Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác

Trưởng Tôn Tử Quân khiêng Công Tôn Địch – kim thạch hành tẩu ở mênh mông mộ phần. Không ngừng có thi thể quỷ mị tiến hành quấy rầy bọn họ, dần dần, Trưởng Tôn Tử Quân phát hiện kim thạch ngoại trừ cản trở thì cũng không thể nói là hoàn toàn không có tác dụng.

Ít nhất khi gặp phải đám thi thể, xem kim thạch là vũ khí, dùng còn tốt hơn so với kiếm.

Hung thi chém không chết, chém tay chân vẫn còn có thể động, hơn nữa tay lo động của tay, chân lo động của chân, thậm chí có lúc hung thi chỉ còn một bàn tay, bàn tay này còn cầm lấy ống quần hắn không tha, hình ảnh kia vừa đáng sợ vừa đáng ghét. Vì vậy khi gặp phải đông đảo hung thi, trước tiên hắn lợi dụng vị trí kéo đám thi thể lại chung với nhau, sau đó cầm lấy kim thạch đập loạn một trận với đám hung thi kết bè kết lũ, kim thạch nặng mấy ngàn cân trong nháy mắt là có thể đem một đống hung thi đập thành thịt băm. Hung thi cấp thấp không có năng lực hồi phục như xích luyện huyết thi, sau khi đập thành thịt băm thì cơ bản cũng đã đánh mất sức chiến đấu. Nếu hi vọng sử dụng kiếm chặt hung thi thành thịt băm, vậy thì phí công phu rất lớn.

Ngoài ra, sau khi trải qua chuyện xích luyện huyết thi, trong lòng Trưởng Tôn Tử Quân mang hoài nghi, có ý định quan sát, dần dần liền phát hiện, đám thi thể quỷ mị công kích có tính mục đích.

Phần lớn thời gian, hung thi và quỷ mị chỉ là bị sinh hồn của bọn họ quấy nhiễu, tiến hành công kích, nhưng đó đều là trò đùa trẻ con, thoải mái liền có thể giải quyết. Chỉ khi nào có rất nhiều thi thể, quỷ mị xuất hiện, hoặc là có quái vật lợi hại như xích luyện huyết thi công kích bọn họ, thì ở gần đó nhất định có truyền tống trận, mục đích của những quái vật kia là trục xuất bọn họ, không để cho bọn họ tiến vào một cái truyền tống trận nào đó.

Đây là có quỷ tu cấp cao đang có ý định cản trở bọn họ. Hơn nữa quỷ tu có thể khống chế nhiều khu vực như vậy, thân phận của người nọ không bình thường.

Vì vậy Trưởng Tôn Tử Quân liền dùng phương pháp trái ngược, phàm là đám thi thể quỷ mị ngăn cản một cái truyền tống trận nào đó càng hung ác, hắn lại càng xông vào. Vốn dĩ trong quỷ giới mênh mông này hắn hoàn toàn mất đi phương hướng, nhưng đám thi thể quỷ mị vốn nên trở ngại bọn họ ngược lại thành trợ giúp dẫn đường, sau khi bị truyền tống ba lần, hắn dần dần cảm giác được khoảng cách giữa hắn và Dịch Hi Thần đang được rút ngắn.

Xem ra mục đích của những quỷ quái này, chính là không cho hắn và Dịch Hi Thần gặp nhau.

Như vậy người cản trở hắn đến tột cùng là ai? Nếu như mục đích thật sự giống như hắn nghĩ… Người kia rất có thể là muốn xuống tay với Dịch Hi Thần! Tiêu Ly Quân!

Tâm tình Trưởng Tôn Tử Quân càng buồn bực, cũng may có linh tê khế liên kết, hắn có thể cảm giác được ít nhất hiện tại Dịch Hi Thần còn rất an toàn, cũng không có chuyện gì.

Phải nhanh một chút, nhanh một chút tìm được Dịch Hi Thần!

Khi Trưởng Tôn Tử Quân lại một lần nữa thông qua một cái truyền tống trận, hắn đi tới một nơi chưa từng thấy qua. Mộ phần vô biên vô tận biến mất, hắn và Công Tôn Địch rơi vào trong một con suối trong, nước suối trong suốt, bên trong có cá bơi lội, cũng không biết là cá sống hay cá quỷ. Bên cạnh mặt cỏ mênh mông, màu cỏ so với thế gian thì đen hơn một chút, nhìn ra bốn phía, cũng có vài cây cối nửa tươi nửa héo. Nếu như ở thế gian nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định cảm thấy âm khí âm u, không thể ở lâu. Nhưng sau khi nhìn quỷ giới đầy mồ hoang, phong cảnh như vậy, đã là một khu vực phồn thịnh nhất mà bọn họ từng nhìn thấy.

