Chương 933: Bất giác trở thành kẻ giàu có
Tinh thạch Đại La này, Lý Huyền Phong thật ra chuẩn bị vô cùng đầy đủ. Một ngàn viên tinh thạch Đại La Hạ phẩm, thật ra đã đủ duy trì chi phí sử dụng hàng ngày cho Tần Vô Song ở Đại lục Thiên Tượng rồi.
Lý Huyền Phong cũng vì hắn chuẩn bị nhóm đồ thứ hai, chính là một số tin tức về thế lực của Đại lục Thiên Tượng, về tin tình báo của một số thế lực tông môn quan trọng, và một số phong thổ nhân tình của Đại lục Thiên Tượng, đương nhiên, bản đồ chắc chắn là thứ không thể thiếu, đây là đặc sắc nhất quán của Lý Huyền Phong.
Có được những thứ này, Tần Vô Song lập tức có nhiều manh mối hơn.
Tần Vô Song hiện giờ, Khí Trùng Tinh Hà, đã là Thiên Thần Đạo cường giả. Mặc dù vẫn chưa vượt qua một kiếp, nhưng đã có thể tính là phạm trù Thiên Thần Đạo.
Thiên Thần Đạo cường giả, ở Đại lục Thiên Huyền, tuyệt đối là sự tồn tại cao nhất.
Còn ở Đại lục Thiên Tượng, thật ra tuyệt đối cũng không tính là kẻ yếu. Tương đương địa vị Chân Thần Đạo ở Đại lục Thiên Huyền, có cường giả Thiên Thần Đạo nhưng cũng không phải là rất nhiều.
Thiên Thần Đạo cường giả bản địa, ước chừng cũng không vượt quá trăm người. Nhưng Đại lục Thiên Tượng là Vị diện có Chủ nhân Vị diện, vì vậy có Tinh Hà Truyền Tống Trận đặc thù của nó.
Có Tinh Hà Truyền Tống Trận của Vị diện địa phương, trao đổi giữa cường giả của các Vị diện sẽ rất nhiều, vì vậy, Thiên Thần Đạo cường giả của Đại lục Thiên Tượng, cộng bên ngoài và bản địa lại, thật ra cũng vô cùng đồ sộ.
Cũng chính vì như vậy, loại thân phận đến từ bên ngoài giống như Tần Vô Song, cũng không phải có vẻ quá đột ngột. Đối với chỉnh thể Đại lục Thiên Tượng mà nói, cũng không phải có tính bài ngoại quá mức.
Đương nhiên, loại thân phận người ngoài như hắn, muốn đầu nhập vào thực lực đầu lĩnh của bản địa, cũng không phải không thể, nhưng cơ hội tiến vào cao tầng, lại cực kỳ nhỏ bé.
Vì vậy, Tần Vô Song cũng không định đi nương nhờ vào thế lực đầu lĩnh bản địa. Hắn hiện tại đang suy nghĩ là, làm thế nào có được một nơi tu luyện tương đối tốt ở bản địa, hoặc là mượn một số giúp đỡ của thế lực bản địa, đề thăng thực lực của mình, dù sao, ở bất cứ nơi nào, tán tu là hoạt động khó nhất.
Tần Vô Song ở Đại lục Thiên Huyền, mỗi một bước đi đều có một tông môn, còn chưa từng nếm thử qua mùi vị tán tu. Nhưng hắn cũng từng thấy qua vận mệnh bi thảm của những tán tu đó. Thân là tán tu, nếu xung đột với thế lực tông môn, tất nhiên sẽ chết rất khó nhìn.
Trước kia ở Hiên Viên Khâu, Phủ chủ Bài Sơn Phủ vì muốn lấy lòng Mộ Dung Thiên Cực, trong Công hội Tán tu, công khai chém giết gã tán tu bán tình báo Thiết Khiếu Tử. Những hộ vệ Phủ chủ đó, căn bản không để ý đến suy nghĩ của những tán tu khác, trực tiếp giết chết Thiết Khiếu Tử.
Còn những người khác, mặc dù trong lòng có suy nghĩ, cho dù là nhân vật cương quyết bất tuân nhất, cũng không dám nói gì. Ai cũng biết, tán tu ở trước mặt thế lực khổng lồ thực sự chẳng là gì.
Tần Vô Song thật ra không phải sợ làm tán tu, mà là không muốn để bản thân làm bất cứ chuyện gì đều có vẻ liên lụy không ngừng, điều này sẽ ảnh hưởng cực lớn đến hiệu suất hoạt động của hắn.
Cái mà hắn đang cần hiện tại chính là một vị trí vững chắc, một tông môn có thể tạm thời dựa thân vào, một tông môn khổng lồ có thể nghe ngóng được rất nhiều tin tức, có thể nghe được tin tức của những Vị diện khác.
Muốn nghe ngóng được những Vị diện khác, tông môn bình thường hiển nhiên là không cung cấp được.
Ở Đại lục Thiên Tượng, ngoài Chủ Thần Điện ra, thế lực còn lại, mạnh nhất có bốn nhà, giống như thế lực Đồ Đằng của Đại lục Thiên Huyền, người nắm giữ bốn khu vực của Đại lục Thiên Tượng.
Tần Vô Song hiện tại đang ở vùng gần Trung bộ, nhưng tổng thể mà nói vẫn là tương đối ngã về phía Tây. Vùng đất phía Tây này, tông môn mạnh nhất, tên là Vạn Ưng Điện.
Vạn Ưng Điện này, từng tầng từng tầng thống trị, hệ thống vô cùng phức tạp. Muốn ngay lập tức tiếp cận Vạn Ưng Điện, hiển nhiên là không có khả năng.
Tần Vô Song biết, Đại lục Thiên Tượng mặc dù không bài ngoại, nhưng tổng thể mà nói, đối với cường giả không rõ thân phận, muốn gia nhập vào tông môn, khó khăn lại rất lớn.
Bất kể nói như thế nào, đều sẽ có một loại tâm lý cảnh giác.
Lúc này, Tần Vô Song đã đến được một thành phố lớn dưới Vạn Ưng Điện, thành phố này tên là Phi Ưng Thành, là một trong mười đại thành phố dưới sự cai quản của Vạn Ưng Điện, quy mô to lớn, đồ sộ tương đương.
Ở đây, bố trí một Phân đà dưới sự quản lý của Vạn Ưng Điện, tên là Phi Ưng Đường. Cho dù là Phi Ưng Đường, tuyệt đối cũng không dễ tiếp cận.
Tần Vô Song biết, với thân phận trước mắt của hắn, nếu tùy tiện tìm đến Phi Ưng Đường, không bị người ta xem là nội ứng gian tế mới là quái lạ.
Dù sao, Thiên Thần Đạo cường giả, đặt ở đâu cũng đều thuộc về sự tồn tại không thể xem nhẹ.
Như vậy, bất kể hắn thích hay không thích, hắn cũng cần phải lấy thân phận tán tu ra. Tán tu cũng có khu vực hoạt động của tán tu.
Tần Vô Song một mình đến Công hội Tán tu. Bất cứ khu thành thị nào, chỉ cần có nơi của tán tu, tất nhiên sẽ có tán tu, có nơi của tán tu, tất nhiên sẽ có Công hội Tán tu.
o0o
Tần Vô Song lần đầu tiên đến Công hội Tán tu này, chỉ cần nhìn là đủ biết. Phía trên Công hội Tán tu này, có chạm trổ một cái đầu phi ưng cực lớn, có vẻ dữ tợn vô cùng.
Xem ra, mặc dù là Công hội Tán tu, cũng có dấu vết cực sâu của Vạn Ưng Điện.
Có thể thấy, Đại lục Thiên Tượng này đối với việc nắm giữ toàn bộ Vị diện, độ mạnh yếu vẫn là vô cùng lớn.
Tần Vô Song nhìn Công hội Tán tu cao tận mây xanh, thật ra cũng không có bao nhiêu chần chừ, tiến vào. Xuyên qua mấy đại môn lớn khí thế khoáng đạt, tiến vào trong Công hội Tán tu.
Công hội Tán tu này, có thể so sánh với Đồ Đằng bí cảnh của Đại lục Thiên Huyền. Bất kể là phương diện linh lực, hay là phương diện khác, so với Đồ Đằng bí cảnh, chỉ có hơn chứ không kém.
