Editor + Beta: Tiểu Nguyệt NguyệtThiên Tình hôn mê suốt mấy ngày. Âu Dương Thanh Minh mời thái y đến chẩn bệnh cho nàng mới biết thân thể nàng đã sớm mệt mỏi, kiệt sức như một chiếc lá khô. Hắn nghĩ sức khỏe nàng vẫn tốt mới có thể nhiều lần tra tấn làm cho thân thể nàng càng thêm tiều tụy. Âu Dương Thanh Minh gọi Hề Hề đến hầu hạ Thiên Tình. Đứng im ngắm nhìn khuôn mặt thảm đạm vì bệnh của Thiên Tình, hắn nhíu nhíu mày, có chút đăm chiêu.Có lẽ hắn không nên đối đãi nàng như thế! Nàng cũng chỉ là cái nữ nhân mà thôi, một nữ nhân mảnh mai, nhỏ bé. Chính là, nàng cũng là con người rất nhẫn tâm, hại chết con hắn! Nghĩ đến điều này, Âu Dương Thanh Minh phẫn nộ xoay người rời đi.Đột nhiên bừng tỉnh, Thiên Tình đã muốn hôn mê suốt mười ngày. Chóng vánh mà trôi qua, ăn cơm, ngủ, cơ hồ đều không li khai giường!Ngày mà nàng thanh tỉnh, một đại phu trung niên khoảng hơn bốn mươi đi vào. Tướng mạo bình thường, mi nhãn ôn hòa, một thân áo xanh, cầm theo một cái hòm thuốc lớn. Hắn tiến vào phòng, Hề Hề liền rời đi, không quên đóng cửa lại.Đại phu đem hòm thuốc đặt bàn, đi đến bên mép giường của Thiên Tình, đơn giản vấn an nàng xong liền dùng một sợi chỉ đỏ quấn vào cổ tay nàng, lui ra xa một chút mà bắt đầu bắt mạch cho nàng.Này sẽ không là yêu cầu của Âu Dương Thanh Minh đi? Nàng nhớ mang máng đến lời tuyên bố bá đạo đêm đó của hắn—“ Không cho phép ngươi tiếp xúc với nam nhân khác ngoài ta!”Một lát sau, hắn tiến đến cởi bỏ sợi chỉ trên cổ tay nàng, ôn nhu nói: “ Thân thể công chúa đã tốt lên nhiều, tiếp tục uống thuốc rất nhanh có thể khôi phục. Nhưng là điều dưỡng cùng hoàn toàn khôi phục cần rất nhiều thời gian.”Thiên Tình lễ phép nói: “ Đa tạ.”Đại phu tỉ mỉ đánh giá nàng một hồi lâu, nàng là một nữ tử thực đoan trang, dịu dàng, bị tra tấn đến mức này, thật sự làm cho người ta hảo sinh thương tiếc. Chính là dù chọc nhân thương tiếc như thế nào, nàng cũng là nữ nhân của Vương gia. Tính khí của Vương gia tất cả mọi người đều biết, là một con người giữ lấy dục rất mạnh. Hắn dù không thương nữ nhân này hắn cũng sẽ giữ chặt lấy nàng, công chúa chịu sự tra tấn này ngay cả Hoàng thương đều quản không được, một đại phu nhỏ bé như hắn thì có thể làm gì?“ Công chúa, Lạc đại phu kêu người không cần cãi nhau với Vương gia, hảo hảo bạo hộ chính mình!”“ A!” Thiên Tình ngẩn ra. “ Đình Nam ở đâu? Hắn có khỏe không? Ngươi nói hắn không cần lo lắng cho ta, hảo hảo chiếu cố chình mình là được!”“ Vâng” Đại phu cười cười, “ Ta cùng Đình Nam là sinh tử chi dao. Người là bằng hữu của hắn, cũng chính là bẳng hữu của ta. Hiện tại, bệnh tình của công chúa đã ổn định, mỗi ngày ta sẽ đến khám một lần, công chúa có gì phiền toái có thể tìm ta.”“ Đa tạ ngươi” Thiên Tình thật lòng nói. “ Cũng đa tạ Đình Nam. Hắn thật sự là người tốt! Có cơ hội, Thiên Tình nhất định sẽ báo đáp hai vị!” Đại phu cười cười: “ Công chúa cần gì khách khí như vậy. Đình Nam nói công chúa là một người hiểu được ân tình, xem ra một chút cũng không giả.”“ A!” Thiên Tình cười nhẹ.Đại phu thấy nàng bộ dáng có chút khẩn trương, thấn sắc quái dị nói: “ Đình Nam nói, công chúa là nữ nhân tối thiên lương xinh đẹp, tối có tài, tính tình tốt nhất mà hắn đã gặp qua.”Thiên Tình nhịn không được cười lên, coi như hắn đang đùa nàng: “ Ta nào có tốt như vậy.”“ Có tốt như vậy hay không chỉ có hắn biết. Hắn vẫn đều là một người thực ít nói, cái gì cũng để trong lòng.” Đại phu xoay người đi thu thập lại đồ đạc. “ Hiện nay Vương gia quản thật sự rất nghiêm, ta không nên ở lại lâu. Ngày mai, khoảng giờ này ta sẽ lại đây. Công chúa, cáo từ.”Nàng đứng dậy tiễn hắn: “ Tái kiến”……….Nháy mắt đã một tháng trôi qua, mùa đông lặng yên đi xa, nghênh đón vạn vật vào xuân.Thiên Tình thật nhàm chán. Âu Dương Thanh Minh cũng không đến phá rối nàng, không biết là lương tâm trỗi dậy hay lại như thế nào, nàng vẫn chưa thấy hắn.Đến giờ, đại phu lại tới nữa. “ Công chúa, như thế nào không nhìn thấy nha đầu Hề Hề kia?”“ Nàng đi mua ô mai cho ta! Đại phu, ta đã tốt lắm, không cần tới nữa đâu, phiền ngươi mệt mỏi!”“ Ô mai?” Đại phu hỏi ngược lại, “ Gần đây công chúa thích ăn ô mai?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...