Khí Phi Không Dễ Làm

"Ta biết hết rồi, ngươi chính là Dương. Ngươi vẫn luôn là nội gián trong quân doanh, chính là ngươi!"

Hắn yên lặng nhìn nàng, "Làm sao ngươi biết?"

"Đoán." Nàng nhẹ nhàng cười một tiếng, "Từ khi Hoa Dư đột nhiên đến thăm ta ta đã cảm thấy rất kỳ quái rồi, hắn làm sao lại vô duyên vô cớ tới đây, thật ra đây đều là kế hoạch mà các ngươi đã thương lượng xong rồi. Lần đó Hoa Dư ở Hoàng cung bị hành thích, đó mới chính là mục đích thực sự của các ngươi có đúng hay không? Võ công của Hoa Dư vốn dĩ rất cao cường, mà tên thích khách đó lại có thể đến gần hắn, hơn nữa hắn có thể thường xuyên liên lạc trao đổi thông tin, mà tên thích khách đó lại cư nhiên không có đem hắn giết chết. Sau khi Tu Hồng Miễn phong toả tin tức như thế, mà vẫn có thể truyền tin tức đến tai những người dân của Kiền Sở, vậy cũng chỉ có thể có một loại khả năng, chính là các ngươi vẫn luôn diễn trò. Tất cả đều là những cái bẫy mà các ngươi đã bày ra! Các ngươi cố ý làm như vậy, để gây ra sự bất mãn của người dân Kiền Sở đối với Thánh Dụ. Bọn họ thì tấn công từ bên ngoài, còn ngươi chính là nội ứng của bọn hắn!"

Thật ra sau khi xảy ra nhiều chuyện như vậy, nàng nên sớm nghĩ ra Thiện Xá. Đáng tiếc cho tới bây giờ nàng chưa từng hoài nghi tới hắn, cho nên sau khi có bất cứ chuyện gì xảy ra đều đem hắn loại bỏ trước tiên.

Trước đó khi nàng thấy trong bức mật thư gửi cho Hoa Dư, phía dưới được ký tên là Dương, nhưng nàng vẫn không đem hắn cùng với tên nội ứng trong quân doanh liên hệ với nhau, cho nên mới hoài nghi người đó chính là Cảnh Nhân, nhưng nàng vẫn không thể nào giải thích được chuyện Cảnh Nhân làm như thế nào để có thể vẫn theo sát bên cạnh Tu Hồng Miễn, lại phân thân ra mà cùng thương nghị những kế hoạch với Hoa Dư để có thể hành thích hắn. Cho dù là hắn luôn giữ liên lạc với Hoa Dư, nhưng Tu Hồng Miễn lại là người cẩn thận như vậy, làm sao mà có thể không nhận thấy điều gì bất thường?


"Tại sao ngươi lại muốn cùng Hoa Dư thông đồng với nhau? Ngươi vẫn luôn muốn soán ngôi, đúng không?"

Thiện Xá nhắm lại mắt, "Ta cùng Dư vương biết nhau từ rất sớm, lúc ấy ta đến Kiền Sở, trong lúc vô tình giúp một bị người khi dễ, hắn chính là Dư vương."

Thiện Xá đã đến Kiền Sở trước kia rồi sao, nàng có chút không dám tin nhìn hắn.

"Dư vương là một người con không được sủng ái, bởi vì dung mạo của hắn quá tuyệt mĩ, cho nên bị những hoàng tử khác chèn ép, lúc ấy người được thụ sủng nhiều nhất chính hoàng hậu Tân Nhậm, bà ta âm hiểm độc ác, vì tự vệ, Dư vương không thể làm gì khác hơn là chịu nhục, giả ngây giả dại, nên mới thành công tránh được các âm mưu. Sau đó, khi phụ vương của hắn tùy ý ban cho hắn một mảnh đất phong, liền đem hắn đuổi ra ngoài. Sau khi hắn rời khỏi Hoàng cung, cũng để mặc cho những hoàng tử khác khi dễ, làm nơi trút giận cho bọn họ, vừa âm thầm dốc sức học binh thư, cùng với ngôn ngữ các quốc gia khác, bởi vì mục tiêu của hắn là thống nhất các quốc gia."

Năng lực của Hoa Dư nàng đã từng được chứng kiến, đặc biệt là sự thu hút hắn, quả thật không thể khinh thường, "Vậy tại sao ngươi lại giúp hắn? Ta không tin ngươi không có chút ham muốn nào với ngôi vị của Tu Hồng Miễn."

"Lúc trước quả thật không có." Ánh mắt của Thiện Xá có chút kiên nghị, "nhưng là hắn buộc ta làm như vậy."

"Tu? Hắn làm sao có thể ép buộc ngươi?"

Thiện Xá lắc đầu một cái, tránh né vấn đề do nàng đặt ra, "Ngươi cũng là người của Y Tháp tộc, ngươi cũng có trách nhiệm phải cống hiến cho tộc mình."

Nàng cúi đầu, "Cái đó...... Ta...... Võ công của ta bị mất hết rồi....."


Thiện Xá hơi ngừng lại, "Cái gì gọi là bị mất hết?"

"Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, hiện tại một chút võ công đều không dùng được...."

Thiện Xá cũng có chút kỳ quái nói, "Ta từng đi thăm dò qua, người dạy võ công cho ngươi chính là một vị Đại tướng đương triều. Lúc ấy bởi vì phủ Hạ Hách Na xảy ra chuyện, cho nên Hạ Thừa Tướng đặc biệt mời hắn tới dạy ngươi một chút võ công để phòng thân. Nhưng với những biểu hiện của ngươi ở trong quân doanh, ta có thể thấy võ công của ngươi còn hơn hắn dạy mấy lần."

Hắn nói xảy ra chút chuyện, phải chăng chính là chuyện xảy ra trong mê cung. Nhưng võ công của nàng làm sao lại đột nhiên gia tăng, lại đột nhiên biến mất?

Chẳng lẽ là cùng với thứ lúc trước nàng mở ra có liên quan?

Chẳng lẽ nó đã bị nàng tiêu hóa? Cho nên nàng mới có thể mất hết võ công?


Vẫn còn có chút tức giận vì lúc trước hắn giấu diếm quá nhiều chuyện với nàng, "Thiện Xá, ngươi đừng có bất cứ chủ ý gì với ngôi vị Hoàng đế. Ngươi có biết cái gì gọi là phản quốc hay không? Nói khó nghe một chút, ngươi chính là một tên gian tế."

Khóe miệng Thiện Xá có chút run rẩy, " Y Tháp tộc của chúng ta không thuộc về bất kỳ một quốc gia nào."

"Được rồi, coi như không thuộc về bất kỳ một quốc gia nào, nhưng ngươi bây giờ dù sao cũng là một vị Tướng quân của Thánh Dụ, ngươi và Tu vẫn là huynh đệ mà ngươi quên rồi sao? Cái người này gọi "lấy tay bắt cá", phản quốc bội nhà......"

Thiện Xá giận đến trợn ngược mắt lên, "Nghe nói trong trấn này có một tên thợ rèn họ Lưu, thủ nghệ không tệ, ta sẽ để cho hắn tới giúp ngươi nhổ đinh bản chắc sẽ tốt lắm."

Mắt thấy Thiện Xá muốn xoay người, "Wey wey Wey, chúng ta có chuyện gì thì có thể thương lượng a ~~ ta không muốn tên thợ rèn đó tới rút đinh đâu~! ~"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận