Như Tứ Dực Ưng, lúc trước chỉ là dã thú bình thường, nhưng sau khi thần lực xâm nhiễm, liền hóa thành Hung thú, bản năng trở nên hung tàn, khát máu.
Nhưng loài này dù sao cũng chỉ là dã thú biến thành, huyết mạch không cao, thực lực không mạnh, nên bị Nhân tộc thuần hóa, trở thành công cụ giống như UAV.
Ở Ta Bà đại lục, tuy khoa học phát triển cực thịnh, nhưng các loại máy bay hay vệ tinh gì đó, lại không có tộc đàn nào để ý cùng nghiên cứu.
Nguyên nhân rất đơn giản, thứ nhất, quy tắc Không Gian của thế giới này quá hỗn loạn, càng lên cao, không gian phong bạo càng lớn, thường xuyên xuất hiện các loại vết nứt, có thể xé nát cường giả Võ Hầu.
Thứ hai, càng lên cao, thần lực càng nồng đậm, lực lượng ăn mòn và dị hóa càng mạnh, có thể nhanh chóng xâm nhập và phá hủy thiết bị, cho dù thiết bị này được Niệm Văn Sư gia trì niệm văn cũng không ngoại lệ.
Thứ ba, bởi vì khoa học kỹ thuật phát triển cực thịnh, dẫn đến các thiết bị phá sóng, nhiễu từ trường… nhiều vô số kể, nên rất dễ bị đối thủ nhằm vào.
Thứ tư, nơi này không chỉ là thế giới khoa học kỹ thuật, còn là thế giới tu luyện, các loại hung cầm, tà dị, tộc đàn phi hành… nhiều vô số kể, bọn nó thực lực cường đại, năng lực quỷ dị, có thể dễ dàng phá hủy những thiết bị bay này.
Nói tóm lại, chi phí quá lớn, tác dụng lại nhỏ bé không đáng kể.
Chẳng hạn như do thám, thay vì nghiên cứu sản xuất UAV, Nhân tộc thuần hóa Tứ Dực Ưng, đeo cho nó mấy cái camera, này không phải xong.
Còn di chuyển, thế giới này có vô số chủng tộc tốc độ kinh khủng, không nói cái khác, chỉ nói Giao Long Mã mà quân đội thường dùng, ngày đi đêm nghỉ có thể chạy 2000km.
Mà đây còn không phải loại tốc độ nhanh nhất, chỉ là Giao Long Mã dễ thuần hóa, sinh sản nhanh, có thể dùng đại trà mà thôi.
Có câu khoa học kỹ thuật phát triển cực hạn chính là tu hành, cho nên ở Ta Bà đại lục, khoa học kỹ thuật chỉ có thể coi là thứ phụ trợ, để phàm nhân và tu luyện giả sinh hoạt thoải mái hơn mà thôi, chứ khó có khả năng trở thành lĩnh vực chiến lược.
Ở thế giới này, thực lực bản thân mới là chân lý.
Tứ Dực Ưng đậu ở trên một nhà cao tầng, nhìn Trần Vũ kêu vài tiếng, camera trên cổ chuyển động, soi thẳng về phía hắn.
Vài phút sau, xa xa bụi mù cuồn cuộn, tiếng vó ngựa ầm ầm vang lên.
Một chi quân đội mặc áo giáp đồng bộ, vũ khí sáng chói, cưỡi trên lưng một loại Hung thú nhìn giống ngựa, nhưng mình đầy lân giáp, bốn vó như vuốt rồng, khi đi đường miệng thở phì phò, lộ ra hàm răng sắc bén bên trong.
Đây chính là Giao Long Mã thường được dùng trong quân đội.
Hai võ tướng đi đầu đều là trung niên, một người tướng mạo kiên nghị, một người khác ánh mắt cơ trí, chính là Nguyễn Văn Toản và Trần Cương.
Nhìn thấy hai người đến, Trần Vũ đứng dậy đi ra đón.
- Nhị cửu, Cương thúc!
Trần Vũ nhịn không được sử dụng Hệ Thống Khí Vận Lập Thiên quan sát thông tin của hai người này.
Người thứ nhất.
Tính danh: Nguyễn Văn Toản
Chức nghiệp: Võ giả
Tu vi: Đại Võ Sư đỉnh phong
Điểm khí vận: 48
Người thứ hai.
Tính danh: Trần Cương
Chức nghiệp: Ma pháp giả
Tu vi: Ma Pháp Đại Sư đỉnh phong
Điểm khí vận: 49
Thông tin khá đơn giản, không phải Khí Vận Chi Tử, điểm khí vận chỉ ở mức trung bình mà thôi.
Đồng thời ánh mắt hắn đảo qua chi binh lính phía sau, hơn 5000 người, tu vi đều từ Võ Sĩ, Ma Pháp Sĩ trở lên.
Hệ thống tu luyện võ giả của Ta Bà đại lục từ thấp đến cao bao gồm Võ Đồ, Võ Sĩ, Võ Sư, Đại Võ Sư, Võ Tông, Võ Tôn, Võ Hầu, Võ Tiên…
Đối ứng qua ma pháp giả sẽ là Ma Pháp Học Đồ, Ma Pháp Sĩ, Ma Pháp Sư, Ma Pháp Đại Sư, Ma Pháp Tông Sư, Ma Pháp Tôn Sư, Ma Pháp Linh Hầu, Ma Pháp Tiên Sư…
Nguyễn Văn Toản và Trần Cương đều là Tứ phẩm Vệ Úy, một cái Đại Võ Sư đỉnh phong, một cái Ma Pháp Đại Sư đỉnh phong, mỗi người chỉ huy một tiểu đoàn 3000 binh sĩ, trang bị vũ khí Siêu Thần đầy đủ, lại có cường giả Võ Tông âm thầm hộ tống, cho dù đối mặt nhiều vị Võ Tông hay Ma Pháp Tông Sư công kích, cũng có thể dùng quân trận mài chết đối phương.
Nhưng một chi quân đội như thế, lại ở sâu trong lãnh thổ bị cường giả Dị tộc tập kích, vật tư hủy hết, linh thạch bị cướp, đội ngũ hộ tống chết gần ngàn người, việc này đối với chính quyền tỉnh Bình Thiện mà nói, là vô cùng nhục nhã.
Nguyễn Văn Toản và Trần Cương nhảy xuống Giao Long Mã, chạy tới quan sát Trần Vũ từ đầu tới chân.
- Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi…
Nguyễn Văn Toản thở dài một hơi nói.
Thần sắc của Trần Cương cũng nhẹ nhõm, sau đó nói.
- Đi thôi, chúng ta lập tức trở về Thiên Trường, sự tình này đã báo cáo lên Án Sát Viện, bọn hắn sẽ tiếp nhận điều tra vụ án này, không liên quan gì tới chúng ta nữa.
Án Sát Viện là cơ quan xử lý kiện tụng, trọng án, giam giữ phạm nhân, giám sát kỷ cương ở các tỉnh, dưới quyền Án Sát Phủ, Án Sát Phủ lại trực thuộc Hình Bộ.
Xảy ra đại sự như thế, chỉ sợ không chỉ có Án Sát Viện điều tra, chẳng mấy chốc người Án Sát Phủ cũng sẽ tới.
Trần Vũ cười lạnh nói.
- Về, tại sao phải về, về chẳng phải đúng ý của bọn hắn, sẽ rơi vào tầng tầng bẫy rập bọn hắn sớm giăng ra sao?
Trần Cương nghiêm túc nói.
- Bọn hắn bố cục khâu khâu liên hoàn là có khả năng, nhưng hiện tại chạy tới tiền tuyến sẽ càng nguy hiểm, đánh mất quân lương, dao động quân tâm, đây là tử tội…
Nguyễn Văn Toản cũng muốn khuyên, nhưng Trần Vũ xua tay.
- Đánh mất quân lương, chúng ta đánh mất quân lương lúc nào, không kịp thời mang quân lương tới, đây mới là tử tội.
- ???
Trần Cương và Nguyễn Văn Toản đều ngây ra, còn không đợi bọn hắn hỏi, Trần Vũ đã nói.
- Nhị cửu, Cương thúc, hai người đi theo cháu.
Hai người đầu đầy dấu chấm hỏi, không biết tại sao Trần Vũ lại nói như vậy, nhưng vẫn bản năng đi theo.
Đi tới vị trí lúc trước hắn chôn linh thạch, vì không muốn để người nhìn ra dị thường, Trần Vũ lấy ra Ma Pháp Trứ, miệng niệm tụng chú ngữ, Mộc nguyên tố bị điều động, từ dưới đất nhanh chóng mọc ra mấy sợi dây leo to bằng cổ tay, dùng xu thế hoành tảo thiên quân quét bay đất đá.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...