Sau n lần tự kiểm điểm lại bản thân, rốt cuộc lấy lại tinh thần, trấn an bản thân, chỉ là mộng a, hơn nữa mộng và thật rất khác nhau, cho nên không cần phải để tâm đến a.
Cánh cửa mở ra, nàng giật mình, là hắn a, lòng rất không tự chủ nghĩ về mộng xuân ban nãy, quả thật trong mộng hắn rất...mạnh mẽ a.
Mặt càng ngày càng đỏ, càng ngày càng chột dạ, nhìn thấy bộ dạng này của nàng, đôi mắt hồ ly của hắn khẽ đảo, con mèo này chắc đang nghĩ đen tối a, bộ dạng này thực khiến hắn trêu chọc a, môi tà mị cong lên một đường, giọng nói biếng nhác nhưng người ngu cũng biết là bản thân bị trêu chọc:
_ Ngươi có ý nghĩ xấu xa với ta?
Bị chọc trúng tim đen, thẹn quá hóa giận, giọng nói giống như đang nháo loạn:
_ Ta mới không thèm, làm nam nhân bao nuôi của ta thôi cũng không thể.
Nhìn thấy con mèo nhỏ đang xù lông, vô cùng khả ái nhưng lời kia của nàng lại đụng trúng tự tôn Nam nhân của hắn, cái gì không thèm?cái gì nam nhân bao nuôi cũng không thể? Con mèo nhỏ thật sự quá mức ngông cuồng rồi.
Hắn giận quá hóa cười, cả người toát ra khí thế nguy hiểm, khuôn mặt yêu nghiệt toát lên vẻ dụ người, hắn không nhanh không chậm đi đến, nàng cảm thấy không khí quái dị lông mao không tự chủ dựng lên, ngoáy cái đầu lại nhìn hắn, thấy được bộ dạng này của hắn, không tự chủ muốn trốn, làm nhanh hơn nghĩ, tính toán chạy đi, con hồ ly Vân Vũ đương nhiên không cho nàng toại nguyện, cầm tay nàng kéo lại, đẩy ngã xuống giường, tà ác cười:
_ Ngươi cảm thấy ta quá yếu, vậy ta cảm thấy rất mạnh a, ta nên thử một lần cho biết đi a.
Hắn đè lên người nàng, giữ cánh tay nàng lại, không để nàng phản bác mãnh liệt hôn xuống đôi môi đỏ mọng của nàng, cái lưỡi chui vào khoang miệng bá đạo càn rỡ, mỗ Âu chính là bị hôn đến xụi lơ, đến mê muội.
Chuyển nụ hôn xuống cổ trắng mịn, liếm vành tai nhạy cảm, cả làn da đỏ ửng lên giống như nhỏ ra máu.
Nàng bị hắn trêu chọc đến mức thở cũng khó khăn, mẹ kế nó, nàng không có thể phản ứng được, cả người xụi lơ miệng nhỏ kêu một tiếng ' nhéo ' thì nàng lập tức có chút thanh tỉnh đâu óc, nàng nhớ đến một tình tiết trong truyện à, chỉ cần là nam chính muốn nàng, cơ thể sẽ tự nguyện đáp ứng như một phản xạ vô điều kiện, hơn nữa còn rất nhiệt tình a.
Nàng ngây dại a, đậu xanh rau má, mụ kế mẫu ngươi biến thái, vì cái lông gì mà thiết kế một mụ nữa chính như vậy.
( Kế mẫu t.g:' sờ sờ mũi' thật ra ta chỉ viết không ngờ ngươi xui xẻo xuyên vào không thể trách ta a..
ÂMN: ' đầy đầu hắn tuyến' ta độc chết ngươi...T.g: ' ung dung' ta chết thì kết cục của người rất bi thảm a, ngươi cân nhắc mình chịu được.
ÂMN: ' mặt đen như bao công'.....)...
Khoảng thời điểm nàng sắp bị Vân Vũ mang lột sạch, thì tiếng chuông cửa công vang lên, đồng thời trên kệ đầu giường vang lên tiếng nói máy móc của chiếc điên thoại bàn:
_ Có khách tới....!có khách tới....
Chết đuối vớ được cọc củi, thừa dịp hắn phân tán nhanh chóng lủi mất, chạy trối chết ra khỏi phòng, không quên vứt lại một câu:
_ Ngựa đực không nên ăn bậy a...nếu ăn sẽ bị nghẹn.
Hắn co giật khoé miệng, hắn hung hăng trừng mắt nhìn theo bóng nàng, muốn trốn vậy ta sẽ bỡn ngươi một thời gian nữa, đợi ngươi cam tâm tình nguyện lấy lòng hắn.
Nhưng hoài nghi bản thân nhìn quá lâu có hay không bị mắc nghẹn a? Hắn phải nhanh chóng dụ dỗ con mèo nhỏ này không thì mơ hồ lão hồ ly như hắn chịu không nổi a.
( T.g: vì sự cố nhỏ cho nên có 3 chương 9, m.n đọc chương này nhé, đầy đủ nhất)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...