Khí Trùng Tinh Hà

Không còn đường lui nhưng vẫn hạ quyết tâm, đạt được thành công, đây chính là phong cách một cửa tuân theo của Tần Vô Song từ khi xuất đạo đến nay. Hắn cũng biết rất rõ, trận chiến này, bản thân không làm một số hành động kinh người, sợ rằng rất khó để vượt qua cửa này.
Âm Dương Tử Vân Dực thúc giục, tử quang nhoáng lên, thân hình của Tần Vô Song giữa lúc đột nhiên, lại biến mất vào trong tầng mây.
Âm Dương Tử Vân Dực dung hợp với Vân Thường Vũ Y Thuật, pháp thân của Tần Vô Song, trốn vào trong mây, nhất thời tiêu tán vô hình. Tân Thiên Vấn nhìn thấy thủ đoạn Tần Vô Song như vậy, trong lòng cũng là chậc chậc lấy làm kỳ lạ. Không thể không nói, tiểu tử Tần gia này, xác thực có mấy phần bản lĩnh.
Không nói cái khác, đơn giản chỉ là dưới sự giáp công của hai đại Chân Thần Đạo cường giả, trong nháy mắt không sụp đổ đã là vô cùng thành tựu rồi.
Hai đại Chân Thần Đạo cường giả hợp kích, loại uy thế cường đại này, nếu đổi là một kẻ có ý chí yếu hơn một chút, chỉ sợ Thần hồn nổ tung ngay tại chỗ, pháp thân run rẩy. Làm gì còn có thể làm được thu phóng tự nhiên như vậy.
Mặc dù Tần Vô Song cũng không có thực lực chiến một trận chính diện với hắn, nhưng có thể chạy trốn trong tay bọn chúng, đã đủ khiến bọn Tân Thiên Vấn thay đổi cách nhìn triệt để.
Cười gằn một tiếng, pháp thân của Tân Thiên Vấn không ngừng lớn mạnh, Thiên Đế Chi Dực dao động, cả pháp thân lại không ngừng bành trướng, ước chừng giống như một ngọn núi nhỏ vậy.
Tân Thiên Vấn trong miệng lẩm bẩm đọc, đột nhiên, Thiên Đế Chi Dực sau lưng hắn, lại chậm rãi bắt đầu biến hóa hình dạng, không bao lâu sau, lại có thể biến thành hai cánh tay thô to, loại tình hình này quả thực quỷ dị tới cực điểm.
Tân Thiên Vấn lúc này, biến thành một quái nhân có bốn cánh tay!
Kiếm Nhiêm ha ha cười lớn:
- Thiên Vấn đạo hữu, xem ra Thiên Đế Chi Dực của ngươi, đã luyện đến bước biến hóa tùy tâm rồi, đáng được chúc mừng!
Tân Thiên Vấn vẻ mặt giống như kim cương, trong hung hãn lại có mấy phần dữ tợn. Hai cánh tay biến hóa ra túm lấy, một tay cầm một món vũ khí. Cái tay bên trái, lại mang theo một cái gương một mặt, còn tay bên phải, lại túm lấy một hàm răng giống như miệng cá sấu.
Hai món vũ khí, thần quang nở rộ, tản phát ra quang hoa lóa mắt, hiển nhiên là A Đồ Kiếm, Diệt Thần Cung và Thiên Lục Mâu, cấp bậc nhất đẳng Châu Thần Lục Binh.
Kiếm Nhiêm cười hắc hắc, ánh mắt híp lại thành một khe hở, hắn biết, Chân Thần Lục Binh của Tân Thiên Vấn sẽ không ngừng được thi triển ra.
Trước kia Chân Thần Lục Binh huyễn hóa ra đều là một số hình dạng đủ loại động vật, lực công kích vẫn là chưa khai phá hoàn toàn.
Lúc này, binh phí này khôi phục lại bộ mặt vốn có, đến tay Tân Thiên Vấn, uy lực đương nhiên là đề thăng trên diện rộng.

- Thiên Cơ Kính, Nộ Diệm Tiễn, ha ha, Thiên Vấn đạo hữu, khiến tiểu tử đó bay trên trời không đường, độn dưới đất không cửa…
Thần thú Kiếm Nhiêm khoa trương kêu gào.
Hai cánh tay ban đầu của Tân Thiên Vấn, một tay là A Đồ Kiếm, một tay là Thiên Lục Mâu. Còn Diệt Thần Cung, lại treo ở trên lưng, Còn về món binh khí cuối cùng của Chân Thần Lục Binh, cũng không thấy bóng dáng.
Tân Thiên Vấn trong miệng đọc lẩm bẩm, đột nhiên Thiên Cơ Kính trong tay nhoáng lên, một bó hào quang bắn ra, hào quang này một âm một dương, hiện ra hình dạng Thái Cực Âm Dương Ngư, xông thẳng lên trời, chỗ nó kéo đến, vạn vật không chỗ ẩn cư, cho dù là tro bụi trong tầng mây, cũng rõ ràng như vậy, giống như được chiếu xạ của kính lúp phóng đại vậy.
Thiên Cơ Kính này, một bắn là nhìn thiên cơ, hai bắn là phán âm dương, uy lực không thể xem thường. Giữa lúc nhoáng lên, có thể bao trùm bát hoang. Chính là món thần binh tốt nhất để truy tìm tông tích.
Tần Vô Song trốn trong tầng mây, bị Thiên Cơ Kính này nhoáng lên, lập tức ẩn cư vô hình, từ trong đám mây hiện thân ra. Tần Vô Song nhìn thấy Thiên Cơ Kính này, liền biết không ổn. Âm Dương Tử Vân Dực thúc giục, bay nhanh về phía bầu trời, hiển nhiên là không muốn bại lộ trước Thiên Cơ Kính.
Tân Thiên Vấn cười lạnh một tiếng:
- Một khi bị Thiên Cơ Kính chiếu đến, ngươi còn muốn trốn?
Thiên Cơ Kính bắn ra hình ảnh, tự động truy tìm, chỉ cần là nơi pháp thân của Tần Vô Song đang ở, Thiên Cơ Kính giống như giòi bọ ở mu bàn chân, không chịu buông tha.
Tần Vô Song trong lòng có mấy phần kiêng kỵ, tâm niệm cấp tốc chuyển biến:
- Tân Thiên Vấn lay động tấm gương một mặt này, tất nhiên là thần binh trong Chân Thần Lục Binh. Nếu ta chính diện đối kháng với hắn, căn bản không có phần thắng, huống hồ còn có một con Thần thú. Nếu triệu hồi ra chín con Ma Tượng Đại Khôi Lỗi, tổ hợp với Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận. Nhưng mà bất đắc dĩ môn kiếm trận này, chín con đại khôi lỗi vẫn chưa hoàn toàn thao túng thuần thục. Thi triển ra, uy lực khó có thể phát huy đến ba đến năm thành. Phần thắng không lớn, không chuẩn bị tốt, trái lại còn uổng phí làm tổn hại những Ma Tượng Đại Khôi Lỗi này. Đương nhiên là vô cùng không hay.
Ma Tượng Đại Khôi Lỗi và Cửu Cung Quy Nhất Kiếm Trận, Tần Vô Song định làm thành một con bài tẩy đánh úp, lấy ra dùng vào thời khắc mấu chốt. Thứ này chỉ cần bại lộ, nhất định có thể bảo đảm đánh bại Tân Thiên Vấn. Bằng không, con át chủ bài bại lộ quá sớm, căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì.
- Thiên Vấn đạo hữu, có cần ta giúp ngươi đánh cược không…
Kiếm Nhiêm thản nhiên hỏi.
Tân Thiên Vấn cười nói:

- Nếu Kiếm Nhiêm đạo hữu chịu ra tay, Thiên Vấn bảo đảm, khiến tiểu tử này không còn đường để đi. Kiếm Nhiêm đạo hữu, tiểu tử này hiện tại là quyết tâm đối nghịch với chúng ta đến cùng, hôm nay không giết hắn, đợi sau này cánh chim của hắn vững chắc, người đối phó đầu tiên chính là chúng ta…
Kiếm Nhiêm hùng hùng hổ hổ:
- Ta là bị ngươi kéo xuống nước. Được rồi, sau này đợi hắn đến báo thù, vậy chi bằng hiện tại diệt trừ tận gốc. Thiên Vũ đạo hữu, chuẩn bị Chân Thần Lục Binh của ngươi thật tốt, cho một kích cuối cùng này!