Trong lòng Tần Vô Song thầm than:
- Quả nhiên là Vị diện cao cấp, ngay cả một Công hội Tán tu, cũng đồ sộ như vậy. Đây vẫn chỉ là một Công hội Tán tu của thành phố mà thôi!
Đi tới cửa, lập tức có người tiếp đón. Người tiếp đón này, lại cũng là Thần đạo cường giả. Mặc dù chỉ là Ngưng Thần Đạo cường giả bình thường, nhưng khí độ và cử chỉ đó, hiển nhiên là có yếu tố huấn luyện. Khiến Tần Vô Song nhìn mà tấm tắc không thôi. Kẻ hầu hạ của một Công hội Tán tu lại có thể cũng là Thần đạo cường giả.
Chuyện này ở Đại lục Thiên Huyền, quả thực không dám tưởng tượng!
Đương nhiên, Ngưng Thần Đạo cường giả, ở Đại lục Thiên Tượng, nhiều nhất cũng chỉ là thực lực trung đẳng. Ở trước mặt loại cường giả như Tần Vô Song, cũng không có bất cứ tư cách gì để cuồng ngạo.
Mặt gã Chấp sự nở nụ cười tiếp đón:
- Các hạ, Công hội Tán tu xin được phục vụ ngài. Xin hỏi ngài dừng chân hay là nhận nhiệm vụ hay là treo giải thưởng nhiệm vụ, hay là tu luyện?
- Tu luyện?
Tần Vô Song có chút kỳ quái, có cả hạng mục phục vụ tu luyện sao?
Gã chấp sự đó thấy ngôn ngữ của Tần Vô Song tương đối đông cứng, biết đây là người từ bên ngoài đến. Mặc dù toàn bộ Vũ trụ Đại La dùng ngôn ngữ thông dụng, khẩu ngữ gì đó của các Vị diện, vẫn có sự khác đồng lớn.
Tần Vô Song mặc dù trước khi rời khỏi sơn động, có cẩn thận tìm hiểu một chút về ngôn ngữ bản địa của Đại lục Thiên Tượng, nhưng khi đến hoàn cảnh phát huy, vẫn là có chút thanh âm khác lạ.
Nhưng mà nơi này là Công hội Tán tu, tập hợp tán tu muôn hình muôn vẻ của các nơi, khẩu âm này của hắn, thật ra cũng không phải có vẻ quá mức đột ngột.
- Tiên sinh, là thế này, nếu ngài dừng chân ở chỗ chúng tôi, thì sẽ thu phí theo quy cách dừng chân nghỉ lại. Nếu ngài muốn Công hội Tán tu chúng tôi cung cấp nơi tu luyện, lại là một loại quy cách thu phí khác. Nếu ngài muốn lĩnh nhiệm vụ hoặc là treo giải thưởng nhiệm vụ, tiêu chuẩn thu phí lại có sự khác nhau.
Tần Vô Song nghe hắn giải thích như vậy, mới chợt bừng tỉnh hiểu ra. Đây thật ra là chuyện hiếm lạ, Công hội Tán tu cung cấp nơi tu luyện, cũng không biết các điều kiện như thế nào.
Chuyện này thật ra không cần vội hỏi, chậm rãi tìm hiểu là được.
- Uống chút rượu trước, sau đó tìm hiểu một chút.
Tần Vô Song cười cười, đi vào bên trong.
Phía bên Công hội Tán tu, ý thức phục vụ thật sự là không có gì để nói. So với loại phục vụ tinh tế ở quán rượu kiếp trước của Tần Vô Song chỉ có hơn chứ không kém, tất cả các phương diện đều thể hiện đầy đủ một loại lý niệm ‘Có tiền chính là đại gia’.
Hơn nữa, thu phí tương đối mà nói, cũng không phải đắt lắm. Cho dù là một viên tinh thạch Đại La Nhất phẩm cấp thấp nhất của Tần Vô Song, cũng đủ để dừng chân ba ngày, ăn no uống no.
Huống hồ, một ngàn viên tinh thạch Đại La Hạ phẩm của Tần Vô Song, căn bản chọn không ra bao nhiêu tinh thạch Đại La Nhất phẩm, chí ít đều là Nhị phẩm, còn đại đa số là Tam phẩm.
Tinh thạch Đại La Tam phẩm, có thể dùng tương đương với hai mươi lần tinh thạch Nhất phẩm.
Tần Vô Song sau khi tìm hiểu trình độ tiêu dùng này, mới biết bản thân hiện tại có thể nói là một kẻ nhà giàu không nhỏ. Đương nhiên, hắn cũng không có hứng thú khoe khoang sự giàu có này. Mà là chọn lựa dừng chân, giao ra một viên tinh thạch Đại La Nhị phẩm, tương đương với mười viên tinh thạch Nhất phẩm, như vậy đã đủ để Tần Vô Song ở lại hơn một tháng rồi.
Tên Chấp sự thấy Tần Vô Song ra tay hào phóng, cười nói:
- Đại nhân, xin hỏi còn cần một chút phục vụ khác không?
Tần Vô Song cười nói:
- Thật ra có chút chuyện cần thỉnh giáo một chút. Trả lời vấn đề có cần thu phí ngoài mức quy định không?
Tên Chấp sự đó cười cười:
- Đại nhân, trả lời vấn đề của khách nhân, là chức trách của chúng tôi. Đương nhiên không thu thêm phí gì khác. Ngài có vấn đề, xin cứ tận sức mà hỏi. Tiểu bối xin được phục vụ ngài!
Tần Vô Song âm thầm tán thưởng, quả nhiên có tiền chính là đại gia. Lý lẽ này, không giống với Đại lục Thiên Huyền. Đại lục Thiên Huyền, một khách nhân tới từ bên ngoài như ngươi, muốn giả vờ làm kẻ lắm tiền ở địa bàn của người khác, nói không chừng một lát sau sẽ có binh đao bên người.
Cười cười, nói:
- Vậy ngươi ngồi xuống, uống với ta mấy chén!
Tên Chấp sự vội vàng nói:
- Đại nhân tôn quý, chúng ta chỉ phục vụ cho khách nhân, không dám cùng uống rượu với khách nhân. Xin đại nhân thứ lỗi!
Tần Vô Song cũng không ép buộc:
- Được rồi, vậy ta hỏi ngươi, Công hội Tán tu các ngươi cung cấp nơi tu luyện, so với nơi tu luyện của một số đại tông môn, nơi nào ưu việt hơn một chút.
- Đại nhân, nếu so với nơi tu luyện cao nhất của bốn đại tông môn, chúng ta khẳng định là không bằng. Phương diện này, không thể huyênh hoang. Nhưng nếu so với một số tông môn nhị lưu, tam lưu, nơi tu luyện của Công hội Tán tu chúng ta, cũng là sánh vai ngang bằng. Nhưng mà, chúng ta cung cấp nơi tu luyện, còn cung cấp một loạt phục vụ kèm theo. Khách nhân nếu là người bên ngoài tới, muốn đầu nhập thế lực tông môn, điều kiện sẽ hà khắc hơn.
Tần Vô Song cười cười:
- Ồ? Đầu nhập tông môn, điều kiện sẽ hà khắc hơn sao?
- Đó là điều đương nhiên. Ngươi muốn đầu nhập tông môn khác, chiếm cứ địa bàn tu luyện của bọn họ, đầu tiên phải đáp ứng khảo hạch của bọn họ, còn cần vì bọn họ làm chuyện này chuyện kia, yêu cầu rất nhiều. Còn chúng ta, chỉ cần ngươi giao nộp đủ tinh thạch Đại La, sẽ có bất cứ điều kiện kèm theo nào khác. Ngoài ra chúng ta còn cung cấp rất nhiều tinh thạch linh dược gì đó cho khách nhân, chỉ cần khách nhân cần, trả tiền là có thể tới tay bất cứ lúc nào. Hàng đưa đến tận cửa, ngay cả cửa cũng không cần mở.
Quả nhiên là điều kiện giống như một hàng dài, Tần Vô Song không khỏi âm thầm tán thưởng, Đại lục Thiên Tượng này, quả nhiên không phải là nơi Đại lục Thiên Huyền có thể so sánh được. Nhớ tới loại lề lối tự mình phong bế của Đại lục Thiên Huyền, trong lòng Tần Vô Song lại hít một hơi dài!
Khí Xung Tinh Hà
Tác Giả: Lê Thiên
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...