Khi Siêu Quậy Làm Cô Giáo


Bước chân vào phòng học 11A....
Hôm nay thời tiết thật sự rất nóng nhưng..... không khí trong lớp lúc này lại lạnh đến thấu xương, không gian yên lặng một cách đáng sợ, yên lặng đến nỗi từng bước chân nhẹ nhàng của nó va chạm trên nền đá bóng loáng tạo nên những tiếng kêu “cồm...cộp...” ghê rợn.
Không hiểu sao nhưng nó cảm thấy thật sự khó chịu với cái không gian này có lẽ nó đã quen với cái lớp học ồn ào như chợ vỡ mỗi ngày rồi thì phải. và tự nhiên thay đổi không khí làm nó cảm thấy thật xa lạ. Nó thích mấy trò đùa dù có quá lố của đám học viên nhưng lại thú vị bởi đó là “động lực cho nó đến trường”.

Nếu như bình thường kiểu gì cũng có mấy thứ như chuột, gián đặt trước cửa ra vào hoặc một thứ quái dị gì đó treo lơ lửng trước cửa lớp rồi những tiếng xì xào, chửi bới .... những cái nguýt dài ngán ngẩm của đám học viên giành “tặng” cho nó.
Hôm nay thì khác, những cô tiểu đỏng đảnh ngày thường trên tay luôn xuất hiện công cụ làm đẹp như lược với gương, trên bàn thì bày la liệt các loại mĩ phẩm cao cấp nhằm tu sửa lại “nhan sắc” thì hôm nay lại ngồi im thít tại chỗ không dám hé răng. Đám con trai thường ngày hay tụ tập lại đánh bài hoặc chạy nhảy xung quanh lớp nay lại nằm dài úp mặt ngủ yên lặng. Nó bắt đầu đưa ánh mắt dịch chuyển sang dãy thứ 3 của lớp học.....3ng con trai vẫn nằm ngủ như ngày thường một cách quen thuộc....Ở chiếc bàn cuối cùng, 2 tảng băng vẫn vậy....ngồi yên lặng như khối bê tông, đôi mắt nhắm nghiền như ngủ.
.....Tất cả mọi thứ ở đây không có gì thay đổi....Nhưng....sự thay đổi nằm ở dãy bàn đầu.....2 người con gái.... Một người khuôn mặt lộ rõ vẻ lo lắng....Còn một người.....vừa lo lắng vừa có thứ gì đó bực tức không nói nên lời. Nhìn vào cảnh tượng đó ai có thể nghĩ rằng 1 nàng công chúa ngày thường được coi là “ công chúa dịu dàng, có nụ cười tỏa nắng???” – Khuôn mặt cô bé cau có đến khó coi, đôi mày chau lại một cách đầy bực dọc... đôi môi đỏ mím chặt đầy bực tức, đôi mắt sắc lẻm chiếu những tia nhìn đáng sợ, đôi tay thon nhỏ nắm thành đấm như kiềm chế....Khắp người cô tỏa ra hơi nóng như muốn đốt cháy mọi thứ ....như bất cứ ai đến gần sẽ bị thiêu trụi...Và một điều đặc biệt....
...Hôm nay...Sini không đi học....Nếu là việc một học viên nghỉ học thì chẳng có gì đặc biệt bởi có nhiều lí do khiến người ta phải nghỉ học như bị ốm hoặc nhà có việc bận...v.v...Nhưng với nó điều này đặc biệt bởi sự “mất tích” không dấu vết của nhân vật chính tối hôm qua và không gian từ lúc nó bước chân vào lớp học. Điều này chứng tỏ rằng đây chính là lí do khiến cái “ chợ vỡ” biến thành “ nhà chùa”.
Đặt balo lên bàn...không khí có chút thay đổi từ khi nó bước vào nhưng vẫn còn khá trầm lặng, khẽ ho khan 1 tiếng phá đi bầu không khí nó cao giọng :
- Vào học lâu rồi sao còn chưa lấy sách ra ?

-.................................
..................................
--- Tiết học trôi qua một cách yên lặng, chỉ có tiếng nói trong trẻo của nó vang vọng khắp căn phòng lớn ---
Mọi ngày nếu không nói móc hoặc bày trò trong lớp thì đám học viên cũng làm việc riêng, lúc thì có học viên vờ không hiểu bài kêu nó giảng đi giảng lại cả chục lần, lúc thì giả vờ có chuyện gì đó rất quan trọng và khi nó xuống đến nơi thì người gạt chân, kẻ kéo dây làm nó xúyt té nhưng sự thật thì chưa bao giờ thành công, đen đủi thì bị nó chơi lại không thương xót. Những lúc giảng bài hăng say không để ý kiểu gì cũng bị đám học viên phi máy bay hoặc ném giấy chọc phá, hoặc không thì giơ tay lên hỏi mấy câu vớ vẩn chẳng liên quan nhằm chọc tức nó. Nhiều giáo viên trước đây bị hỏi tức đến nỗi nhập viện nhưng nó thì khác bình tĩnh đối đáp làm cho đối phương nghẹt thở.....bla ....bla....

Nghĩ rồi nhìn lại cái không gian hiện tại.....Đối với nó cái không gian lúc này thật sự khó chịu .......
Đang nghĩ vu vơ thì...” Rầm...rắc....rắc.....bụp” – các âm thanh “ thánh thót” liên tiếp nhau vang vọng trong phòng học tĩnh lặng.
Và người ta thấy ở dãy thứ 3 – bàn đầu, chiếc bàn gỗ bóng lóng được thiết kế khá đẹp mắt bị nứt làm đôi rồi dần gãy vụn xuống trong những ánh nhìn O.O của tất cả mọi người....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận