Mạnh Thiếu sống đến nay, chính xác là 31 năm, bốn mươi bốn ngày và năm giờ, có thể có một vài phút sai sót.
Mấu chốt không phải ở đây, mấu chốt là sau bao nhiêu năm, lần đầu tiên anh đi mua băng vệ sinh cho một người phụ nữ!!!
Một điều đáng xấu hổ như vậy, Mạnh Thiếu lẽ ra phải từ chối thẳng thừng, lẽ ra nên để người phụ nữ kia tự mua nó.
Nhưng Lục Lộ nằm trên giường, sắc mặt tái mét, run lẩy bẩy, không giống vẻ có thể bước ra khỏi nhà, anh sợ cô ra ngoài rồi quay lại sẽ còn mệt hơn nữa.
Đương nhiên, anh cũng có thể nhờ người phục vụ khách sạn mua giúp, nhưng anh chợt nhớ tới vẻ mặt của nhân viên khi thấy Lục Lộ, không có cách nào mà, vợ anh xinh đẹp quá mà! Nghĩ đến đây anh lại thấy khó chịu, vợ sắp đến kỳ kinh rồi, bảo đàn ông khác đi mua băng vệ sinh là sao!
Mạnh Phàm suy nghĩ nửa phút mới hạ quyết tâm, Lục Lộ lại đứng lên nói: “Anh là đàn ông đi mua không tốt lắm.
Tôi vẫn nên tự mình đi thì hơn.” Nói xong thuận thế dựa vào tường, một bộ dáng hoa lê đái vũ.
Vì vậy Mạnh Thiếu thập phần vĩ đại nói: “Em nằm xuống đi, anh đi!”
Cuối cùng liền biến thành Mạnh Phàm do dự trước siêu thị, loanh quanh hồi lâu, cuối cùng nghĩ, không phải chỉ mua băng vệ sinh cho vợ thôi sao, anh sợ gì chứ?! Vì vậy, anh ngẩng cao đầu bước vào, nói với nhân viên bán hàng ở cửa:”Có camera ở đây không?”
Sau khi nói, anh nhìn lên, thấy video giám sát.
Trước khi nhân viên bán hàng trả lời, anh tiếp tục, “Tôi cho cậu tiền, cậu có thể đem camera tắt đi không? Tổn thất như nào, tôi sẽ chịu trách nhiệm hết.
”
Người bán hàng nhìn Mạnh Phàm, vẻ mặt kinh ngạc.
Lúc nãy cô mới để ý rằng anh chàng này đang quan sát xung quanh.
đứng trước cửa một lúc lâu, rồi mới bước vào.
Yêu cầu cô tắt camera, cô liếc nhìn túi Mạnh Phàm, hy vọng rằng anh sẽ không lấy ra một khẩu súng lục từ trong đó ra.
“Xin lỗi ngài, tôi không thể.” Dù sợ hãi nhưng vẫn phải tuân thủ đạo đức nghề nghiệp, nhân viên bán hàng nở một nụ cười run rẩy.
Mạnh Phàm do dự hồi lâu, nhìn vào màn hình giám sát, nghĩ rằng nếu siêu thị này mà do người anh quen mở, kiểm tra camera mà thấy vậy thì mặt mũi anh biết để đâu nữa.
Sau khi Mạnh Phàm nghĩ nghiêm túc, anh đút hai tay vào túi.
Lúc này trái tim của nhân viên bán hàng như ngừng đập, liền nháy mắt với nhân viên bảo vệ bên cạnh.
Cô nhìn thấy người đàn ông trước mặt, một người có thân hình tuyệt vời và một vẻ ngoài đẹp trai, từ từ lấy tay từ trong túi ra–
Một xấp tiền đỏ chói mắt.
“Lấy cho tôi một bịch băng vệ sinh.
Đây là tiền boa của cô.”
Cô nhân viên bán hàng nhỏ bé nhìn vào xấp hóa đơn đỏ, rồi ngước nhìn Mạnh Phàm.
Khuôn mặt ban nãy tái xanh giờ lại đỏ bừng.
Cô đã đoán mà, anh ấy đẹp trai như vậy, sao có thể là cướp được!
Vì vậy mới nói, sức mạnh của đồng tiền là bất khả chiến bại.
Nó có thể biến một tên cướp trở thành kim cương vương lão ngũ.
Cô nhân viên bán hàng cầm tiền với ánh mắt đầy sợ hãi, lon ton chạy đến khu vực nhu yếu phẩm hàng ngày, nhanh chóng cho băng vệ sinh vào giỏ hàng rồi lon ton chạy một mạch đến quầy tính tiền.
Không có cách nào khác, cô ấy hiện đang có nhiệm vụ cao cả, không thể không nhanh được.
Tuy nhiên, Mạnh Phàm đưa quá nhiều tiền, bằng tiền lương hàng tháng của cô.
Vì nhiều tiền như vậy, mắng một hai câu cũng không có gì, hơn nữa khách hàng là thượng đế, nhất là người giàu có như vậy lại là thượng đế trong thượng đế.
Đương nhiên đây cũng là yêu cầu của khách hàng nha!
Mạnh Phàm hiện tại, trong mắt của một nhân viên bán hàng nhỏ, là một vị thần.
Trên thực tế, Mạnh thiếu rất khôn ngoan, anh là người bất khả chiến bại trong lĩnh vực kinh doanh, anh cũng rất năng nổ khi tiêu tiền vào việc riêng tư.
Nguyên văn lời nói của anh là: “Kiếm được bao nhiêu tiền mà không tiêu quá tay thì sẽ gây ứ đọng tiền tệ, tác động xấu đến xã hội.
Chi tiêu nhiều tiền hơn có thể thúc đẩy sự phát triển kinh tế đất nước.
Có chiều sâu không? Anh có thể thành Bộ trưởng Bộ Tài chính Quốc gia được không? ”
Nếu không phải chuyện anh ôm Tô Cảnh như một cô gái thì điều này cũng khá thuyết phục.
Nếu không phải vì sau đó Tô Cảnh bị chụp ảnh tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông, cuối cùng bị gán ghép là đồng tính thì anh vẫn sẵn sàng làm trái lương tâm của mình và đồng tình với Mạnh Phàm.
Nhưng chuyện xảy ra lần đó xấu hổ quá, góc ảnh có vấn đề, chỉ có gương mặt thê thảm của Tô Cảnh, hoàn toàn không nhìn thấy mặt của Mạnh Phàm.
Chỉ thấy một người đàn ông dáng người không tệ phía sau của Tô Cảnh.
TRUYỆN ĐĂNG TẠI LINH LĂNG CÁC.
NHỮNG NƠI KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP!
Vì vậy, tin tức liền biến thành Tô Cảnh là người đồng tính, người yêu của anh bí ẩn, không thể lộ diện.
Hơn nữa Mạnh Thiếu đã gặp rắc rối thì sao? Sau một đêm ngon giấc, anh đã quên mất chuyện tối hôm qua, nhìn thấy tạp chí liền cười rộ lên, sảng khoái nói người này là ai, Tô Cảnh thay đổi tính tình từ khi nào? Khi những người thân và bạn bè khác nhìn thấy Mạnh Phàm như vậy, bọn họ đã ngầm che giấu sự việc và chỉ nói rằng Tô Cảnh không quen biết người này, đó chỉ là một tai nạn.
Nhưng nhà tạo mẫu tóc nổi tiếng, với tư cách là nạn nhân, cảm thấy không thoải mái! Nên sau này anh cạo trọc đầu Mạnh Phàm, cạo nhẵn nhụi! Thực ra anh vẫn luôn thầm cảm ơn Lục Lộ đã cho anh cơ hội báo thù như vậy.
Tuy nhiên, mặc dù Mạnh Thiếu có phần hoang đường, anh vẫn là một người khôn khéo.
Mỗi lần tiêu tiền, nơi anh tiêu tiền không phải là hội quán đứng tên mình thì cũng là tài sản của các gia đình khác.
Thậm chí, một số nơi còn mơ hồ hơn có liên kết chặt chẽ với gia đình họ trong công việc kinh doanh của mặt sáng.
Nước phù sa không chảy ngoài ruộng, đây là phương châm của Mạnh Phàm.
Chỉ là bây giờ anh đã vi phạm tín ngưỡng của chính mình để giúp Lục Lộ mua băng vệ sinh.
Để không phải quá xấu hổ, anh đã đến một siêu thị xa lạ và đập một xấp tiền cho nhân viên bán hàng, nói thật, đây có lẽ là việc mất mặt lớn nhất đời anh.
Từ khi quen Lục Lộ, anh dường như làm ăn thua lỗ mất rồi.
Nếu đặt trong quá khứ, người vợ hoang đường như này, không chừng đã ly hôn từ lâu rồi.
Nhưng bây giờ Mạnh Phàm không nghĩ tới chuyện ly hôn với Lục Lộ, anh chỉ cảm thấy rất bi ai, khi nào mới có thể động phòng đây!
—————————————————————-
Kỳ của Lục Lộ quả nhiên sắp đến, có thể liên quan đến việc gần đây thần kinh căng thẳng, thời tiết thay đổi.
Vấn đề không phải là cô có kinh, vấn đề là cô tắm nước lạnh gần kỳ kinh.
Vì vậy, khi cô bước ra khỏi phòng tắm, sắc mặt cô tái nhợt, thậm chí không thể đứng vững.
Để giải quyết những nguy hiểm tiềm ẩn trong những ngày còn lại, cô đã đầu tư hết vốn liếng rồi.
Lúc này cô bị cảm lạnh, khoảng thời gian này chắc chắn sẽ chừng một tuần.
Sau khi hết kinh, ước tính tuần trăng mật của cô đã gần kết thúc, vì vậy cô có thể về nhà lấy cớ.
Chính là khi về nhà thì làm gì bây giờ?
Trong khi Mạnh Phàm ra ngoài, Lục Lộ đã gửi cho Kỷ Y Nhiên một tin nhắn.
Kỷ Y Nhiên, người bị tra tấn đến phát điên vì công việc của mình, suýt chút nữa đã ném điện thoại ra ngoài sau khi nhìn thấy tin nhắn.
May mắn thay, cô luôn bình tĩnh, kịp thời nghĩ lại rằng đây là chiếc điện thoại di động của mình, sau khi làm vỡ, công ty sẽ không bồi thường nên mới tỉnh táo lại.
Cư nhiên có thể nghĩ ra một cách như vậy! Lục Lộ, cậu trâu rồi! Kỷ Y Nhiên giơ ngón tay run rẩy của mình chạm vào điện thoại..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...