Trưởng Tôn Tử Quân thả Công Tôn Địch xuống, thoáng thở dài một hơi, lại khiêng hắn ta lên tiếp tục đi.

Khu vực này quả nhiên không tầm thường, mới đi một chút, Trưởng Tôn Tử Quân lại cảm thấy một luồng linh khí lưu động —— đây là lần đầu tiên sau khi hắn đến quỷ giới, nhận ra được linh khí lưu động, xem ra nơi này có thứ không tầm thường!


Lại đi không quá hai bước, hắn lại nghe được tiếng đánh nhau!

Có thể khẳng định là, Dịch Hi Thần không ở nơi này. Lẽ nào quỷ giới còn có những người khác?

Trưởng Tôn Tử Quân vội thả Công Tôn Địch xuống, tiến lên kiểm tra.

Chỉ thấy phía trước có một hòn đảo nhỏ bị suối nước vờn quanh, trên hòn đảo nhỏ mọc ra một gốc mầm cây xanh mượt, bên cạnh mầm cây đó, có ba người đang đánh nhau. Hoặc là phải nói, có ba quỷ tu đang đánh nhau, hoặc là nói, một quỷ tu đang nỗ lực công kích hai quỷ tu khác.

Đoạn đường này Trưởng Tôn Tử Quân đi tới đây, tuy rằng cũng thấy không ít quỷ quái, nhưng phần lớn là cấp thấp, là tiểu quỷ bị người ta điều khiển, còn ba người trước mắt thoạt nhìn không giống lắm. Quỷ tu chủ động công kích còn là một thiếu niên, xem thân hình chỉ có dáng vẻ mười lăm, mười sáu tuổi, hai tên quỷ tu khác chặn ở trước mặt cậu ta một thân áo bào đen thùi, thân hình cao to, khuôn mặt lạnh lùng, vóc dáng cao hơn hai cái đầu so với thiếu niên, như hai bức tường chắn ở trước mặt thiếu niên quỷ tu kia. Bọn họ cũng không chủ động ra tay, trái lại thiếu niên quỷ tu kia đang công kích bọn họ.

Tu vi của thiếu niên quỷ tu đó hiển nhiên thấp hơn rất nhiều so với hai tên quỷ tu hắc y, hai người kia thậm chí cũng không cần ra tay, thiếu niên xông lên, tự mình liền bị bắn trở về, vô cùng chật vật mà lăn trên đất. Nhưng cậu ta không hề nhụt chí, bò dậy tiếp tục xông lên trên.

Gần như mỗi lần thiếu niên quỷ tu đều là dùng hết toàn lực xông tới, bởi vậy bị văng ra cũng đặc biệt tàn nhẫn, mỗi lần cậu xông tới, sức mạnh sẽ trở nên càng ngày càng nhỏ, vì vậy sau khi bị văng ra năm sáu lần, cậu sẽ dừng lại nghỉ ngơi một lúc, bồi dưỡng đủ khí lực liền lập tức bò lên, tiếp tục lặp lại hành động vừa rồi.

Cậu ta một lần lại một lần bị văng ra, nhưng vẫn một lần lại một lần xông lên. Giữa ba quỷ tu không có bất kỳ trao đổi gì.

Trưởng Tôn Tử Quân nhìn chốc lát, có chút hoài nghi thứ mình thấy đến tột cùng là hiện thực, hay là một đoạn ảo ảnh không ngừng tái diễn.

Tình cảnh giống nhau như đúc, luôn mãi lặp lại. Hơn nữa trước khi Trưởng Tôn Tử Quân đi tới nơi này, tình hình như vậy cũng không biết đã lặp lại bao lâu. Nhưng mà phía trước quỷ khí âm trầm lưu động, ba quỷ tu kia rõ ràng đều là thật sự tồn tại.

Mắt toét mà…

Quỷ tu mất một bộ phận hồn phách rất dễ dàng nhận chết một lý lẽ, bọn họ nhận định một chuyện, liền làm suốt, thời gian đối với bọn họ đã không có hạn chế. Có quỷ tu chết rồi chỉ còn sót lại một chấp niệm, vì vậy ngàn năm vạn năm vĩnh viễn chờ đợi.

Chấp niệm của thiếu niên quỷ tu này là cái gì? Hẳn không phải là đánh ngã hai tên trước mặt, xem động tác của cậu ta, chắc hẳn là cậu ta chỉ muốn vọt vào, mà hai người kia ngăn không cho cậu ta xông vào trong, lúc này mới tạo thành xung đột.

