Khi những vì sao run rẩy

Khương Sơ Nghi ngồi khoanh chân trên ghế sô pha, mở hộp tiramisu ấy ra.
 
Thấy vậy, Tiểu Chung ngay lập tức ngăn cản cô: "Chị, không được ăn món này đâu!"
 
"Chị lén ăn, không sao đâu." Khương Sơ Nghi không nghe lời khuyên của cô ấy, vẫn cố chấp xé túi đựng nĩa: "Em đừng mách chị Ninh đấy."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Vấn đề không phải em có mách chị Ninh hay không..." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Chung chụ ụ một cục, cô ấy thở dài than vãn: "Em dám cá giờ chị mà ăn là ngày mai dậy chị sẽ hối hận lắm cho mà xem, chị đang đi đóng phim mà!"
 
"Không sao đâu."  Khương Sơ Nghi cười híp mắt cam đoan với Tiểu Chung: "Mấy ngày tới chị sẽ không ăn gì nữa, chỉ ăn trứng và trái cây thôi."
 
Thấy dáng vẻ này của cô, Tiểu Chung cũng không thể nói gì thêm nữa, nhìn cô một cách xót xa: "Thôi được rồi, dù gì hôm nay cũng là sinh nhật của chị, chị vui... là được."
 
Khương Sơ Nghi vờ như không nghe thấy sự nặng nề trong giọng điệu của cô ấy, cho một miếng bánh nhỏ vào miệng.
 
Có lẽ vì kiêng đường đã quá lâu mà ngay khoảnh khắc miếng bánh được cho vào miệng, niềm hạnh phúc vô bờ bỗng dưng ồ ạt kéo đến mãnh liệt.
 
Thật ra khi còn bé, cô thích nhất là đồ ngọt và bánh quy, sau này đi đóng phim thì gia đình bắt đầu cấm cô đụng vào những thứ ngọt lịm này. Bởi vậy mà mỗi khi đến ngày sinh nhật của cô em họ, Khương Sơ Nghi đều lén lút vừa dỗ dành vừa dụ con bé để có thể cuỗm bánh kem của em ấy. Sau này lớn hơn, bản thân cô cũng sợ tăng cân nên từ đó hạn chế đường hết mức có thể.
 
Khương Sơ Nghi từ từ ăn bánh, bỗng dưng nghe tiếng Tiểu Chung reo lên: "Còn thứ khác trong túi nữa!"
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ngước lên: "Cái gì thế?"
 
"Một bức ảnh Polaroid ạ." Tiểu Chung lấy ra, tò mò nhìn tấm ảnh.
 
"Là gì thế? Chị xem với." Khương Sơ Nghi chìa tay ra.
 
Tiểu Chung đưa bức hình cho cô, Khương Sơ Nghi nhận lấy, nghiên cứu.
 
Đây là một bức ảnh chụp phong cảnh bình thường, chỉ là hình ảnh vài ba gốc cây ngát xanh dưới bầu trời quang đãng trong lành với những rặng mây trắng tinh khôi. Nhìn tổng thể thì bức hình này đã khá cũ kỹ, hình như không có gì đặc biệt.
 
"Chị nghĩ chắc quán bánh kem tặng kèm." Khương Sơ Nghi không tìm hiểu được gì.
 
Tiểu Chung thì thầm bâng quơ: "Người Ý tinh tế quá! Ảnh làm quà tặng kèm mà cũng bọc nilon nữa."
 
Khương Sơ Nghi lại cầm cái bánh tiramisu lên, dặn dò Tiểu Chung: "Đừng vứt, giữ lại làm kỷ niệm cũng được, em bỏ vào hành lý của chị đi."
 
Với tâm trạng trân trọng nhưng cũng đầy tiếc nuối rằng ăn miếng nào sẽ hết miếng đó, Khương Sơ Nghi chậm rãi tận hưởng hương vị của bánh thật kỹ.
 
Lúc sắp ăn hết bánh, cô cầm điện thoại lướt danh sách liên hệ trong WeChat. Cô lưỡng lự một lúc lâu, cuối cùng vẫn quyết định nhấn vào ảnh đại diện của Tông Dã.
 
Trước đây, khi nghe nói cô có kết bạn WeChat với Tông Dã, Trần Ức đã nhờ cô chụp màn hình trang cá nhân của anh nhưng Khương Sơ Nghi lại quên khuấy mất.
 

Đây là lần đầu tiên cô nhấn vào trang cá nhân của anh.
 
Thứ hiện ra trước mắt cô đầu tiên là một câu tiếng Anh.
 
"When I appear, the stars tremble for me."
 
Khương Sơ Nghi đọc lại một lần nữa, không hiểu sao cô lại thấy câu này có gì đó quen lắm.
 
Cô trầm tư vài giây, nhớ ra rồi!
 
Đây là một câu hát nằm trong ca khúc ra mắt của Tây Bạo, nó nổi tiếng đến mức ngay cả những ai không phải fan hâm mộ của Tây Bạo cũng biết, sau này nó được đem đi làm slogan khắp nơi.
 
Thời còn đi học làm bài tập, Khương Sơ Nghi đã từng xem màn trình diễn ấy.
 
Mặc dù Tông Dã là tay chơi bass nhưng đoạn lời này lại do anh hát.
 
Sự hiện diện của tôi đã làm những vì sao xao xuyến.
 
Khác hẳn giọng nói chuyện thường ngày của anh, lúc hát Tông Dã dùng tông giọng trầm ấm cực kỳ quyến rũ, đeo tai nghe vào nghe sẽ thấy như tê cả nửa bên tai vậy...
 
Tông Dã rất ít đăng bài trên trang cá nhân, hầu hết đều chia sẻ bài viết trong công việc nhằm mục đích để mọi người biết đến nhiều hơn, về cơ bản annh hoàn toàn không thường xuyên chia sẻ cuộc sống đời thường của mình.
 
Ngẩn ngơ một hồi chẳng hiểu sao lại liên tưởng đến bản thân, Khương Sơ Nghi thấy bối rối lạ lùng, không biết cô có nên ẩn đống bài đăng về bé Rabbit không nhỉ?
 
Lúc nào Trần Ức cũng cằn nhằn với cô rằng hành động phát cuồng vì Rabbit, đăng tới tấp lên mạng của cô chẳng khác gì mấy người mới làm mẹ thích đăng hình bé con nhà mình lên để khoe khoang cho toàn thế giới biết cả. Cô nhìn sao cũng thấy Rabbit đáng yêu, nhưng người khác lướt bài nào thấy bài đó chắc cũng phiền lắm nhỉ?
 
Cơ mà kiểu người bận tối mắt tối mũi, lắm lịch trình, ngay cả thời gian ngủ cũng sắp cạn như Tông Dã thì chắc không rỗi hơi mà lướt trang cá nhân của cô đâu.
 
Nghĩ đến đây, Khương Sơ Nghi yên lòng hơn hẳn.
 
Khương Sơ Nghi: "Bánh kem các anh tặng ngon lắm, siêu cảm động vì tấm lòng của các anh! Cảm ơn rất nhiều!"
 
Không biết có phải bên kia đang có việc không mà đợi một hồi mới trả lời.
 
Tông Dã: "Cô thích là được, sinh nhật vui vẻ nhé."
 
Mặc dù chữ ký dưới bức ảnh nhỏ ấy là văn phòng Tây Bạo nhưng nét chữ lại rất giống của Tông Dã.
 
Sau thời gian tiếp xúc vừa qua, cô nhận ra một điều rằng anh đúng thật là một người sống mực thước, khiêm tốn, lịch sự, cho dù với cô hay những nhân viên làm việc cùng mình thì anh cũng luôn khéo ăn khéo nói, không mảy may làm mích lòng ai.
 
Thảo nào anh lại nổi tiếng và nhận được nhiều sự quan tâm chú ý trong giới như vậy, fan trung thành cũng nhiều vô số kể.
 
Khương Sơ Nghi nghĩ mình đã hiểu lầm tai hại về Tông Dã vì chuyện em gái họ trước đây.

 
Cô tra tên Tông Dã trên Baidu Baike. Theo thông tin chính thức, sinh nhật của anh là ngày 13 tháng 1.
 
Thế thì sắp đến rồi.
 
Có điều khi đó mọi người đều đã về nước, nhiều khả năng họ cũng đã trở thành người dưng nước lã mất rồi.
 
Khương Sơ Nghi mở lịch trong điện thoại ra, cài thông báo nhắc nhở vào sáng ngày 13 tháng 1.
 
Cho dù cô không thể làm được gì nhiều hơn nhưng ít nhất cũng phải nhớ nói một câu chúc mừng sinh nhật với anh.
 
*
 
Bởi vì một số công việc trong lịch trình của Tây Bạo đã cố định, không thể nào điều chỉnh được nên thỉnh thoảng đang quay phim họ lại phải lên máy bay đến một nơi khác để tham gia sự kiện. Đối với một ban nhạc thần tượng đang trên đà nổi tiếng, việc dành một tháng để đi đóng phim là vô cùng khó khăn, ngay cả người của IM cũng đến tận đây mấy lần, do vậy đạo diễn không thể không đẩy nhanh tiến độ quay phim.
 
Tên tuổi của Khương Sơ Nghi cũng không phải là chưa từng tỏa sáng, khổ nỗi người ta chỉ biết đến cô qua vai diễn chứ không phải theo kiểu tất bật đến mức gần như quay cuồng từ sáng đến đêm, đến cả khoảng thời gian giải lao giữa lúc đóng phim cũng phải khẩn trương lên đường đến sân bay như Tây Bạo.
 
Đến đây, những cảnh quay tại Ý của họ về cơ bản đã kết thúc, sớm hơn thời gian dự kiến vài ngày.
 
Cảnh hơ khô thẻ tre cuối cùng dự kiến sẽ được quay vào khi trời có tuyết ở Bắc Kinh.
 
Hai ngày trước khi nhận được tin tức ấy, Cao Ninh đã bay đến để cổ vũ Khương Sơ Nghi, sau đó lại lên chuyến bay về nước cùng cô.
 
Khương Sơ Nghi lấy làm kỳ lạ, công việc trong nước của Cao Ninh cũng nhiều chứ chẳng phải rảnh rang gì cho cam, không hiểu sao chị ấy lại lặn lội đường sá xa xôi để bay đến tận đây, chị ấy không thấy mệt ư?
 
Rạng sáng hôm về nước, Cao Ninh dậy sớm trước cô một tiếng, lật tung cả hành lý, nghiêm túc phối một bộ trang phục để Khương Sơ Nghi diện khi ra sân bay.
 
Sự tích cực của chị ấy làm cô lầm tưởng mình đang là siêu sao nổi như cồn.
 
Khương Sơ Nghi ngồi bên mép giường nhìn Cao Ninh một hồi, thấy chị ấy chọn đồ kỹ quá bèn nhắc nhở: "Bây giờ em còn không có lấy một fansite chính thức, phối đồ đẹp ra sân bay đứng thì cũng có ai xem đâu ạ?"
 
Cao Ninh trừng cô: "Em mới hợp tác với Tây Bạo còn gì, dạo này em cũng bắt đầu hot lên rồi, cái gì cũng phải chuẩn bị trước cả."
 
"Người ta nổi phần người ta, em mờ nhạt phần em, hai chuyện này có liên quan gì tới nhau đâu chứ?" Khương Sơ Nghi thở dài: "Chị phối một bộ ổn ổn là được rồi, không cần chọn kỹ quá đâu."
 
"Em cứ kệ chị." Cao Ninh lại cắm cúi chọn đồ, ném một bộ lên giường cô: "Thử bộ này xem."
 
Khương Sơ Nghi phó mặc cho số phận, tròng bộ đồ thứ tư của hôm nay vào thử.
 
Lúc sắp xuất phát, Cao Ninh sực nghĩ ra một chuyện, chị ấy giữ Khương Sơ Nghi lại, đeo một sợi dây chuyền bạc nhỏ cho cô.
 

Đeo xong, Cao Ninh lại ngắm nghía kiểm tra mấy lần, rồi giơ tay lên, chỉnh lại cổ áo cô sao cho dây chuyền sẽ lấp ló lộ ra mới hài lòng phủi tay: "Xong!"
 
Khương Sơ Nghi soi gương toàn thân, tò mò hỏi: "Dây chuyền này ở đâu thế?"
 