Kiếm Nhiêm giữa lúc đang nói, đã nhảy ra, hóa thành phong vân, giống như dũng khí bốc lên trời cao xông lên trời cao, đường cong hoàn mỹ cắt vào khoảng không.
Tần Vô Song nhìn thấy tư thế này, biết thế cục không ổn, trong lòng đã có chủ ý:
- Đánh cuộc một lần, không nguy hiểm thì không thể nào vượt qua được nguy cơ. Trận chiến hôm nay, nếu không thể để bọn chúng nếm mùi một chút, chiến cuộc chung quy sẽ không phân ra được một kết quả. Thôi được…
Nghĩ đến đây, Tần Vô Song lại một lần nữa thúc giục Âm Dương Tử Vân Dực, tử quang ngưng tụ thành một đoàn mây mù dày đặc, hướng về phía sâu trong đám mây, nhoáng lên, rồi lại biến mất vô hình.
Tân Thiên Vấn cười lạnh nói:
- Lại là chiêu này sao? Xem ra, Tần gia tử ngươi chung quy là con lừa cùng đường rồi…
Mặc dù nói Tần Vô Song trước đó tung ra trăm loại công kích và phòng ngự chồng chất, khiến Tân Thiên Vấn cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Nhưng nếu át chủ bài của Tần Vô Song đã lôi ra hết, Tân Thiên Vấn có tự tin mười phần khiến ngày này năm sau, trở thành ngày giỗ của Tần Vô Song.
Thiên Cơ Kính liên tiếp nhoáng lên ba cái, xoát xoát xoát, chùm tia sáng của Thái Cực Âm Dương Ngư bắn thẳng lên trời cao, mang theo khí thế quét ngang thiên hạ, đem toàn bộ đám mây xung quanh bắn định, những mây trắng này bị chùm tia sáng bắn vào, chậm rãi phân giải ra, cả hư không, lại là một vùng xanh thẳm.
Thân hình của Tần Vô Song, lại chật vật tháo chạy trong không trung.
Kiếm Nhiêm ha ha cười lớn:
- Thiên Vấn đạo hữu, là ngươi động thủ hay là để ta…

Tân Thiên Vấn thanh âm lạnh lùng nói:
- Kiếm Nhiêm đạo hữu, ngăn cản đường đi của hắn cho ta, ta đến tiếp đón hắn.
Tân Thiên Vấn khẩu quyết liên tục niệm đọc, đột nhiên từ phía sau đầu hắn, một đạo quang mang kim quang bắn ra, một tòa kim tràng bát phương lộ vẻ thùy châu chuỗi ngọc, giống như một chiếc ô lớn, đột nhiên mở ra, nhắm về phía trời cao, đón gió mà trướng.
Chuỗi kim tràng này uy thế to lớn, kim tràng bát phương lộ vẻ là các loại văn tự hình nòng nọc cổ quái, và hoa văn cổ quái hình cuộn sóng.
Kim tràng mở ra, kích bắn ra vạn đạo hoa quang, trực tiếp phóng lên trời cao, bao trùm lên đỉnh đầu Tần Vô Song. Hào quang vừa thúc giục bắn ra vạn đạo quang hoa, quang mang bốn phương tám hướng, giống như thác nước đổ xuống. Quang hoa khắp nơi giống như mành rèm rũ xuống, hình thành một cây cột lớn hình bát giác, đem Tần Vô Song trực tiếp khóa vào bên trong quầng sáng.
Kiếm Nhiêm ha ha cười lớn:
- Thiên Vấn đạo hữu, chúc mừng, chúc mừng…
Tân Thiên Vấn đắc ý dào dạt, ha ha cười lớn:
- Loại châu như hạt gạo, cũng dám tranh nhau phát sáng với nhật nguyệt. Tần gia tử này cũng xem như là một thiên tài, hà cớ gì không biết số trời, không biết thiên mệnh đã định.
Kiếm Nhiêm trầm giọng nói:
- Thiên Vấn đạo hữu, thừa dịp Bát Ngự Kim Quang Trường của ngươi đang bao trùm, nhanh bắn chết tên tiểu tử này, diệt trừ hậu họa về sau.
Khẩu khí này của Kiếm Nhiêm cũng không phải nói đùa, trước đó Tần Vô Song biểu hiện ra khí thế và vận số, thật sự khiến Kiếm Nhiêm cảm thấy rất giật mình. Đến giờ ngẫm lại, vẫn là trong lòng còn nỗi khiếp sợ. Người trẻ tuổi như vậy, nếu để hắn sau này trưởng thành, tương lai uy hiếp bọn họ là điều tất nhiên.
Vì tránh cho đêm dài lắm mộng, phải tiên hạ thủ vi cường.
Tân Thiên Vấn cũng là có suy nghĩ này, vũ khí mang tính công kích của Chân Thần Lục Binh, A Đồ Kiếm, Nộ Diệm Tiễn, Thiên Lục Mâu đồng thời bắn ra.
Còn Diệt Thần Cung, cũng giống như châu chấu, trong khoảnh khắc bắn ra mấy chục mũi tên, dày đặc công kích về phía bên trong bảo quang.
Lực công kích như vậy, đừng nói là đệ tử trẻ tuổi, cho dù là Đồ Đằng cường giả, chỉ cần không phải là loại cao thủ cấp bậc Đồ Đằng chí tôn cường giả, dưới uy thế này, không chết cũng là trọng thương.
Nổ vang!
Hào quang thoát phá, tất cả vũ khí, đều bắn vào bên trong Bát Ngự Kim Quang Trường.

Tiếng nổ vang mãnh liệt, bắn trúng vào hư không của Bát Ngự Kim Quang Trường, hoàn toàn nổ thành mảnh vụn, đừng nói là người trong hư không, cho dù là tro bụi, cũng hoàn toàn xiết thành vô hình.
Tân Thiên Vấn khó nén nổi một tia vui mừng như điên, ha ha cười lớn, thúc giục thanh âm, kêu lên:
- Tần Khiếu Thiên, còn cả tôm binh cua tướng của Tần gia, Tần Vô Song đã đền tội, tiếp theo, đến lượt các ngươi rồi…
Vô số hồi âm, chấn động trong sơn cốc, đạo đạo hồi âm vang vọng sơn cốc, giống như nguyền rủa, quay quanh bầu trời của Vấn Đỉnh Sơn, kéo dài không dứt.
Kiếm Nhiêm cũng ha ha cười to:
- Tân Thiên Vũ đạo hữu, chúc mừng!
Đột nhiên trong lúc đó, Tân Thiên Vấn cảm thấy bắp thịt sau lưng một trận co rút không hề có dấu hiệu, một luồng cảm giác nguy cơ từ trước đến nay chưa từng có, giống như đột nhiên từ sau lưng hắn thoát ra.
Chỉ một thoáng, Tân Thiên Vấn mơ hồ ý thức được một chút không ổn. Hắn cảm thấy vừa rồi giống như trong khoảnh khắc treo cổ Tần Vô Song, tựa hồ tồn tại một số chỗ không thích hợp.
- Chỗ nào không thích hợp…
Ý niệm trong đầu Tân Thiên Vấn còn chưa chuyển hết. - .
Sau lưng kim quang đột nhiên giống như tia chớp, với khí thế xé rách trời cao, dâng lên mà đến, trực tiếp bắn về hướng sau lưng hắn.
Nói thì chậm, làm thì nhanh.
Thế đến giống như tia chớp này, đợi đến khi Tân Thiên Vấn phát giác, đã sát tới trong vòng mười trượng. Cũng là Tân Thiên Vấn đắc ý chủ quan, bằng không, loại tập kích này mặc dù ẩn nấp, nhưng cũng không đến mức trong mười trượng mới phản ứng.
Trong vòng mười trượng tựa hồ đã vượt qua cực hạn phản ứng của thần kinh. Đợi khi hắn phát giác theo bản năng di động, công kích đó sớm đã lao đến rồi.
Cho nên, lựa chọn anh minh nhất chính là toàn lực nhấc lên. Mượn trang bị phòng ngự Thần đạo cường đại và pháp thân của mình!
Xạ Nhật Tiễn, một tên, hai tên, kéo dài mà đến!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận