Phiên ngoại:
Kiếp thứ nhất của Y Lộ Thước là một người rất bình thường, cha mẹ không rõ, từ nhỏ sống trong cô nhi viện.
Nhi đồng còn nằm trong tã lót nhìn tươi mềm khả ái, tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ trong cô nhi viện đều thích trạc gò má của hắn, vừa trạc liền lưu dấu đỏ. Rồi mới tiểu Y oa oa khóc lớn, trong nháy mắt dẫn tới viện trưởng đuổi đi đám nhi đồng nghịch ngợm kia.
Đó là một ngày có khí trời thật tốt, một đám nhi đồng quấn quýt viện trưởng dạy bọn họ thi từ ca phú, nói là muốn nung đúc tình cảm sâu đậm.
Hài nhi mới mọc hai cái răng nhỏ cắn nắm tay bé xíu của mình, nghe các ca ca tỷ tỷ líu ríu thảo luận, cười thật vui vẻ, lại không biết mình sắp "đại nạn lâm đầu".
Phải biết rằng nhóm nhi đồng đang cân nhắc đặt tên cho tiểu hài nhi, trải qua tra tự điển, chơi oẳn tù tì, từ trong thi từ ca phú tìm linh cảm, cuối cùng tìm ra một cái tên có khí tức cao nhã – Phú Thượng Ca.
Dần dần nhóm nhi đồng lớn lên, được người lĩnh về nuôi dưỡng, đi vào xã hội sấm thiên hạ, còn lại cùng nhau chơi đùa ít càng thêm ít.
Tiểu Y được mười tuổi càng lúc càng trầm mặc, càng lúc càng nhàm chán, thẳng tới bị một người dì xinh đẹp lĩnh đi.
Nhà của dì rất lớn, tựa như là tòa thành, bên trong còn có một tiểu công chúa khả ái. Nhưng sau khi quen biết một đoạn thời gian, hắn cũng không còn cảm thấy đối phương khả ái.
Tiểu muội muội có nụ cười ngọt ngào ở trước mặt dì thì ngoan ngoãn gọi hắn tiểu ca ca, chờ dì rời đi liền mắng chửi hắn là dã nhi đồng không ai cần, thậm chí dùng từ càng thêm quá đáng, vô cùng xấu xa.
Tiểu cô nương tám tuổi nhưng lực chiến đấu mười phần, hỏa lực cường đại, mà tiểu Y không thiện ăn nói chỉ mở to mắt nhìn đối phương quát mắng, dáng vẻ ngây ngốc làm cho tiểu cô nương tức giận ngã ngửa.
Chửi mắng nhiều như vậy miệng mồm khô khốc nhưng sao đối phương một điểm phản ứng cũng không có, nghĩ cô ả nói lời nhảm nhí sao!
Cuối cùng kịch thần tượng cẩu huyết đã phát huy tác dụng, sau khi tham khảo thật nhiều phim thần tượng tiểu cô nương hấp thu tinh túy, bắt đầu trình diễn vở kịch hãm hại của mình.
Đáng thương tiểu Y cuối cùng bị đuổi về cô nhi viện, nguyên nhân là trộm vòng cổ xinh đẹp của dì, còn đem nó tháo dỡ đập vỡ.
Kỳ thật tiểu Y biết dì cũng biết tiểu muội muội trộm đồ vu oan cho hắn, nhưng so sánh với hắn, vẫn là con gái ruột của dì càng thêm trọng yếu, nếu con gái phản cảm tiểu ca ca như vậy, nàng cũng chỉ có thể đưa đối phương trả về cô nhi viện.
Trở lại cô nhi viện, tiểu Y càng thêm trầm mặc ít lời, nhưng hắn vẫn thành thật thủ tín, vui vẻ tiểu động vật, là một đứa bé tốt.
Không bao lâu sau Y Lộ Thước có thêm hai vị huynh đệ tốt. Một là mập mạp, một là ốm nhom như gậy trúc, từ tên cũng nhìn ra đặc sắc của họ. Hai nhi đồng luôn bị người cười nhạo bề ngoài, chỉ có tiểu Y vẫn thản nhiên bình tĩnh đối đãi bọn họ, vì thế hai người trực tiếp thừa nhận đứa bé nhỏ hơn họ hai tuổi làm đại ca.
Sau này có người muốn lĩnh nuôi tiểu Y, nhưng nhìn dáng vẻ ngu xuẩn khóc ròng của hai người, tiểu Y không muốn đi.
Đều nói nữ nhân lớn lên thay đổi nhiều, mà biến hóa của tiểu Y còn nhiều hơn nữ nhân.
Ba người không lý tưởng lăn lộn hơn mười năm, mãi tới năm Y Lộ Thước hai mươi tuổi, hết thảy đều thay đổi.
Mập mạp không cẩn thận đắc tội một vị thái tử gia, từ đó trở đi bọn họ liền sinh hoạt trong nước sâu lửa bỏng.
Khi đó Y Lộ Thước còn đang học đại học, ngày thường đều dựa vào làm công kiếm tiền học phí cùng tiền sinh hoạt, nhưng mập mạp đắc tội vị thái tử gia lòng dạ hẹp hòi khiến người rùng mình, vì thế hắn bị lão bản đuổi việc, bị trường học đuổi học, trong lòng tiểu Y yên lặng vươn ngón giữa.
Mỗi ngày Y Lộ Thước đều đi tìm việc làm, nhưng không ai dám mướn hắn, điều này làm cho hắn không khỏi tuyệt vọng với xã hội này.
Cuối cùng ba nan huynh nan đệ bởi vì không trả nổi tiền thuê phòng bị chủ nhà đuổi ra ngoài, ăn ngủ góc đường, sau đó lại nắm lên nghề nghiệp cũ – đi nhặt ve chai. Đương nhiên Y Lộ Thước bị hai người hợp lực đá ra tiểu đoàn đội, dùng cách nói của mập mạp, lão đại là người làm công tác văn hóa, đừng cùng họ giành chén cơm.
Sau đó họ liền bị Y Lộ Thước đập cho một trận cho tới khi không còn dám phản đối.
Liên tục mấy tháng mỗi ngày chỉ cắn bánh bao, ngay cả nước cũng không dám uống nhiều một hớp, cuộc sống tuy gian khổ nhưng cũng thật vui vẻ.
Vào thời gian vui vẻ như vậy, thái tử gia lại xuất hiện.
Hắn lái xe đua lao tới, rồi dùng kết cục đụng bay một người mới rầm rĩ phô trương rời đi.
Gậy trúc, 22 tuổi, hoành chết góc đường.
Gậy trúc chết đi làm cho mập mạp tự trách muốn chết. Vài ngày này mắt phải Y Lộ Thước nhảy lên lợi hại, luôn có cảm giác không tốt, thế là trành khẩn mập mạp, chỉ sợ hắn nhất thời nghĩ không thông suốt làm ra chuyện gì mất đi lý trí.
Kết quả vẫn đã xảy ra chuyện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...