Khi Y Lộ Thước Xuyên Qua Võ Hiệp Thế Giới

Dù sao cũng được nhắc nhở qua, Y Lộ Thước cũng chỉ hơi kinh ngạc một chút.

Chỉ là hắn vẫn cảm thấy không thể tưởng ra, hiếu kỳ hỏi:

- Vì sao ngươi thích ta?

Sở Lưu Hương nghĩ nghĩ, nói:

- Ta cũng nói không rõ ràng lắm, tóm lại chính là thật thích.

- Có lẽ, ngươi chỉ là rất thích khuôn mặt này của ta.

Có người từng nói với Y Lộ Thước, tính cách của hắn rất có vấn đề.

Vì thế sẽ tạo thành ảnh hưởng khá lớn, làm cho hắn thật khó tìm được lão bà.

Hiện tại có người thích hắn, nhưng lại không biết vì sao thích hắn.

Thế là Y Lộ Thước liền thay diễn viên tìm được một lý do rất tốt.

Sở Lưu Hương trầm giọng nói:

- Ngươi nói như thế ta sẽ tức giận.

Y Lộ Thước nói:

- Ngươi không phải thích mỹ nhân sao?

Sở Lưu Hương cười khổ nói:

- Tuy là như thế, nhưng ta thích ngươi, cũng không phải chỉ vì thích khuôn mặt này của ngươi.

- Cho dù ngươi nói như vậy..

Y Lộ Thước mở trừng hai mắt, lạnh lùng vô tình nói:

- Ta cũng sẽ không thích ngươi.

- !


Bị đả kích Sở Lưu Hương.

Dưới ánh trăng, sắc mặt diễn viên thảm đạm làm người không đành lòng nhìn.

Y Lộ Thước nhìn thấy, cảm giác đối phương hơi đáng thương, liền dùng con đường uyển chuyển, nói:

- Ta đối với ngươi không có loại cảm giác kia.

- !

Tâm tạng cần vỡ vụn Sở Lưu Hương.

Diễn viên có vẻ càng thêm đáng thương!

Y Lộ Thước hơi có chút không đành lòng, liền mở rộng yêu cầu, cẩn thận đánh giá đối phương.

Về ngoại hình nhưng thật ra đủ tiêu chuẩn làm nàng dâu Tấu Địch Khách gia tộc.

Nhưng mà..

Y Lộ Thước nhăn mày, lại nói:

- Cảm tình chỉ là thứ yếu, chỗ mấu chốt chính là ngươi không thích hợp làm lão bà.

- .. lão bà!

Đôi mắt trong suốt mở to, làm như hoài nghi mình nghe lầm cái gì.

Y Lộ Thước nghi hoặc nói:

- Có vấn đề sao?

Sở Lưu Hương á khẩu, máy móc lắc đầu nói:

- Không vấn đề.

Lão bà thì lão bà đi, còn tốt hơn không có quan hệ gì. Nói lại, lão bà chỉ là cách xưng hô thay thế, trên giường.. khụ khụ..

Sờ sờ mũi, mặt Hương soái đỏ hồng.

Trong bóng đêm nhìn không ra.

Y Lộ Thước nói:

- Người của Tấu Địch Khách gia tộc thật chuyên nhất, chưa từng phát sinh qua chuyện bỏ vợ.

Sở Lưu Hương nói:

- Đây không phải là tốt lắm sao.

Y Lộ Thước nói:

- Thật là tốt.

Lại lập tức bổ sung:

- Nhưng ngươi làm người phong lưu đa tình, ta sợ cùng ngươi cùng một chỗ, ngươi mỗi ngày cắm sừng cho ta, vì Tấu Địch Khách gia tộc còn có 185 điều tổ huấn, ta còn không thể bỏ ngươi.

Sở Lưu Hương:

- !

Im lặng không lời sau một lúc lâu, hắn chần chờ nói:

- Tổ huấn điều 185 là..

Y Lộ Thước nói:


- Nếu vợ chồng không hòa thuận, đánh, nhẫn. Hết thảy đều vì quang huy cùng vinh dự của Tấu Địch Khách gia tộc!

Sở Lưu Hương:

- !

Y Lộ Thước nói tiếp:

- Còn nữa, ngươi xài tiền như nước chảy, mặc dù ta cũng không cần lão bà của mình xài bao nhiêu tiền, nhưng là ta sợ có một ngày ngươi sẽ bại quang tài sản của ta, làm cho ta chuyển qua cùng ngươi đi cướp bóc.

Sở Lưu Hương:

- !

Thở sâu vài hơi, tâm tình khôi phục bình tĩnh, hắn miễn cưỡng cười nói:

- Việc này cũng không phải vấn đề, ta sẽ bỏ.

Nghĩ tới nghề nghiệp cường đạo này của mình có vẻ như bị người trong lòng chán ghét, hắn cắn răng nói:

- Ta sẽ không dùng tiền của ngươi.

Bản thân Sở Lưu Hương cũng có sản nghiệp của mình, hàng năm trám bạc cũng không ít, nhưng không cách nào so sánh với Tấu Địch Khách sơn trang.

Nếu hắn ở chung một chỗ với Y Lộ Thước, thật sự có chút giống như ăn mềm cơm..

Ách, xem ra phải nỗ lực kiếm tiền mới được.

Đầu óc thông minh của Sở Lưu Hương gia tốc chuyển động, cân nhắc từng kế hoạch một hai ba làm sao phát tài.

Đã có kế hoạch, một đôi tay thon dài đặt trên bả vai Y Lộ Thước, tuyên thệ nói:

- Ta sẽ cố gắng kiếm tiền đưa cho ngươi.

Tính giác ngộ tư tưởng của diễn viên rất cao, Y Lộ Thước lộ ra ánh mắt vui mừng.

Khóe mắt Sở Lưu Hương vừa kéo, nhu nhu mái tóc dài mượt của đối phương, không đường chọn lựa lại sủng nịch mỉm cười nói:

- Sau này tiền của ta đều giao cho ngươi.

Nghe vậy ánh mắt Y Lộ Thước sáng lên, cảm giác diễn viên còn có chỗ đáng khen, nếu làm lão bà còn có thể cân nhắc, hơn nữa so sánh với mẹ Cơ Cừu có sở thích thu thập liền bỏ xa nàng một con đường.

Mắt mèo thật to sang sáng, thanh âm bình thản rốt cục có biến hóa, nói:

- Tịch Ba ba ba nói đúng, quả nhiên phải tìm một nữ nhân ôn nhu hiền huệ, rộng lượng hiểu biết làm vợ. Mặc dù ngươi không phải nữ nhân, nhưng ta sẽ không chán ghét ngươi.

Sở Lưu Hương:


- .. Cảm ơn.

Hiện đã là canh tư, Y Lộ Thước nhắm mắt, không bao lâu đã đi vào giấc mộng.

Ánh mắt Sở Lưu Hương ôn nhu chuyên chú, nâng tay vuốt nhẹ mặt của hắn.

Thật lâu sau lên tiếng nói:

- Chung quy sẽ có một ngày, ta sẽ làm cho ngươi thích ta.

Giọng rơi xuống, nụ hôn hạ xuống vầng trán.

Ngay sau đó chính hắn cũng nhập mộng.

Gần đây không khí Sở Vương phủ thật hài hòa.

Kể từ khi cưới được vương phi phong hoa tuyệt đại tài hoa lan tràn cầm kỳ thư họa đều tinh thông, Sở Vương giống như được xung hỉ, bệnh cũng lành, cả ngày chỉ biết quấn quýt bên người vương phi, có thể so sánh với gã sai vặt mười hạng toàn năng.

Hành vi này làm chấn kinh toàn bộ nô bộc của vương phủ.

Việc này không qua hai ngày đã truyền khắp kinh thành, ai cũng biết Sở Vương là thê nô, khụ khụ, là nam nhân giỏi lắm.

Lại là một ngày, Sở Lưu Hương đi theo phía sau Y Lộ Thước, đến nơi khói hoa nổi danh nhất toàn kinh thành.

Vương phi mang theo vương gia đi cuống thanh lâu, thế nào xem đều là một việc ngạc nhiên quái dị.

Nhưng vì muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, theo hệ thống nêu lên, hai người đành phải đi giúp hoàng thượng tìm hiền hậu cho hắn.

Một chân bước vào Túy Hoa lâu, vị son phấn ập thẳng vào mặt, thật sặc mũi.

- Au u, đây không phải Sở Vương sao.

Một thanh âm ôn nhuận sáng sủa đột nhiên truyền tới.

Sở Lưu Hương cả kinh, ngẩng đầu nhìn lên trên.

Chỉ thấy một bạch y nam tử lười nhác dựa vào lan can, tay trái cầm chén rượu, tay phải chống cằm, mang theo nụ cười thản nhiên ánh mắt mê ly, dung mạo thanh tuyển tuyệt luân, lại thấu theo khí tức xuất trần.

- Đinh! Nhân vật trọng yếu thúc đẩy kịch tình đăng tràng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui