CHƯƠNG XXXIX : XE BUÝT
Quay trở lại với ba người thần tiên trên trời rớt,a,đi xuống Trần Gian kia
“Này Thụ Nhân,chúng ta đi đâu giờ.Chán quá!!!”_ Yến Oanh nói,khuôn mặt giả có chút đáng thương oán than
Hơ,hồi nãy trong lòng dám nghĩ xấu ta,lần này xem ta phá ngươi!
“Được thôi,cô lăn đến biển đi.Không phải nói muốn ngắm cảnh biển
sao?!”_Anh nói,au đó cười,chỉ là nụ cười này là cười nửa miệng….
“Được thôi!Mà khoan,sao chỉ có mình tôi,anh với Hạ Vy không đi à!”_ Cô quả thật rất ngây thơ a, nên trúng kế rồi…
“Có,nhưng tôi đi”_Nói rồi anh bay đi,Hạ Vy nghe 1 lần đã hiểu ý nghĩa câu nói này,liền chuồn nhanh kẻo gặp đại họa
Cô một hồi suy ngẫm,hiểu ý nghĩa lời anh nói,khuôn mặt giận đến đỏ cả lên
Anh nghĩ cô là thứ gì!Là trái banh sao,gì mà lăn đi,hay dám nói cô mập
mạp!Nhưng là gì đi chăng nữa cũng thật tức chết mà
Tất nhiên,cô chỉ có thể chạy theo đánh anh vài cái,cô biết,nếu làm quá
không chừng cô sẽ bị anh cho ăn vài loại phép bậc cao!Trình độ phép thuật của cô chỉ ở mức bình thường,thực không thể đánh lại anh nha!
Nghĩ đến đây cô hơi bất mãn,sao người đi chung với tôi lại tài giỏi thế này,lại còn như 1 cục thanh di động,lại còn nham hiểm nữa!Ngài a,thật là đối xử quá ác với cô mà!
Nhưng nói thế nào thì nói,cũng phải chạy theo hai người kia!
Nghĩ đến đây cô cất cánh chạy theo
Thực ra,lúc cô mới sinh ra,đã có ngươi nói sau này cô sẽ kế thừa sức mạnh của người kia,trở thành 1 vị thần tài giỏi.Chỉ là người kia biết thế nên phong ấn sức mạnh cô lại,sợ làm thay đổi số phận của cô sau này
Tất nhiên việc này cô hòan tòan không hay biết!
Nhưng đó là chuyện sau này,tạm thời lọai bùa chú kia còn có tác dụng,đến khi nó bị cô tự mình phá hủy,lúc ấy mọi sự thật về thân phận của cô xem như sáng tỏ!
Nhưng mà…người kia không phải người dễ đóan,huống chi lại quá tài giỏi,thần tiên ít nhất cũng nể 3 phần a!
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Ở tại con đường cạnh bãi biển
Kim Ngưu nhìn cái cảnh dở khóc dở cười này của Tử Đan một hồi,bỗng có ý muốn chọc ghẹo 1 chút,liền từ phía sau cô mà từ từ xuất hiện
Vẫn như cách thức cũ,lấy tay đặt lên vai cô,thật làm người ta có chút lạnh sống lưng a!
“Anh Kim Ngưu sao?!”_Tử Đan phía trước miễn cưỡng cười nhưng lòng không cười.Thứ nhất vì cô đang nghĩ tới anh,anh xuất hiện thì còn gì quái hơn,thứ hai là vì ở đây có chút vắng vẻ,cách thứ xuất hiện của anh càng quái dị thế kia nữa…
Được rồi!Kim Ngưu cho dù dịu dàng đến đâu thì cách xuất hiện này đúng thật là…!
“Ừ,làm gì ở đây thế!”_ Anh bước đến cạnh Tử Đan,cất giọng hỏi
“Ngắm cảnh,a mà nha,không biết sao giờ nghĩ lại mới thấy,hình như lâu rồi em với anh chưa cùng nhau ngắm cảnh biển nha.Bao lâu rồi nhỉ?!”_ Cô vừa nói,vừa nhìn ra biển,anh mắt có chút suy nghĩ
“Một năm rồi,từ lúc anh đi đến giờ”_Kim Ngưu cũng nhìn theo cô,giọng nói có chút nối tiếc
Một năm qua,khi anh đi,mọi chuyện đã thay đổi quá nhiều
“Vậy sao?!Quả thật là quá lâu rồi!”_Tử Đan vài giây kinh động,quả thật cô không nghĩ là lâu như vậy
Kim Ngưu thật ra khi trở về định khi gặp Tử Đan sẽ cùng cô đến đây ngắm cảnh.Không ngờ cô có việc bận rồi…Bận nắm lấy 1 bàn tay khác!
Thế rồi không gian có chút yên tĩnh,hai người cũng không cảm thấy cái không khí này có chút bất thường,chỉ lẳng lặng nhìn ra xa xăm,tự mình theo đuổi 1 suy nghĩ riêng
Một hồi lâu,khi nắng gắt bắt đầu lên,Kim Ngưu giờ mới lên tiếng
“Tử Đan này,hay chúng ta đi siêu thị đi.Chẳng phải em nói hôm nào sẽ làm tiệc mừng anh về sao?!”
“Ưm,có cần gọi Mạch Nha không?!”
“Ừ,anh gọi thử xem!”_Anh nói,sau đó lấy từ túi ra điện thọai,gọi cho Mạch Nha.Sau vài phút,Kim Ngưu mới quay lại nói với Tử Đan
“Mạch Nha nói có chút việc bận,chiều tối sẽ mua ít bánh,nói em và anh về nhà trước chuẩn bị trước đi”
“Ừ,vậy chúng ta vào siêu thị kiếm chút đồ nhé!”_Cô nghĩ vậy cũng được,sẵn tiện vào ấy mua vài món đồ mình cần
“Được,chúng ta đến nơi đón xe buýt đi,có vẻ gần đây đấy!”_Kim Ngưu vừa nói vừa hướng mắt về 1 chỗ cách đây không xa,khẽ nhíu mắt lại vì cái nắng
Rồi cả hai cùng đi theo hướng nhìn vừa nãy của Kim Ngưu
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Vừa lên xe buýt,Kim Ngưu nhìn quanh 1 lượt,phát hiện còn 1 chỗ ngồi,liền nhanh chân kéo Tử Đan ngồi vào,mình chỉ cười cười đứng cạnh
Siêu thị mà họ tới còn đến 2 trạm nữa mới đến.Tới trạm thứ nhất,1 đòan người bước vào,thế là xe buýt có chút chật chội.
Trong đòan người có 1 bà lão,nhìn dáng bên ngòai có phần tiều tụy tiến đến gần 2 người.Tử Đan thấy vậy đứng lên nhường chỗ ngồi rồi đứng cạnh Kim Ngưu
Xe đi có chút lảo đảo làm 1 vài người vô ý đụng vào người Tử Đan,Kim Ngưu đứng đó dang tay che sự xô đẩy của mọi người cho Tử Đan.Tay anh vì thế có chút mỏi,nhưng vẫn làm như không,thật là có chút giống thật a!
Đến trạm thứ 2,người vào một lúc một đông,tay Kim Ngưu cũng dần mỏi lại nhót lên cơn đau nhưng vẫn cố gắng đến có chút ngang bướng kiên định chắn cho Tử Đan.
Sau 1 hồi lâu,tay anh một lúc một mỏi,cũng may là gần đến rồi a!
Nhưng mà…
Xe buýt đi vào còn đường đá,có chút xốc lên,làm mọi người đảo qua đảo lại mạnh thêm.
Cứ như thế thì không sao,mà hình như chiếc xe buýt này đúng là rất ‘tốt bụng’ a nha! Đang yên đang lành bỗng xốc lên thật mạnh,làm mọi người bên trong lảo đảo,dòng người cứ thế gần như đổ ập vào tay Kim Ngưu,cả sau lưng anh cũng vậy.Làm anh bất giác bị đẩy lại gần Tử Đan,chỉ còn cách khoảng vài chục xentimét.Tư thế lại có chút mờ ám!
Hai người chỉ nhìn nhau cười cười,đôi má có chút ửng hô2ng lên,vài giây sau đưa mắt nhìn hai hướng khác nhau
Sau khi bước xuống xe buýt vẫn còn ngượng ngùng,hai người im lặng đi song song nhau đến siêu thị
Ánh nắng trải xuống,mọi người xung quanh nhìn bọn họ cơ hồ cảm thấy giống 1 đôi mới yêu nhau a!
Tất nhiên việc này có chút không liên quan ( =)) )
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...