Khí Trùng Tinh Hà

Lý Bố Y gật đầu rất chắc chắn, nhưng nét mặt lại chẳng có bao nhiêu sự vui mừng. Quay lại hỏi:
- Nhị vị, tình hình bên hai vị thế nào?
Lý Dật Phong nói:
- Tạm thời tình hình vẫn ổn định. Nhưng sức mạnh của Tinh Hà Kết Giới vẫn không ngừng yếu đi, tình hình không được khả quan.
Tiêu Dật Hiên thở dài:
- Có thể là còn lại vài vạn năm, cũng có thể sau vài trăm năm, chẳng ai nói rõ được. Bố Y huynh, lẽ nào Đại lục Thiên Huyền chúng ta chỉ có thể ngồi chờ vận mệnh tuyên phán sao?
Nét mặt Lý Bố Y có chút đau khổ, nhưng rồi ngay lập tức được thay thế bằng sự quyết tâm không gì lay chuyển được.
- Nhị vị, tọa hóa không phải không thể thay đổi. Bất luận vận mệnh thế nào chúng ta chỉ còn cách gắng hết sức mình dù có thịt nát xương tan. Hai vị có hối hận không?
Lý Dật Phong và Tiêu Dật Hiên nhìn nhau, ánh mắt kiên định:
- Tuyệt đối không hối hận!
Lý Bố Y cười, khẩu khí ít nhiều có phần tang thương, khẽ thở dài nói:
- Những gì chúng ta làm thế nhân chẳng ai biết, đã chủ định là sẽ cô đơn, thậm chí còn không được thấu hiểu…
- Bố Y huynh, chúng ta đã chịu được qua sự cô đơn mấy vạn năm rồi. Đã lựa chọn con đường này thì dù có là đường cụt cũng phải bước tiếp.
Tiêu Dật Hiên cười khổ, nhưng giữa hàng lông mày lại tỏa ra sự vĩ đại.

Lý Dật Phong cười lạc quan:
- Ta nói này, hai người cũng đừng quá bi quan. Có lẽ, thoát khỏi giai đoạn ảm đạm này phía trước sẽ là một con đường rộng lớn chưa biết chừng! Bố Y huynh, bên này phải nhờ huynh rồi. Hai huynh đệ ta sẽ chú ý đến Tinh Hà Kết Giới.
Lý Bố Y cũng cất đi bộ mặt tươi cười thường ngày, đứng dậy nói:
- Được, ta cũng không giữ nhị vị nữa!
Dưới bầu trời sao bao la, Mộng Huyễn Thiên Trì mỹ lệ tỏa ra thứ khí chất khiến người ta say đắm, hai đạo ánh sáng lóe lên rồi biến mất trên bầu trời.
Lý Bố Y thở dài, bóng dáng cô đơn lại cao lớn bất khuất, quật cường như vậy.

Vì trận phong ba của Nga Mi Đạo Trường, đối với Tần gia mà nói thì Vạn Pháp Triều Tông Hội không còn ý nghĩa như ban đầu nữa.
Từ Tần Vân Nhiên đến Tần Vô Song đều đang lo nghĩ vận mệnh của Tần gia. Một trận phong ba thật ra đã có thể dự kiến trước.
Nhưng tính cách lạc quan vốn có của Tần Vân Nhiên đã ảnh hưởng đến Tần Vô Song và Tần Thái Trùng.
Vạn Pháp Triều Tông Hội chia thành ba phần. Phần một là tham quan các đại thánh địa của Côn Luân Tiên Tông, bao gồm các thánh địa như Mộng Huyễn Thiên Trì, Ngọc Hư Cung.
Về Đồ Đằng Tộc thì các thế lực vẫn rất tò mò. Có cơ hội mở mang tầm mắt đương nhiên họ sẽ không bỏ qua ba bốn ngày tham quan này.
Phần hai là thưởng thức tiên quả đặc sản của Côn Luân Tiên Tông. Tiên quả này tuy không so sánh được với Thần Đạo Quả nhưng cũng là thứ tốt kéo dài tuổi thọ, cường hóa gân cốt. Cũng không phải Côn Luân Tiên Tông không có thứ gì tốt bằng Thần Đạo Quả, nhưng thứ tốt như thế thì ngay Đồ Đằng Tộc cũng rất coi trọng, đương nhiên không thể bỏ ra cho tất cả cùng hưởng được.