Cao Ninh trả lời cho có: "Em cứ đeo đó đi."
 
...
 
...
 
Tây Bạo đã về nước từ tối hôm qua, hôm sau Khương Sơ Nghi và Tân Hà mới lên chuyến bay về Thượng Hải.
 
Sau hơn nửa tháng làm việc với nhau, Tân Hà đã quen thuộc với cô hơn và có vẻ cũng khá có cảm tình với cô. Dọc đường về, Tân Hà chủ động tán gẫu với Khương Sơ Nghi.
 
Chủ đề cuộc trò chuyện khá rộng, có lúc thì liên quan đến Phục Thành, có lúc thì cô ấy kể về bản thân mình.
 
Khương Sơ Nghi rất thích lắng nghe, bao giờ cô cũng chăm chú lắng nghe mỗi khi người khác nói chuyện và đáp trả đúng lúc.
 
Trong lúc tám chuyện hăng say, Tân Hà hỏi chuyện của cô và Tần Đồng lúc trước.
 
Mặc dù Tân Hà ra mắt giới diễn xuất sớm như Khương Sơ Nghi nhưng may mắn có người chống lưng cứng cáp nên được bảo bọc rất kỹ càng, cho dù gặp ai cố tình dè bỉu, nói xấu thì Hoa Thụy cũng giải quyết giúp cô ấy ngay, tạo cho Tân Hà tính cách không hay tính toán.
 
Bởi vậy mà Khương Sơ Nghi cũng không ngại giãi bày chuyện gì đã để lại vết sẹo trong lòng mình, kiên nhẫn giải thích cho cô ấy biết những tai tiếng vì bị tung tin đặt điều mà mình phải chịu khi xưa.
 
Ngay từ thời học sinh cô đã bắt đầu đi đóng phim, sau này lên đại học thì quen biết thêm Trần Ức nhưng cũng gặp thì ít mà xa cách thì nhiều, ai cũng bận bịu việc riêng của mình. Cô không có nhiều bạn chơi thật lòng trong giới giải trí, do đó đối với cô, việc ngồi xuống tâm sự với một người chỉ vừa biết không lâu là một chuyện khá mới lạ.
 
Những năm qua, Khương Sơ Nghi gia nhập đủ loại đoàn làm phim, biết cũng khá nhiều nữ diễn viên. Chẳng qua cái giới này phân chia cấp bậc cực kỳ rạch ròi, hầu như ai cũng mang tâm thế rằng: Tôi nổi tiếng hơn cô thì đương nhiên cao quý hơn cô rồi. Chính vì lẽ đó, về cơ bản sau khi quay phim hoàn tất, trở về với quỹ đạo cuộc sống thường ngày thì họ rất ít khi liên lạc riêng với nhau, mà người ta cũng không xem cô ra gì.
 
Tuy tính nết của Tân Hà không được tốt cho lắm nhưng những lúc tiếp xúc, hình như cô ấy chưa cư xử trịch thượng với cô lần nào.
 
Sau khi máy bay hạ cánh, Tân Hà và Khương Sơ Nghi trao đổi WeChat cho nhau.
 
Nhiệt độ trong nước hiện giờ rất thấp, vừa ra khỏi máy bay là Khương Sơ Nghi lạnh đến mức run cầm cập ngay.
 
Lúc ra khỏi lối đi, Khương Sơ Nghi cúi đầu trả lời tin nhắn.
 
Tân Hà đã dặm lại lớp trang điểm xong và đeo kính râm lại. Cô ấy liếc cô, khẽ hừ lạnh: "Cô nhiều bạn nhỉ?"
 
Khương Sơ Nghi ngừng soạn tin nhắn, nghiêng đầu ngẫm nghĩ: "Cũng không gọi là nhiều, chỉ vài ba người thôi."
 
"Ai?"
 
"Trần Ức..."
 
Cô vừa thốt một cái tên thì Tân Hà đã nói một cách khinh thường: "Chưa nghe bao giờ."
 
Khương Sơ Nghi: "..."
 
Thấy cô im lặng, Tân Hà tiếp tục hỏi: "Hai người chơi thân với nhau lắm à? Cô ấy diễn gì rồi?"
 

Khương Sơ Nghi đã được nghe kể về một vài "sự tích" của Tân Hà trước khi chính thức làm việc cùng cô ấy. Theo lời đồn, Tân Hà mắt cao hơn đầu, tính tình kênh kiệu, ngay cả một tên trai thẳng cóc thèm hóng hớt như Triệu Quang Dự cũng chê cô ấy bị bệnh công chúa nặng.
 
Cô nghĩ, chắc không phải vì những điều đó mà Tân Hà mới... ít bạn nhỉ?
 
"Cậu ấy ít đi đóng phim lắm, chủ yếu nhận chương trình truyền hình thôi." Khương Sơ Nghi thăm dò: "Nhưng cậu ấy tử tế lắm. Hai ngày nay chúng tôi định hẹn nhau đi ăn, cô có muốn đi chung không?"
 
Tân Hà cười khẩy, tỏ ra khó hiểu: "Hả? Tôi đi làm gì?"
 
"Tôi thấy cô hỏi về cậu ấy nhiều nên tưởng cô muốn làm quen ấy mà."
 
Tân Hà phản bác với tốc độ bàn thờ, khoanh tay trước ngực: "Tôi đâu có ý đó!"
 
Khương Sơ Nghi: "Thế thôi vậy."
 
Không thể không nói, Tân Hà và Phục Thành như một đôi trời sinh, nói đôi ba câu thôi cũng có thể khiến người ta tức gai người.
 
Hai người cùng nhau ra sân bay, chẳng mấy chốc đã bị đám fan hâm mộ ùa tới, bao quanh, hầu hết đều là fan của Tân Hà.
 
Xung quanh cô toàn là những tiếng thét chói tai đầy phấn khích như "Bé ơi, mẹ yêu con!", "Sao dạo này con gái gầy đi thế này!", rồi thì "Hà Hà ơi! Nhìn em nè!".
 
Bị nhiều người xô đẩy nhưng Tân Hà vẫn không nổi giận, cô ấy vừa nhận hoa tươi và thư, vừa điềm đạm nói chuyện với fan, dặn họ chú ý an toàn.
 
Có người sẩy chân va trúng Khương Sơ Nghi, Tân Hà hơi nhíu mày, kéo cô lại gần mình rồi thấp giọng quát: "Cẩn thận đi chứ!"
 
Thấy vậy, các fan hâm mộ vây quanh không hẹn mà cùng im thin thít.
 
Chuyện gì thế này?
 
Do chuyện Tân Hà lỡ nhấn nút dislike dạo trước mà đông đảo antifan trên mạng đã nhân cơ hội nhào lên cấu xé, chế nhạo cô ấy là "chị gái lầm lỡ", khoảng thời gian ấy lực lượng fan hâm mộ của Tân Hà đã phải cố gắng lên bài thanh minh, đính chính khá lâu.
 
Nhưng sao đi đóng phim về, hai người trong cuộc lại trông có vẻ thân thiết với nhau thế nhỉ...
 
Dưới sự hộ tống đầy nhiệt tình của các fan, bọn họ ra khỏi sân bay một cách khó khăn. Xe bảo mẫu đang đậu bên lề đường, lúc sắp chia tay nhau tại đây, Tân Hà bất thình lình bật thốt: "Khi nào các cô ăn?"
 
Khương Sơ Nghi ngơ ngác "hở": "Ăn gì cơ?"
 
Tân Hà giật phăng kính râm xuống, giận đùng đùng trợn mắt với cô.
 
Mấy giây sau Khương Sơ Nghi mới phản ứng kịp.
 
Ái chà, quả là một cô nàng kênh kiệu mà!
 
Khương Sơ Nghi cố gắng nhịn cười, cố ý nhây: "Chưa hẹn ngày nào nữa."
 
"Thôi được rồi." Tân Hà thay đổi biểu cảm, mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt các fan niềm nở đến đón mình ở đằng xa. Trước khi lên xe, cuối cùng cô nàng mới quý hóa buông những lời lá ngọc cành vàng, có điều giọng điệu nom cũng chảnh lắm: "Hẹn ngày rồi báo cho tôi đấy!"
 
Khương Sơ Nghi cười tít mắt, đồng ý ngay tắp lự: "Được!"

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận