Khi Tiên Lộ
“Phế vật như vậy, chết đi không phải tốt hơn sao!”
Không biết giọng điệu chua ngoa châm chọc từ nơi nào truyền tới, ngay sau đó trong đám người rõ ràng toát ra từng trận, từng trận cười giễu cợt người thiếu niên khảo thí thất bại vẫn còn đang đứng ở trên đài.
“Ha ha, chính là a, vốn chính là cái phế vật, bản thân là cóc ghẻ mà tưởng mình là thiên nga a, quả là buồn cười!”
“Vũ Hành Đường, đây chính là môn phái của chúng ta tại Lôi Quang Thành thanh danh vang dội, khắp phương viên trăm dặm không gì sánh bằng, lại có thứ phế vật như vậy, cũng muốn đi so tài sao!?”
“Nhìn hắn đúng là cẩu tạp chủng, còn có một đứa em trai cũng đều là loại không có thiên phú võ học, Lưu gia nói thế nào cũng đã từng là một danh môn vọng tộc, cả trăm năm sau khí vận cũng chưa chắc kết thúc, lại một buổi sáng suy sụp đến mức này, hắc hắc, ta xem coi như cho bọn hắn thêm ba trăm năm cũng đừng mong trở mình rồi.”
Nghe đủ loại âm thanh đàm tiếu sau lưng, không hề che dấu ý hạ nhục, Lưu Ngọc cũng chỉ yên lặng cắn chặt đôi môi, bộ dáng có vẻ ảm đạm từ trên đài khảo nghiệm lặng yên lui xuống.
Người thiếu niên một thân vận quần áo màu trắng, dáng người có khí chất giống nữ nhi lại có khuôn mặt xinh đẹp, tóc hơi dài buộc đơn giản sau đầu, chân mang đôi giày vải phổ thông màu xám tro, trang phục như vậy không thể giúp người mặc thoải mái thi triển võ công lại thêm cái “thiên phú” võ công bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa, cơ hồ Lưu Ngọc đúng là không thể nào thông qua kỳ khảo hạch của võ đường lần này.
Thật ra nếu như thành tích của những người khác so với Lưu Ngọc không sai biệt lắm thì cũng sẽ không có quá nhiều người cười cợt như vậy, nói thế nào nhà họ Lưu cũng đã từng là một đại gia tộc đứng nhất nhì tại vùng lân cận của Lôi Quang Thành, lấy việc cầm đồ để khởi nghiệp, cũng xem như có chút tài lực, tổ thượng cũng từng xuất hiện vài vị vũ sư tiếng tăm lừng lẫy.
Cuộc sống Lưu Ngọc trước kia vốn là thiếu gia sống trong nhung lụa sung sướng mười hai năm, cho nên bây giờ hắn đứng chung với những thiếu niên thôn dã so vẻ bề ngoài, hay khí chất đều lộ ra vài phần phú quý thoạt nhìn rất bất đồng.
Vậy mà mấy năm trước một cuộc thảm sát khiến cuộc sống của hắn phải đảo lộn.
…….
Lưu gia mặc dù kinh doanh cầm đồ là chính, dù vậy tiệm đấu giá của Lưu gia cũng là một sản nghiệp quan trọng mang lại nhiều lợi ích và danh vọng cho họ, mà gia gia của Lưu Ngọc chính là một vị nhân cảnh cao thủ. (cái nhân cảnh là level trong truyện a >.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...