“Sao lại đã được quyết định?” Đường Gia Bảo kinh ngạc hỏi lại: “Buổi thử vai của em phải nửa tháng sau mới đến, anh ở đâu nghe được tin này?”
“Anh nghe được ở đâu không quan trọng, nhưng anh có thể chắc chắn lời nói của mình là sự thật.” Muốn để Đường Gia Bảo tự nhìn thấy, tự hiểu ra có thể là quá khó đối với em trai cậu, vì vậy Đường Gia Huy nghiêm giọng: “Người sẽ cùng thử vai với em nửa tháng sau, cũng đã được quyết định chắc chắn cho vai diễn này chính là Hạ Thư Minh, em biết không?”
Đường Gia Bảo ngây người, cậu im lặng không biết nói gì, cũng không nghĩ anh mình sẽ nói dối.
Sao lại là Hạ Thư Minh? Cậu ấy không phải muốn làm ca sĩ sao? Hơn nữa cậu cũng chưa từng nghe Hạ Thư Minh nói gì với mình về chuyện này.
“Hạ Thư Minh là bạn của em đúng không?”
Đường Gia Bảo nhìn Đường Gia Huy, cậu định gật đầu hỏi sao anh lại biết, nhưng vừa nghĩ đến Hạ Thư Minh chính là người còn lại được lựa chọn cho vai diễn kia thì cậu không thể nào tiếp nhận cái gật đầu này của mình.
Đường Gia Huy cũng không ngại mở tấm màn đen che trước mắt em trai mình, cậu vốn còn muốn đợi khi Hòa Trí Dương cùng với Hạ Thư Minh thật sự xảy ra quan hệ rồi mới để cho em trai mình nhìn thấy rõ tất cả.
Nhưng Đường Gia Huy vừa phát hiện ra con người thật của Hạ Thư Minh còn đáng sợ hơn những gì mình xem trong tiểu thuyết nhiều, cậu không muốn để em trai mình bị hai người kia đùa giỡn nữa, càng không biết Hạ Thư Minh có thể giở trò gì mà ngay cả trong tiểu thuyết cũng không nói rõ để trả thù Đường Gia Bảo hay không.
Nghĩ kỹ lại thì con đường trả thù của Hạ Thư Minh sau khi sống lại trong tiểu thuyết quá mức thuận lợi, những người từng bắt nạt hay hãm hại cậu ta đời trước không cần cậu ta nhúng tay cũng chẳng người nào có kết quả tốt, vậy chứ thật sự không liên quan đến Hạ Thư Minh sao?
Đường Gia Huy nghiêm giọng: “Hạ Thư Minh sau khi ký hợp đồng với Thiên Hành đã gia nhập S’boy với vai trò giọng hát chính thứ hai, em biết chuyện này không?”
“Không… cậu ta không nói với em.” Đường Gia Bảo run giọng, ngoại trừ lần trước khi cậu gọi Hạ Thư Minh có nói đã ký hợp đồng với Thiên Hành, còn lại không có gì khác nữa.
“Vậy để anh nói cho em biết, vai diễn kia vốn dĩ đã được công ty đề cử cho em nhưng lại bị một bên tài trợ lớn khác của bộ phim yêu cầu để người mà họ lựa chọn cùng em thử vai.
Nhà tài trợ kia có quen biết với Trường Thế Vinh, mà Trường Thế Vinh lại là người đại diện riêng của Hạ Thư Minh, em đã hiểu chưa?”
Lần này thì không thể không hiểu, Đường Gia Bảo siết chặt nắm tay.
Hạ Thư Minh cũng có nói với cậu rằng nhờ vào Trường Thế Vinh giới thiệu mới ký được hợp đồng với Thiên Hành, quan trọng hơn nữa Hạ Thư Minh cũng biết chuyện cậu muốn nhận vai diễn kia, đã vậy thì tại sao vẫn muốn tranh với cậu? Cậu ta không thể không biết người đại diện của mình đang giúp mình lấy vai diễn kia được.
“Chưa hết.” Đường Gia Huy lại nói: “Em có biết Hòa Trí Dương đã sớm liên hệ cùng với đạo diễn Ngô, hắn ta cùng với đạo diễn Ngô đã hẹn dùng cơm để giới thiệu Hạ Thư Minh, giúp cậu ta lấy được sự khẳng định của chắc chắn đạo diễn.
Tổ chức lần diễn thử kia, bất luận kỹ thuật diễn của em có tốt hơn hay kém hơn Hạ Thư Minh cũng vậy thôi, chỉ với việc Hòa Trí Dương là một nam chính còn lại thể hiện lập trường của mình, em ngay từ đầu đã thua cuộc rồi.”
“Không thể nào.” Đường Gia Bảo lớn tiếng: “Anh Dương đã nói không có cách giúp em còn nói nếu không thể tự mình phấn đấu mà phải dựa vào mối quan hệ chính là khinh thương bản thân, cũng là khinh thường nghề nghiệp của chính mình.”
“Lời cứt chó của Hòa Trí Dương mà em cũng tin, tên khốn đó thậm chí còn có thể vừa cười dịu dàng với em, cùng lúc đưa tay nhận tiền mà bán em đi lúc nào không hay được kia kìa.” Đường Gia Huy càng lớn tiếng hơn, đến mức cả Vương quản gia vừa đến ngoài cửa cũng nghe thấy mồng một.
Đường Gia Bảo tròn mắt nhìn người anh trai song sinh vẫn luôn yêu thương và chưa từng la mắng hay lớn tiếng với mình, ngoài Đường Gia Huy thì chính là Hòa Trí Dương, hai người này còn khiến Đường Gia Bảo tin tưởng và dựa dẫm hơn cả chính ba mẹ mình.
Nhưng bây giờ anh trai lại nói người yêu của mình như vậy, cậu không biết nên làm thế nào.
“Muốn biết có thật hay không thì em cứ chờ rồi xem, chờ xem người nhận được vai diễn kia có phải là Hạ Thư Minh hay không.” Đường Gia Huy đưa tay xoa mặt Đường Gia Bảo: “Gia Bảo, anh là anh trai em, sẽ không nói dối em.
Chia tay với Hòa Trí Dương đi, hắn không xứng với em.”
Đường Gia Bảo giật mình lúng túng, cậu vừa mới tức giận, nhưng khi nghe thấy Đường Gia Huy đề nghị mình chia tay với Hòa Trí Dương thì lập tức lui lại.
Cậu từ nhỏ đã như vậy, vì được cha mẹ yêu thương, anh trai nuông chiều mà rất ngang bướng và cố chấp đối với những gì mình yêu thích.
Thấy Đường Gia Bảo im lặng không nói gì mà xuống giường ra khỏi phòng, Đường Gia Huy lo lắng gọi: “Gia Bảo, em muốn đi đâu?”
“Em đi tìm anh Dương.” Đường Gia Bảo nói rồi đi thẳng về phòng mình, ngay cả Vương quản gia vội vàng đi theo sau mình cũng không thèm để ý.
Đường Gia Bảo gọi điện cho Hòa Trí Dương, phải tới lần thứ ba hắn mới chịu bắt máy: “Anh đang ở đâu?”
“Em có chuyện gì sao?”
Đường Gia Bảo lớn tiếng: “Em hỏi anh đang ở đâu?”
Hòa Trí Dương nhíu mày, hắn liếc nhìn Hạ Thư Minh đang ngủ say trên giường bệnh, ngay cả khi ngủ cũng không yên giấc mà siết chặt lấy tay hắn không buông.
Không thể nhiều lời lúc này, sợ rằng sẽ làm ảnh hưởng đến cậu: “Em đột nhiên lớn tiếng cái gì? Có phải Gia Huy đã nói gì với em hay không?”
Đường Gia Bảo tay siết chặt điện thoại tới trắng bệt: “Anh của em nói là thật sao?”
Hòa Trí Dương hừ lạnh, hắn biết ngay Đường Gia Huy sẽ nói lại chuyện đêm hôm đó với Đường Gia Bảo.
Cậu ta sẽ không bỏ qua cơ hội để khó dễ Hạ Thư Minh, con người Đường Gia Huy nào biết yên phận đến vậy.
“Anh cùng với Thư Minh dự tiệc đêm hôm đó cũng chỉ là muốn giúp đỡ đàn em trong công ty, em đừng nghe Đường Gia Huy nói lung tung.
Là cậu ta đẩy Thư Minh xuống cầu thang, nhưng lại có thể đổi trắng thay đen mà nói Thư Minh muốn hại cậu ta.
Em và Thư Minh là bạn, em hiểu con người cậu ấy thế nào không phải sao?”
“Dự tiệc? Dự tiệc gì?” Đường Gia Bảo càng nghe càng không thể tin nổi: “Anh cùng với Hạ Thư Minh cùng nhau tham dự tiệc đêm? Còn từng xảy ra tranh chấp với anh của em?”
“Sao cơ?” Hòa Trí Dương ngạc nhiên, chẳng lẽ Đường Gia Bảo vẫn chưa biết chuyện này? Đường Gia Huy không nói sao?
“Giúp đỡ đàn em sao? Hòa Trí Dương, anh đã từng đưa tôi đi tham dự một bữa tiệc nào hay chưa? Anh từng muốn đưa tay giúp đỡ tôi hay chưa?” Đường Gia Bảo mất bình tĩnh, cậu hét ầm lên: “Bạn sao? Cậu ta lén lút qua lại với người yêu của tôi, muốn hại anh của tôi, còn định cướp vai diễn của tôi, anh gọi như vậy là bạn hay sao? Hạ Thư Minh, bây giờ tôi mới biết rõ con người thật của cậu ta, đồ vô liêm sỉ.”
“Đường Gia Bảo.” Sắc mặt Hòa Trí Dương tối đen, hắn tức giận những phải kiềm chế âm giọng của mình: “Em nói chuyện thì nên cẩn thận một chút, đừng vô cớ sỉ nhục người khác.”
“Vô cớ? Anh còn dám nói tôi vô cơ?” Đường Gia Bảo không thể tin nổi: “Có phải anh đã biết trước Hạ Thư Minh sẽ nhận vai diễn Úc Tử Châu hay không? Có phải anh đã giúp cậu ta hẹn một bữa cơm với đạo diễn Ngô hay không?”
Hòa Trí Dương lần này thật sự bị giật mình, chuyện hắn giúp Hạ Thư Minh nói chuyện với đạo diễn Ngô Vũ Bình chỉ mới ngày hôm qua, làm sao Đường Gia Bảo biết được?
Hắn không thể trả lời Đường Gia Bảo, cũng không biết nên giải thích thế nào.
Hạ Thư Minh bị Đường Gia Huy chèn ép, bây giờ lại cũng vì Đường Gia Huy mà bị Du Định Thiên chướng mắt, cậu ta ở lại S’boy thật sự quá mức mệt mỏi.
Hắn chỉ là không đành lòng khi một người có tài năng như Hạ Thư Minh lại vì bị Đường Gia Huy ghen ghét mà hủy hoại tiền đồ, vì vậy mới muốn giúp đỡ cậu khi cậu nói muốn trở thành diễn viên.
Biết bây giờ có nói thì Đường Gia Bảo cũng chẳng chịu hiểu khi có Đường Gia Huy ở đó, từ nhỏ Gia bảo đã rất nghe lời cậu ta, Đường Gia Huy muốn thêu dệt thế nào mà chẳng được.
“Bây giờ anh không có thời gian, trở về rồi mới nói rõ với em.” Nói xong câu này Hòa Trí Dương cũng không chờ Đường Gia Bảo đồng ý, hắn cúp điện thoại rồi tắt máy để tránh ảnh hưởng đến Hạ Thư Minh còn đang phát sốt lúc này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...