Khi Tôi Không Còn Là Cứu Thế Chủ - (hp/allhar)


Dumbledore nhận được tin có kẻ tấn công Genesis thì sắc mặt hơi trầm xuống, xuyên qua cửa kính nhìn về phía Nathalie đang ngồi đọc sách, không khỏi lắc đầu thở dài.

"Ta đã cho rằng trò Siwgan có vẻ khả nghi nhưng theo những gì ta giám sát, trò ấy chưa hề có hành động nào đáng ngờ sau vụ tấn công trò Malfoy."

Cô McGonagall lo lắng nói: "Đã ba lần tấn công, không mau tìm ra kẻ ấy tôi sợ rằng sẽ còn tiếp diễn."

Cụ Dumbledore cũng lo lắng không kém gì cô McGonagall nhưng cụ vẫn không tìm được tung tích của kẻ ấy, giống như có một bức màn mỏng ngăn cách lại mọi sự xâm phạm của bên ngoài để bảo vệ kẻ chủ mưu. Hogwarts không tìm ra dấu vết mà ngay cả kẻ kế vị Slytherin là Voldemort cũng bị đứt đoạn manh mối. Một sự tồn tại đáng sợ đang ở tại trường học, Dumbledore nghĩ đến đó thì khó nén tiếng thở dài. 

Nhiều chuyện xảy ra, từ nhóm người bí ẩn đến việc trong trường, vừa phân tâm bên đây thì bên kia xảy ra sự cố.

Đoạn đối thoại của hai người đã bị Peter nghe không xót chữ nào, gã trong thân hình chuột lách người chạy về báo cáo tình hình cho Calla.

Cô đang ngồi trong phòng nhìn quả cầu thuỷ tinh trong suốt, cười khẽ: "Dumbledore mang danh Phù thuỷ trắng mạnh nhất thế giới hoá ra cũng chỉ tới vậy. Một cấm chú phản truy tung đã ngăn được mọi thần chú của ông ta."


"Thưa cô Siwgan, tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Peter cười nịnh nọt, khúm núm trước cô bé nhỏ tuổi.

"Làm gì à..." Calla xoa nhẹ quả cầu thuỷ tinh, bên trong cuồn cuộn luồng khói xám, giọng nói khàn khàn rơi vào tai cả hai: "Máu sẽ phải chảy... Cái chết đang đến gần... Khi đốm lửa lụi tàn, kẻ có quyền phép không ai ngờ đến sẽ được sinh ra... Bóng tối sẽ bao trùm nơi đây và chỉ có ma lực huyền bí mới xoa dịu được trái tim phẫn nộ..."

"Lời tiên tri này..." Peter đầy kinh ngạc.

"Lời tiên tri cho sự kiện sắp diễn ra. Và kế hoạch của chúng ta là..."

Bìa Rừng Cấm, Harry mang Genesis thả xuống đất, lo lắng dặn dò: {Nếu bị tấn công phải chạy về nghe chưa?}

{Ngươi yên tâm. Ta và Nagini đi theo nó mà.} Basilisk bất đắc dĩ với sự lo lắng không cần thiết của Harry, cam đoan một hồi Harry mới chịu cho ba con rắn đi vào Rừng cấm. Chuyến này, Basilisk muốn dẫn Genesis và Nagini đi chào hỏi tộc Rắn ba đầu nằm sâu bên trong rừng, ở đó có lá trị thương rất tốt cho thương thế của Genesis. Nó nghe đến việc sẽ lành thương trong vòng vài giây thay vì chờ đợi một tháng thì vô cùng tha thiết muốn lấy được Lá trị thương.

Trước sự mong chờ của Genesis, Harry chỉ có thể đồng ý cho ba con rắn rời đi.

Thân ảnh của chúng khuất sau tán cây, Harry nhìn theo đến khi chúng hoàn toàn biến mất thì mới xoay người đi về, trên đoạn hành lang vào trường học, Harry thấy cô Trelawney đang ôm đầu đứng tựa vào tường, cậu chạy đến hỏi: "Giáo sư không sao chứ?"

Trelawney khẽ lắc đầu, thình lình cô nắm chặt lấy tay Harry làm cậu giật mình, ánh mắt cô vô hồn nhìn lom lom về một phía, cất lên một lời sấm: "Máu sẽ phải chảy... Cái chết đang đến gần... Khi đốm lửa lụi tàn, kẻ có quyền phép không ai ngờ đến sẽ được sinh ra... Bóng tối sẽ bao trùm nơi đây và chỉ có ma lực huyền bí mới xoa dịu được trái tim phẫn nộ..."

Harry bất ngờ trước lời tiên tri của Trelawney, cô nói xong lời đó thì rùng mình một cái, hít sâu một hơi, khó hiểu hỏi Harry: "Chúng ta đang trò chuyện sao? À ta cần phải đi lấy rượu của mình... Chúng ta nói chuyện sau nhé."

Lời tiên tri không rõ đầu đuôi khiến Harry rơi vào trầm tư, chưa nghĩ ra được kẻ có quyền phép không ai ngờ đến là ai thì đến chiều, một tin khác truyền tới tai cậu.


"Cậu nói sao? Một lời tiên tri?" Harry khó tin hỏi lại Nathalie.

Nathalie cũng bất ngờ không kém gì Harry, cô kể lại tình hình: "Cô bé Calla mà mình dẫn dắt hồi đầu năm ấy, lúc đang trò chuyện cùng mọi người đột nhiên cô bé sững người lại và nói mấy lời không rõ đầu đuôi. Vô tình Chủ nhiệm nhà mình nghe thấy, ông hốt hoảng mang Calla đến gặp Hiệu trưởng. Hiện tại trong nhà đang đồn ầm với nhau rằng những lời con bé nói chính là lời tiên tri."

Trong phòng Hiệu trưởng, cụ Dumbledore suy tư nhìn cô bé Calla rụt rè ngồi ở đối diện mình, cô bé kể về những chuyện quá khứ của mình và nói rằng bản thân đôi lúc sẽ cảm nhận được mấy lời nói kì lạ. Để chứng thực cho lời nói của mình, Calla còn nói ra lời tiên tri của Trelawney vào nhiều năm trước về Chúa tể Hắc ám, lời tiên tri này cũng chính là ngòi nổ cho cuộc chia ly năm xưa.

Severus đứng đó nghe lại những câu từ của lời tiên tri cảm thấy toàn thân lạnh toát, Chiết tâm trí thuật ngay lập tức thi hành trước Dumbledore, anh nhìn thấy những kí ức mà Calla nói, có chút khủng hoảng rời khỏi tâm trí cô bé, quay sang trao đổi ánh mắt với Dumbledore.

Mục đích đã thành, Calla hơi nhếch môi cười, rất nhanh đã làm động tác ôm đầu đau đớn giống như vừa trải qua một cuộc tấn công, sắc mặt tái nhợt phối hợp với nửa bên mắt bị che mất khiến cô bé trông vô cùng tội nghiệp.

Cô McGonagall hiền hòa dìu Calla nằm xuống ghế sofa, bà còn cho nó ăn một chút kẹo ngọt để thoải mái hơn.

Calla suy yếu nói: "Lần này trong đầu con bỗng nhiên trống rỗng... Những lời nói kì lạ cũng xuất hiện... Kẻ tử thù đã được sinh ra... Nước mắt của thần biển... Đóa hoa Địa ngục... Đứa con lai... sẽ tạo nên một giấc ngủ vĩnh hằng cho quỷ dữ..."

Thần sắc của ba người lớn bắt đầu trở nên nghiêm trọng, Calla vờ hỏi: "Mấy lời nói kì lạ đó cứ xuất hiện đột ngột như thế... Nó là gì thế ạ?"


...

Trong phòng yêu cầu, Nathalie trải mấy tấm da dê của mình ra bàn, cô đưa một tờ cho Harry nói: "Đây là khi mới đến mình có tổng hợp lại những diễn biến quan trọng của quyển đồng nhân này. Năm hai có thể bỏ qua vì cốt truyện đã không chạy theo mạch chính. Còn năm ba..."

Trên tấm da dê là: 'Năm ba, Nathalie và Draco sau sự cố chạm mặt cãi nhau Draco bắt đầu để ý đến cô, Giám ngục xuất hiện quanh trường, cô cùng Sage Honor - bạn thân của Fleamont che chở Cứu thế chủ thoát khỏi sự gây chuyện vô cớ của Harry, Giám ngục tấn công khiến Fleamont bị thương, cô đã ở lại chăm sóc cho nó, cả hai liếc mắt qua lại khiến Cedric ghen và cãi nhau với Cho. Nathalie bên cạnh an ủi Fleamont và cùng khám phá ra bí mật vụ thảm sát năm xưa của gia đình Potter. Nathalie xuất hiện khiến Severus rung động ngay cái nhìn đầu tiên, sau đó quyết định thẳng thắn thổ lộ tình cảm..."

Harry há hốc miệng nhìn dòng 'quyết định thẳng thắn thổ lộ tình cảm' dành cho Severus, cậu kinh hãi trừng mắt: "Mình có thể chắc chắn đây không phải Severus Snape. Tin mình đi!"

Nathalie gật đầu đồng ý: "Hồi đó đọc thấy thiết lập của mấy nhân vật này mà mình bàng hoàng đến cuối bộ truyện luôn á. Cái quả Severus xem Lily là em gái, khiếp, đọc qua một lần rồi mà chỉ muốn cười i*. Mình cho rằng cô bạn Cuộc sống là đóa hoa cẩm chướng phải có một bộ não thiên tài mới có thể viết được cái truyện tầm cỡ 'quốc tế' như vậy."

Dứt lời, Nathalie có chút lo lắng hỏi: "Trong truyện không hề nhắc gì đến lời tiên tri trong năm ba cả, bây giờ cốt truyện đã lệch đến mức độ này rồi... Chúng ta phải làm gì tiếp đây?"

Harry xoa mi tâm, đáp: "Cứ im lặng xem tình hình đã, chiếu theo những gì mà Malachite nói, có thể sắp tới chúng ta sẽ có rất nhiều việc để làm."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận