Khi Tác Giả Truyện Bi Gặp Tác Giả Truyện Ngọt

[41]

Quay ngược về hai tiếng trước.

Đình Đình: @Cộc Cộc Giờ Cộc Cộc đi à!

Hứa Trì: Ừ.

Đường Đường: Ừ.

Đình Đình: Tui cũng sắp đến rồi. A a a a hôm nay tui đội cái mũ vàng nhạt! Tóc hồng!

Hứa Trì: Chẳng phải mình không gặp nhau à?

Đình Đình: Nhưng cũng đâu ngăn tui tả cho Cộc Cộc biết nha, không chừng lại tình cờ thấy ở Comiket, Cộc Cộc sẽ nhớ mãi vẻ ngoài xưn đệp của tui ấy chứ [hoa si.jpg]

Đường Đường: Hôm nay thím đội mũ hả? Chưa gội đầu phải không?

Đình Đình:….

Đường Đường: [nhe răng] Ngày nào cũng không gội đầu.

Đình Đình: Tui là một cô gái nhên nhết nha.

Đường Đường: Ngày nào tui cũng gội, Cộc Cộc nghe tui nè, độ bết của tóc Đình Đình nhiều đến độ có thể rang trứng đó.

Đình Đình: Sao mà ngày nào cũng gội được?

Đường Đường: Thì vừa tắm vừa gội chứ sao, thím không biết vụ đó à?

Đình Đình: Không biết.

Đường Đường: Thế thím cũng giỏi thật đấy, tắm mà không gội thì tắm làm gì, không có chạm đến cái tinh túy.

Đình Đình: ?


Đình Đình: Tui lười sấy tóc.

Đường Đường: Sấy có mấy đâu.

Đường Đường: @ Cộc Cộc mua cho Đình Đình một cái Dyson nha?

Hứa Trì: ?

Hứa Trì: Máy hút bụi Dyson ấy hả?

Hứa Trì: Đình Đình, Đường Đường bảo tui mua cho thím cái máy hút bụi để sấy tóc.

Đình Đình: Kỳ lạ thật.

Đình Đình: Sao Đường Đường cứ móc mỉa tui thế?

Đường Đường:…

Đường Nghiễn Chi: Ghen chứ sao.

Đình Đình: Cộc Cộc à, anh trông thế nào? Để em coi xem mình có nhận ra anh không?

Hứa Trì: Hai mắt.

Hứa Trì: Một mũi.

Hứa Trì: Một miệng.

Đình Đình: ?

Hứa Trì: :)

[42]

Lúc đến Comiket, nhìn đám đông bạt ngàn mà Đường Nghiễn Chi có chút nhũn chân, đặc biệt là khi thấy fan của mình còn mang băng rôn biểu ngữ thì anh lại càng muốn trốn.

Cái quỷ gì thế? Mình nổi tiếng thế cơ à? Sao mình không biết?

Website X có khu vực riêng của mình, Đường Nghiễn Chi bịt khẩu trang, len qua đám đông, tìm biên tập của mình. Biên tập của anh là một cô nàng đáng yêu, Đường Nghiễn Chi bước đến vỗ vỗ vai, lúc cô nàng quay lại, anh thấy rõ đôi kính áp tròng nâu nhạt và đồng tử thoáng trợn to của cô.

Biên tập viên, “Anh đẹp trai à, anh là ai thế?”

Đường Nghiễn Chi, “…”

Đường Nghiễn Chi, “Lợn Guinea.”

Khu triển lãm của website X vang lên tiếng gầm dữ dội, giờ Đường Nghiễn Chi không muốn trốn nữa, mà muốn chui xuống cái lỗ nẻ cho rồi.

Biên tập viên, “Cái đệch đệch đệch đệch đệch đệch!!! Anh là Lợn Guinea ấy hả??!!!”

Loáng một cái, Đường Nghiễn Chi đã phải hứng chịu vô số ánh nhìn chăm chú, cùng với sự rạo rực trào lên trong quần chúng xung quanh, còn nghe được cả mấy lời xì xào ngay sát.

Quần chúng 1: Ôi cái đệch! Heo Heo nom thế à????!!!

Quần chúng 2: Cái đệch!! Sao Heo Heo lại nhìn như thế???!!!!

Quần chúng 3: Cái đệch! Heo Heo là ai? Cái anh đẹp trai này là ai???

Quần chúng 3 liền bị mọi người khinh bỉ, cô ngượng ngùng giải thích, “Tui thấy bên này đông nên qua hóng thôi.”


Quần chúng 4, “Mẹ…n…Cái gì thế này? Rõ ràng có thể dựa vào mặt để nổi tiếng mà còn phải dùng tài hoa để chứng minh?”

Quần chúng 5, “Tui từng tưởng tượng ra rất nhiều kiểu ngoại hình của Heo Heo, viết truyện ngọt như vậy chắc anh ấy sẽ là kiểu đáng yêu mặt non, không ngờ….lại là kiểu hotboy trường bên như vậy.”

Quần chúng 6, “Thím à, thím học trường nào?”

Quần chúng 5, “Kỹ thuật vật lý…”

Quần chúng 6, “Trường kế bên là…”

Quần chúng 5, “Học viện nghệ thuật…”

Quần chúng 7, “Lông mi của Heo Heo đúng là…Tui cảm thấy tự xấu hổ với cặp mi giả của mình…”

Quần chúng 8, “Mũi của Heo Heo…sao có thể được thế chứ? Sao lại cao như vậy?!”

Quần chúng 9, “Tui muốn lột cái khẩu trang che miệng xuống…”

Quần chúng 10, “Dù đeo khẩu trang cũng không che nổi sự đẹp trai của người ta…”

Quần chúng 11, “Sao Heo Heo lại đẹp trai như vậy hả?!!! Tui thần tượng nhà văn hay idol đây trời?!!! A!!!”

Quần chúng xung quanh đồng thanh, “Thần tượng hết!!!”

[43]

Hoạt động ký tên, bán sách bắt đầu.

Bên phải Đường Nghiễn Chi là một cậu chàng tóc xám, nghe biên tập nói thì vị này chính là tác giả Mèo Cụp Tai có tiếng nọ, vì thế mà anh mới liếc người ta mấy lần, cậu này môi hồng răng trắng, nom cũng không tệ.

Tuy rằng không bằng 1/10000 của Hứa Trì.

Đường Nghiễn Chi vừa ký tên vừa chú ý tin trên điện thoại. Trong này đông quá, từ lúc vào đây là đã mất tín hiệu, anh chỉ quan tâm xem Hứa Trì đi đâu, sợ nhiều người như vậy cậu ấy lại lạc mất.

Lạc mất? Cái ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu ấy khiến anh bật cười. Bạn fan trước mặt thấy vậy liền giật thót.

Fan, “Heo Heo à…Anh cười gì thế?”

Đường Nghiễn Chi, “Không…Không có gì. Xin lỗi, tôi hơi mất tập trung.”

Fan, “Không sao không sao, ký nhiều thế chắc anh cũng mệt rồi.”

Đường Nghiễn Chi mỉm cười lễ phép, “Không sao, các em mới mệt hơn, đi từ xa như vậy.”


Nụ cười của Đường Nghiễn Chi làm mặt bạn fan ửng lên, tim đập thình thịch, “Không…Không! Heo Heo đẹp trai như vậy, em không thấy cực chút nào cả!!! Vì anh em có thể đi 10 buổi Comiket ấy chứ!!”

Đường Nghiễn Chi: “…”

Quả là idol nào fan nấy, fan của anh cũng thẳng tính giống hệt anh.

Đường Nghiễn Chi, “…Cảm ơn.”

Fan, “Không cần cảm ơn! Heo Heo à, em có một điều muốn xin…”

Đường Nghiễn Chi ký tên xong, ngẩng đầu lên hỏi, “Điều gì?”

Fan, “Em có thể…chụp ảnh chung với anh không….aaaa, không được cũng không sao! Em không phiền đâu!!”

Đường Nghiễn Chi, “Đương nhiên là được.”

Bạn fan này chụp ảnh xong là đến lượt của bạn khác, Đường Nghiễn Chi ký tên xong, ngẩng lên nhìn thì bắt gặp Hứa Trì trong đám đông, áo phao cổ lông màu trắng, mũ len đen, khẩu trang giống hệt mình. Anh thoáng ngạc nhiên, mới nãy còn chưa thấy, cậu ấy xuất hiện từ bao giờ thế?

Tốt quá, quả nhiên là không bị lạc.

Bạn fan trước mặt hỏi, “Heo Heo à, anh cười gì thế?”

Đường Nghiễn Chi, “Không có gì…Thấy một người mà thôi…”

Bạn fan tò mò hỏi thêm, “Ai đó ai đó?!! Người yêu à??”

Đường Nghiễn Chi mỉm cười nhìn Hứa Trì chạy đi, đáp, “Không phải người yêu.”

Là thần tượng. Cũng là người yêu tương lai.

Ngáo:

Vâng, anh đẹp trai nên anh tự tin vkl ra, chưa tá n được con người ta mà đã tự tin là người yêu tương lai rồi. Ha ha ha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận