Khí Xung Tinh Hà
Tác Giả: Lê Thiên
Chương 296: Ai sẽ thắng?
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Vipvanda
Địa điểm thi đấu của vòng này là một tòa tháp. Có tổng cộng ba tòa tháp cao, mỗi một đội sẽ tiếp nhập vào một tòa tháp.
Tầng một của mỗi tòa tháp chính là trận pháp bát quái. Xung quanh tháp đều có linh lực, thông qua sắp đặt, có thể phát ra đủ loại đòn tấn công.
Đương nhiên, những đòn tấn công này đều được khống chế trong cấp bậc Trung Linh Võ Cảnh, sẽ không có xuất hiện đòn tấn công cấp Cao Linh Võ Cảnh, bằng không, với thực lực của những người trẻ tuổi này thì không thể nào chống đỡ nổi.
Sau ba ngày thích ứng, đám người Tinh La Điện điều đã thành thục Thiên Canh Bắc Đẩu Trận, đồng thời việc phối hợp giữa các thành viên cũng rất ăn ý.
Trong thời gian này, Trác Bất Đàn luôn bận rộn, căn bản không có thời gian để khảo sát. Vì thế sau khi biết được tin từ Truân Trung Trì cũng thầm thấy hứng khởi, rất muốn xem xem công hiệu của trận pháp thần kỳ đó rốt cuộc là như thế nào.
Sau khi vào trong trận pháp, Tần Vô Song nói:
- Chư vị sư huynh, bắt đầu bố trận đi. Hãy nhớ là nhất thiết phải phối hợp nhuần nhuyễn, ăn ý với nhau, không được mạo hiểm xông lên trước. Nhưng khi xuất chiêu cũng phải nhanh, vì đòn tấn công của trận pháp bát quái có thể sẽ từ các hướng khác nhau. Mức độ hiểu ý nhau giữa mọi người là vô cùng quan trọng.
Bảy người kia gật đầu, rồi bố trận theo hình dáng chòm sao Bắc Đẩu.
Như đã giao ước từ trước, hai vị trí quan trọng nhất do Vi Dực và Chu Phù trấn thủ. Còn Tần Vô Song thì phối hợp ở bên ngoài, vạn nhất có chỗ nào xảy ra vấn đề gì thì hắn có thể nhanh chóng bổ sung. Sau một âm thanh dài vang lên, ba trận pháp bát quái khởi động cùng lúc.
Trong trận pháp có vẽ một hình bát quái khổng lồ, tám vị trí, hoặc rõ ràng hoặc mơ hồ, hoặc âm hoặc dương, tràn đầy những đợt sóng linh lực kỳ quái, Vi Dực hét:
- Không được phân tâm, chuyên tâm bố trận!
Tần Vô Song đứng bên ngoài nói:
- Mọi người không cần để ý đến đệ, khi mọi người cần đệ sẽ xuất hiện. Mọi người nhất định phải quên đi sự tồn tại của đệ, không được phân tâm!
Đúng lúc đó, ‘vèo’ một đạo kiếm khí bay vút ra từ vị trí quẻ Càn. Tần Vô Song vung kiếm hóa giải đạo kiếm khí đó trong không khí.
Uỳnh
~~
Không khí phát nổ, không gian rung chuyển, phát ra những tiếng nứt gãy ‘rắc rắc’.
Bát quái trận này có tám vị trí lớn, mỗi vị trí đều trong bóng tối, có vô số những lỗ nhỏ như dùng để bắn tên.
Thiên Canh Bắc Đẩu Trận đã thành lập, bảy người ngồi khoanh chân, mỗi người quan sát những thay đổi của hướng trước mặt mình. Họ đều biết, nếu lần này có thể dẫn đầu thì chắc chắn sẽ vẫn có ưu thế dẫn đầu. Giai đoạn một dẫn đầu nhiều thì cuộc tỷ võ vòng sau sẽ nhẹ nhàng hơn.
Một khắc rất nhanh đã qua đi.
Trong một khắc này, thế tấn công của trận bát quái ban đầu không mạnh mẽ nhưng rất đột ngột. Đằng này một phát, đằng kia một phát, tuy không dày đặc nhưng mạnh ở tính đột ngột. Tần Vô Song quan sát một chút thấy với sức tấn công này dù sao vẫn có đủ khả năng để tiến hành phân tích được.
Trong bát quái, các đòn tấn công từ quẻ Càn và quẻ Đoài đều mang theo khí tức Kim thuộc tính loại mạnh mẽ, sát phạt quyết đoán, sắc bén, hơn nữa độ xuyên thấu lại rất mạnh.
Vị trí quẻ Chấn và Tốn lại bắn ra đòn mang âm thanh xé gió, khí thế bá đạo, một khi bắn ra đòn tấn công là như sấm rung chớp giật, mạnh mẽ dị thường. Quẻ Ly tương ứng Hỏa thuộc tính, quẻ Khảm là Thủy thuộc tính, quẻ Khôn và Cấn tương ứng với Thổ thuộc tính, mỗi cái đều theo nguyên tắc riêng.
Tần Vô Song vừa ứng phó với những đạo kiếm khí liên tục bắn ra, vừa chia sẻ những gì mình quan sát được với các đồng môn.
Đương nhiên họ cũng có nghiên cứu, dù gì Pháp Vương Cung của tám vị Pháp vương Tinh La Điện được xây dựng theo phương vị bát quái. Vì thế những hiểu biết về phương diện này cũng không phải ít. Tần Vô Song chỉ ra thì họ càng có sự chuẩn bị kỹ càng hơn.
Chớp mắt, nửa giờ đã qua đi.
Trong nửa giờ này, Thiên Canh Bắc Đẩu Trận vận hành rất hoàn hảo, không gặp phải thử thách có tính thực chất nào. Rất nhiều đòn tấn công đã bị Tần Vô Song làm tiêu giảm một nửa từ bên ngoài. Dưới sức phòng ngự đến biến thái của trận pháp, sức tấn công còn lại được tiêu trừ một cách nhẹ nhàng.
Nhưng không ai vui mừng quá đà, mọi người đều rõ, thử thách thật sự là ở nửa giờ sau.
So với cảnh tượng trời yên bể lặng bên Tinh La Điện, bên Thiên Cơ Tông ít nhiều có phần hoảng loạn. Thiếu một Trung Linh võ giả khiến sức phòng ngự của chúng giảm xuống rất nhiều.
Rõ ràng, trong nửa quãng đường đầu chúng không có ai thất bại nhưng đã có vài lần nguy hiểm. Nếu không phải Lạc Quy Vân lợi hại, năm lần bảy lượt giải thoát được cho đồng môn thì e là đã có người bị đánh bật ra từ sớm rồi.
Bất cứ hạng mục nào của cuộc thi xem ra thì có vẻ không có gì lạ, nhưng đều có rất nhiều sự khác biệt, dù kẻ mạnh hay yếu đều không được lơ là. Qua thử thách ở hạng mục này là có thể phân chia rõ ràng người mạnh kẻ yếu.
Lạc Quy Vân tức giận dị thường, nhưng dù sao hắn cũng là Đại sư huynh của Thiên Cơ Tông, trong thời khắc quan trọng, giận dữ thì giận dữ nhưng vẫn phải gánh vác trách nhiệm của người dẫn đầu.
Hắn đã được Cao Nhạc nhắc nhở bí mật, bảo hắn tận lực nhưng không phải miễn cưỡng. Lần này Thiên Cơ Tông bị kẻ khác ám toán, mất đi kỳ binh Quỷ Đồng Tử, chắc chắn không thể có được thành tích cao. Vì thế lần này phải có vài sự nhượng bộ mang tính chiến lược. Lạc Quy Vân tuy háo thắng nhưng cũng biết đánh giá tình hình, nắm bắt thời thế, một mình hắn dù có cố gắng thế nào nữa thì cũng vô ích mà thôi. Hai đại Đế quốc kia đều có hai Trung Linh võ giả, sự khác biệt này không thể thay đổi được.
Còn hai khắc nữa là hết một canh giờ, bên Thiên Cơ Tông đã có người thất thủ, bị trận pháp đánh trúng phải rời khỏi trận trước. Có người đầu tiên, trong một khắc ngắn ngủi tiếp theo liên tục có ba người nữa thất thủ.
Còn bên Long Hổ Môn, cục thế tốt hơn Thiên Cơ Tông nhiều. Đến lúc này vẫn không có ai bị loại. Điều này đương nhiên là phải cảm ơn năng lực siêu cường của hai Trung Linh võ giả rồi. Hai người họ tạo thành một góc khống chế, đảm nhận hơn một nửa công việc phòng ngự cho các góc chết.
Một phần nhỏ bị khuyết đã có một vài Sơ Linh võ giả nổi bật đảm nhận. Tuy vất vả nhưng ít nhất đến lúc này chưa xảy ra sai sót gì. Chỉ cần kiên trì thêm một chút nữa là có thể nhìn thấy ánh sáng thắng lợi.
Chỉ là trận đồ bát quái này, đã sắp xếp như thế thì không thể để họ nhẹ nhàng vượt qua vậy được.
Rất nhanh, tần số tấn công từ tám phương vị lớn rõ ràng đã tăng cao. Tần xuất tăng, không còn là chỗ này một phát rồi chỗ kia một phát nữa, mà giờ là ba bốn chỗ cùng bắn một lúc, thậm chí còn là năm sáu chỗ một lúc.
Nháy mắt, từ tám phương vị lớn, kiếm khí bắn ra như chùm mưa sao băng, bay vun vút ngang dọc trong trận pháp. Đủ mọi tia sáng kỳ lạ đan xen với nhau, trong sự óng ánh đẹp đẽ lại mang sát khí mạnh mẽ.
Hai người mạnh nhất Long Hổ Môn, một đến từ Long Môn, một từ Hổ Môn, là Ngụy Thăng Long và Hoàng Thanh Hổ đều là Trung Linh võ giả.
Ngụy Thăng Long nói:
- Chư vị sư đệ, trận pháp đã mở hết, giờ là thời khắc quan trọng nhất, vượt qua được là thắng lợi!
Hoàng Thanh Hổ tiếp lời:
- Không sai, Nếu tất cả chúng ta có thể vượt qua cửa ải này chắc chắn sẽ giành Quán quân. Khoảng cách ba mươi điểm so với Tinh La Điện hoàn toàn có thể xóa bỏ. Mọi người hãy kiên trì, người cười cuối cùng sẽ chiến thắng!
Thế hệ đệ tử này của Long Hổ Môn có thể nói là ngọa hổ tàng long, xuất hiện rất nhiều đệ tử kiệt xuất. Trên dưới Long Hổ Môn đều rất đắc ý, vô cùng tự hào, đầy tự tin về cục thế ba nước trong tương lai, rất chắc chắn sẽ mình sẽ trở thành người dẫn đầu ba nước. Vì thế với cuộc thi lần này, Long Hổ Môn có thể gọi là mang ý chí tất thắng. Nhưng đúng lúc hai người còn chưa nói xong thì…
- Á!
Một tiếng kêu đau đớn vang lên phá vỡ không khí căng thẳng. Thần kinh ai cũng bị chấn động. Ngụy Thăng Long và Hoàng Thanh Hổ đều toát mồ hôi lạnh, cơ mặt không ngừng co giật.
Không còn nghi ngờ gì nữa, kêu như vậy chắc chắn là có người bị loại rồi. Quả nhiên, ở vị trí quẻ Tốn, một tia sáng vụt lóe lên bao trùm lấy một đệ tử của Long Hổ Môn. Ánh sáng không ngừng chấp chới, rồi vụt một cái đệ tử đó đã bị đưa ra ngoài:
- Là Lao sư đệ!
Hoàng Thanh Hổ hét lên:
- Tất cả kiên trì, phải kiên trì!
Ngụy Thăng Long nói:
- Mọi người không được phân tâm, dù bị loại một người cũng không sao, chúng ta vẫn có thể giành Quán quân! Ta không tin Tinh La Điện lại có thể qua được hết!
- Đúng thế, với độ khó này, Tinh La Điện không thể qua hết được! Mọi người hãy giữ vững!
Hoàng Thành Hổ vung chiến đao và lá chắn lên dũng mãnh như một con hổ đói, trợ giúp các đồng môn.
Dường như bị việc Lao sư đệ bị loại kích thích, Long Hổ Môn càng chiến đấu càng anh dũng, không ngừng đối kháng với sự tấn công từ bốn phía. Còn hai thủ lĩnh thì càng như điên cuồng hơn.
Lúc này, trận pháp bát quái đã đến giai đoạn cuối, chính giai đoạn dày đặc nhất, cũng là đau khổ nhất. Trong ba trận pháp, lúc này chỉ có bên Tinh La Điện là không có bất cứ tổn thất gì, cũng không có ai bị loại.
Hù
~~
Lại tiếng tù và vang lên. Thần kinh của tất cả đều thả lỏng, trong đầu chỉ có một ý nghĩ - kết thúc rồi!
Bảy người còn lại bên Long Hổ Môn ai ai cũng mừng rỡ cùng cụng nắm đấm chúc mừng. Bảy người, họ có bảy người kiên trì được đến cuối cùng! Thành tích này tin chắc có thể cười nhạo cả ba nước rồi! Ngụy Thăng Long và Hoàng Thanh Hổ toàn thân rách tả tơi, rõ ràng là bị kình phong từ kiếm khí chém qua. Hai người nhìn nhau nhưng không có chút gì buồn cười cả, chỉ thấy vui mừng.
- Ngụy sư huynh, thành tích lần này của chúng ta không tồi!
Hoàng Thanh Hổ tràn đầy tự tin nói:
- Vòng này đệ không tin ta không áp đảo được Tinh La Điện!
Ngụy Thăng Long cũng gật đầu:
- Được rồi, chúng ta ra ngoài đi!
Ra khỏi trận pháp, đầu tiên là nhìn thấy đám người Thiên Cơ Tông, chỉ còn bốn người tàn tạ đi ra từ trận pháp, ai nấy đều ủ rũ. Ngụy Thăng Long nghĩ bụng, Thiên Cơ Tông đã không còn sức cạnh tranh nữa, có thể loại ra khỏi danh sách đối thủ cạnh tranh rồi.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng nhìn sang bên phía Tinh La Điện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...