Phần thứ ba của Vạn Pháp Triều Tông Hội là phần diễn võ. Diễn võ đương nhiên không thể bảo những người già cả ra diễn. Người tham gia diễn võ là những đệ tử trẻ tuổi từ các tông môn.
Đương nhiên không phải chỉ có Côn Luân Tiên Tông tổ chức cuộc diễn võ này, mà là Côn Luân Tiên Tông kêu gọi và năm đại thế lực Đồ Đằng cùng tổ chức.
Đã là do năm đại thế lực Đồ Đằng tổ chức thì các đệ tử của họ đương nhiên là không tham gia. Cũng có nghĩa là cuộc diễn võ này là dành cho các thế lực ngoài năm đại Đồ Đằng Tộc của năm đại Cấm địa của Thần.
Phần thưởng cũng là do năm đại thế lực Đồ Đằng đưa ra. Mỗi thế lực đều có những thứ giống nhau, là một trái Thần Đạo Quả, một bộ Thần đạo chiến y, và một kiện vũ khí Thần đạo.
Có tất cả năm thế lực Đồ Đằng, như vậy là có tất cả năm trái Thần Đạo Quả, năm bộ Thần đạo chiến y và năm kiện vũ khí Thần đạo.
Phần thưởng cuộc diễn võ này thật sự là rất thực tế. Để khuyến khích mọi người tham gia, phương hướng thưởng cũng rất lớn.
Vị trí Quán quân, hai trái Thần Đạo Quả, một bộ Thần đạo chiến y, một kiện vũ khí Thần đạo.
Vị trí thứ hai, một trái Thần Đạo Quả, một bộ Thần đạo chiến y.
Vị trí thứ ba, một trái Thần Đạo Quả, một kiện vũ khí Thần đạo.
Vị trí thứ tư, một trái Thần Đạo Quả.
Vị trí thứ năm đến thứ bảy, đều là một bộ Thần đạo chiến y.
Còn thứ tám đến mười là một kiện vũ khí Thần đạo. Bạn đang đọc tại chấm cơm.

Thần Đạo Quả có thể tạo nên một Thần đạo cường giả. Thứ này bất cứ lúc nào cũng là thứ quý nhất.
Thần đạo chiến y, là đạo cụ bảo vệ, dùng để giữ tính mạng, thực dụng và hiếm có hơn vũ khí Thần đạo nên là phần thưởng đứng thứ hai là đương nhiên. Vũ khí Thần đạo kém hơn chút xếp thứ ba. Phần thưởng như vậy có thể nói là rất có độ hấp dẫn, điều này cũng ít nhiều kích thích sự hứng thú của các tông môn.
Các tông môn này tuy đều là thế lực hàng đầu của Cấm địa của Thần của mình, nhưng cùng là thế lực hàng đầu cũng có phân chia mạnh yếu.
Ví dụ như Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông, thực lực của chúng nhiều nhất cũng chỉ là trình độ trung bình trong tám môn Thiên Đế Sơn, hiển nhiên là không bằng Tân gia, Tần gia và Vân gia.
Vì thế, dù là vũ khí Thần đạo đối với chúng cũng vô cùng quý giá. Dù sao thì, tông môn như thế, luận đến vũ khí Thần đạo cùng lắm cũng chỉ vài cái, có cơ hội tranh giành đương nhiên chúng sẽ vui lòng tranh đua.
Đa số các thế lực đến đây đều có thực lực tương đương Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông. Vì thế, có lẽ khá khó khăn để tranh ba vị trí đầu nhưng tranh mười vị trí đầu thì không khó.
Dù sao hình thức diễn võ này, tỷ lệ tử vong là rất thấp, cơ bản là không thể xảy ra tình huống đó, vì thế nên tất cả đều muốn thử xem sao.
Đương nhiên, tính cả năm đại Cấm địa của Thần thì có tất cả ba mươi bảy thế lực nhận lời mời của Côn Luân Tiên Tông lần này.
Trong đó, Hiên Viên Khâu có tám môn Thiên Đế Sơn. Mộng Huyễn Thiên Trì có sáu đại Đạo Trường. Thiên Hỏa Nam Cương và Cực Bắc Tuyết Vực đều có bảy thế lực, còn Vô Tận Đông Hải là nhiều nhất, Chân Long Cửu Tộc đều đến cả, còn Phi Long Cửu Tộc thì không có ai đến, vì thế Vô Tận Đông Hải có chín thế lực.
Tính tổng lại là ba mươi bảy thế lực. Hơn ba mươi thế lực, đương nhiên không phải ai cũng có tư cách tham dự. Số người của mỗi thế lực bằng nhau, chỉ có hai người. Như vậy, tất cả có bảy mươi bốn người tham gia.
Về cơ bản, không thể có thế lực nào lại bỏ qua số người quý giá này. Vì thế bảy mươi bốn người cạnh tranh mười vị trí đầu tiên, tỷ lệ không cao nhưng cũng không thấp.
Hơn nữa nội dung của diễn võ không phải là quyết chiến trên lôi đài mà là thử thách nhiều hơn. Đương nhiên nội dung thử thách cũng rất có mục đích, thử thách tố chất tổng hợp mọi mặt của các đệ tử trẻ tuổi. Bao gồm tu vi, sự phát huy khi lâm trận, cảnh giới thần thức, tố chất tâm lý…
Đương nhiên còn cả phúc duyên!
Nhiều lúc, trong thế giới võ giả, không thể không thừa nhận sự tồn tại của phúc duyên. Rất nhiều người không thiếu thiên phú, tài năng, nhưng vốn không phải người có phúc duyên, thế là chết yểu hoặc không thể gặp được kỳ ngộ, cuối cùng bình thường như bao người khác. Những người như thế không hề ít.
Ngày đầu tiên diễn võ, tất cả tập trung trong Ngọc Hư Cung, vẫn là Chưởng môn Tuyết Thiền chủ trì đại cục.

- Chư vị, tất cả phần thưởng đã được tập hợp lại. Nội dung diễn võ lần này không hề phức tạp, chỉ là vào Mộng Huyễn Thiên Trì. Mộng Huyễn Thiên Trì ở đỉnh Côn Luân Sơn, bên trong có một tiểu thế giới, là thánh địa vô thượng của Côn Luân Tiên Tông ta. Bọn ta sẽ mở mười hai hòn đảo có độ khó khác nhau. Các tuyển thủ tham gia thi đấu sẽ bắt đầu thử thách từ hòn đảo thứ nhất. Cấp độ càng cao thì vị trí xếp hạng càng cao. Đảo cùng cấp độ thì sẽ dựa vào thời gian ở lại hòn đảo đó để xếp hạng. Ví dụ có năm người đều đến tầng thứ bảy, thời gian của ai ở lại lâu nhất sẽ có thành tích cao nhất, xếp đầu tiên, rồi cứ như vậy mà tính.
Tuyết Thiền công bố quy tắc.
Quy tắc này cũng không khó hiểu. Chưởng môn Tuyết Thiền nói xong tất cả đều gật đầu.
Chưởng môn Tuyết Thiền nói tiếp:
- Mười hai hòn đảo này tất cả chia làm bốn tầng, mỗi tầng là ba hòn đảo. Trong ba hòn đảo tầng đầu tiên, thời gian tối đa là mười ngày. Ba hòn đảo tầng thứ hai, thời gian là mười hai ngày. Tầng thứ ba là ba mươi ngày. Tầng cuối là sáu mươi ngày. Cũng có nghĩa là, trong thời hạn đó mọi người có thể kiên trì không ra khỏi đảo có nghĩa là qua! Đó là tất cả quy tắc, mọi người đã hiểu hết chưa?
- Hiểu!
Tần Vô Song cảm thấy quy tắc này không khó hiểu, nói thẳng ra là sinh tồn trên đảo. Đạt được thời hạn tối đa của mỗi tầng là thông qua. Nhưng tính ra, muốn qua tất cả các đảo thì mất tận một năm. Đương nhiên, trong quy tắc đã có mười hai hòn đảo, muốn thông qua hết thì rất khó.
Chưởng môn Tuyết Thiền mỉm cười:
- Quy tắc rất đơn giản, mỗi tông phái chỉ có hai người. Mọi người bàn bạc rồi báo tên lên. Sau khi có danh sách sẽ lập tức bắt đầu. Nếu chư vị thấy ở đây bàn bạc không tiện thì có thể về chỗ ở, dù sao thì cả ngày hôm nay là ngày báo danh, cũng không cần vội.
Đại sự thế này đương nhiên phải bàn bạc riêng rồi. Các tông môn nghe Tuyết Thiền nói như vậy đều lục tục rời khỏi Ngọc Hư Cung trở về chỗ ở.
Bên Tần gia, tuy còn lo lắng tình hình của Tần gia nhưng đã đến đây rồi thì không thể không tham gia.
Tần Vân Nhiên thấy các đệ tử trẻ tuổi đang háo hức muốn tham gia, cười nói:
- Các ngươi đang nghĩ gì thì nói đi. Có hai suất, các ngươi có năm người, cảm thấy ai đi là hợp lý?
Tần Vân Nhiên đẩy vấn đề sang những người trẻ tuổi cho họ tự giải quyết, như thế không khí ít nhiều có phần kỳ quái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận