu A&E nhảy xuống?" Khanh Nhượng Nhượng không còn chút máu liếc Tiêu Tiểu Du một cái, cảm giác sự trả thù lớn nhất của mình chính là xem Lục Phóng như cái rắm, thả coi như xong. Xin lỗi chuyện bị thất tình làm lòng người không tốt mà dẫn đến thô lỗ.
cuối cùng Tiêu Tiểu Du im lặng, Khanh Nhượng Nhượng cảm thấy mình kết bạn lầm kẻ cướp, thế nào gặp được bạn xấu như vậy, sợ mình không đủ đau lòng, còn giựt giây mình đi nhảy lầu.
So với Tiêu Tiểu Du không coi là người, Hòa Đa cùng chị Quả Quả thì có tình người hơn, Khanh Nhượng Nhượng khéo léo hướng Hòa Đa cùng chị Quả Quả hỏi một chút, nếu như mình từ A&E từ chức có tính hay quyết định không lý trí?
"Khanh Nhượng Nhượng, đầu óc cô xảy ra sự cố sao, từ chức, rời bỏ thành phố A? công việc ở A&E này cô cũng từ chức, bây giờ là khủng hoảng tài chính, khủng hoảng tài chính, cô có biết hay không,?" Chị Quả Quả chỉ vào đầu Khanh Nhượng Nhượng, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Chị Quả Quả, chị làm sao không biết phụ nữ như vậy, chị xem vẻ thất hồn lạc phách của Nhượng Nhượng, cũng biết cô ấy nhất định là bị thua thiệt tình cảm. Nói, là tên khốn kiếp kia bắt nạt, không thể ngờ ở dưới mắt Hòa Đa tôi họ Vương lại bắt nạt cô?"
Vì thế, sau khi Khanh Nhượng Nhượng cô vừa bị một người giàu có giấu tên họ Vương đùa bỡn tàn khốc vứt bỏ nước mắt vui mừng kiếm người kể lại chuyện cẩu huyết xưa một lần
"Cô tháng này dì có tới không?" Chị Quả Quả hỏi rất trực tiếp.
"Chị...chị có ý tứ gì?" Khanh Nhượng Nhượng, Hoà Đa chắc lưỡi
"Đây chính là quy luật ngôn tình vạn năm không thay đổi, nếu như cô sau khi mang thai bị người ta vứt bỏ, nhất định là nữ chính, nếu không cũng là mẹ của nữ chính, nhưng nếu như cô không có mang thai, vậy xin lỗi rồi, xem cô lại chỉ có thể vạn năm là nhân vật nữ hy sinh." Chị Quả Quả mặc dù là một gái ế, nhưng xem tiểu thuyết ngôn tình nhiệt tình thậm chí hăng say hơn so cô bé, động một chút là thêm loạt tác giả, cho nên nói chuyện rất tinh hoa sâu sắc.
Khanh Nhượng Nhượng lắc đầu một cái, đáng tiếc, dì mới vừa đi, nếu không cũng coi như có cớ đi tìm cái đàn ông phụ tình kia rồi, cô không có suy nghĩ nữ chính không nữ chính, thầm nghĩ có thể sinh một mình.
"Đàn ông này cũng quá tội lỗi, Khanh Nhượng Nhượng cô phải trả đũa." Điểm này chị Quả Quả, Hòa Đa cùng Tiêu Tiểu Du ý kiến cũng đặc biệt thống nhất.
"Đầu tiên, trước tiên cô phải trở nên xinh đẹp, cuối cùng đi Hàn Quốc chỉnh cái mặt khiến người đàn ông kia không nhận ra cô, sau đó lừa tình cảm của anh ta, lại một cước đá văng anh ta, để cho anh ta khóc lóc nức nở cầu xin cô." Chị Quả Quả quả thật là đã thấy nhiều ngôn tình cẩu huyết, ngay cả Khanh Nhượng Nhượng cũng biết cái này hiện tại không phổ biến.
Hòa Đa đảo hai mắt, "Sai, tôi cảm thấy được đối phó thứ người như thế, cuối cùng nhất định phải gả cho anh ta, sau đó cho anh ta đội nón xanh, tin tức này tôi giúp cô truyền ra ngoài, bảo đảm để cho anh ta cả đời phía trên cùng phía dưới cũng không ngẩng đầu lên được làm người."
Chị Quả Quả giơ ngón tay cái lên.
"Không, tôi nhất định sinh cho anh ta một đứa bé, đem toàn bộ gia sản đoạt lấy, sau đó để lúc anh ta già ngủ ngoài đường, khiến đứa bé không nhận anh ta, mang cho anh ta đội mười bảy mười tám nón xanh, hừ. còn làm với bạn thân bạn tốt của anh ta, ngay cả cha anh ta cũng không bỏ qua." Khanh Nhượng Nhượng đập bàn.
Hòa Đa cùng chị Quả Quả đều cỗ vũ vỗ tay nhiệt liệt, đứa nhỏ này thật là nhân tài hiếm có.
Được Hòa Đa cùng chị Quả Quả dốc lòng khuyên bảo, Khanh Nhượng Nhượng lại cảm thấy nếu như chính mình từ chức chẳng phải là rất không có lợi, tại sao là mình từ chức, mà không phải Lục Phóng từ chức chứ? Dĩ nhiên đây chỉ là ý nghĩ kỳ lạ của mình.
Từ trong đáy lòng cô không muốn chấp nhận, mình không bỏ được từ chức còn một nguyên nhân khác, đó chính là vẫn muốn cùng người kia còn có tia liên hệ như vậy, đây cũng là lòng Khanh Nhượng Nhượng cô sao.
Nếu như cô có thể thật sự dứt khoát, sáu năm trước sẽ không cần đi quán cà phê đó, khiến tất cả đều tan biến mây khói, cũng không cần gieo xuống kết cục thảm hại ngày hôm nay32
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...