Mà trên hòn đảo nhỏ bị nước suối vờn quanh kia, thứ duy nhất nhìn đáng giá chính là mầm cây sức sống bừng bừng kia.


Hai mắt Trưởng Tôn Tử Quân hướng về phía mầm cây kia, bên trong lá xanh, mơ hồ có hào quang kim lam sắc lấp loé.

Trưởng Tôn Tử Quân sửng sốt.

Lôi Đình quả…

Là Lôi Đình quả!

Lôi Đình quả mấy chục năm kết một quả, thiên tài địa bảo ẩn chứa sức mạnh thuộc tính kim, Việt Tiểu Nhu từng nói nó ở quỷ giới, mà hiện tại. Thật sự là ở nơi này! Mà mục tiêu của thiếu niên quỷ tu, hẳn cũng chính là Lôi Đình quả.

Lôi Đình quả làm thiên tài địa bảo, ngoại trừ có thể dùng để luyện thể, cũng là thuốc tốt để chữa thương, thậm chí được người ta gọi là thần quả cải tử hồi sinh. Cải tử hồi sinh là cách nói khoa trương, có điều tác dụng của Lôi Đình quả xác thực không thể khinh thường. Dù là vết thương cũ đã trăm năm, dù là bị thương chỉ còn một hơi là phải chết, cũng có thể cứu lại được, mới có thể bị người ta lầm tưởng là có thể đảo điên sống chết.

Nhưng thiếu niên kia là quỷ, cậu ta muốn vật này thì có ích lợi gì đâu? Có lẽ đó chỉ là chấp niệm khi cậu ta còn sống, chết rồi cũng không bỏ xuống được thôi.

Trưởng Tôn Tử Quân hơi suy nghĩ một chút, dưới chân điểm nhẹ, xẹt qua suối nước nhợt nhạt, nhảy lên trên hòn đảo nhỏ kia.

Hai tên quỷ tu cản trở thiếu niên, một tên trong đó đột nhiên vọt đến trước mặt Trưởng Tôn Tử Quân, chặn đứng đường đi của hắn. Quỷ khí trên thân người này vô cùng nồng nặc thuần khiết, khác với mùi thối nát trên người mấy tiểu quỷ trước đó, hóa ra quỷ khí cường đại có thể ức chế sức mạnh sinh hồn, hắn ta chỉ vừa đứng ở nơi này, Trưởng Tôn Tử Quân liền cảm thấy không rét mà run. Xem ra quỷ tu này hẳn là đại năng của quỷ giới, chẳng trách phái hai người bọn họ trông coi Lôi Đình quả.

“Ai?!” Quỷ tu rốt cuộc mở miệng nói chuyện. Hiển nhiên hắn ta vô cùng phản cảm và chán ghét người sống có thể xông vào quỷ giới.

Trưởng Tôn Tử Quân trầm ngâm. Tuy nói song tu đã có bổ ích rõ rệt với tu vi của Dịch Hi Thần, nhưng nếu như có thể tập hợp đủ tiên tài luyện thể, có lẽ có thể có trợ giúp lớn hơn đối với Dịch Hi Thần. Huống hồ không nói luyện thể, nếu để cho Dịch Hi Thần biết hắn nhìn thấy thiên tài địa bảo mà lại không lấy, phỏng chừng Dịch Hi Thần có thể lải nhải hắn mấy trăm năm.

Nhưng mà hai tên quỷ tu ở chỗ này trông coi Lôi Đình quả, tuyệt đối sẽ không dễ dàng để cho hắn lấy đi Lôi Đình quả.

Đánh ư? Cũng không phải đánh không lại, nhưng hai quỷ này thực sự khó đối phó, lãng phí thời gian, mà có khả năng đưa tới càng nhiều quỷ quái hơn. Nếu quả thật phải lãng phí thời gian ở chỗ này, hắn thà rằng sớm chút đi tìm Dịch Hi Thần rồi lại thương lượng.


Trưởng Tôn Tử Quân rời xa Dịch Hi Thần chỉ số thông minh login quyết định dùng trí, lấy được thì lấy, lấy không được thì muộn chút rồi lại nói.

Vì vậy hắn nói: “Từng gặp qua thiếu chủ của các ngươi chưa?”

Quỷ kia tu sững sờ, nói: “Chưa từng gặp.”

“Ồ.” Trưởng Tôn Tử Quân mặt không đỏ thở không gấp, “Ta chính là thiếu chủ của các ngươi.”

Quỷ tu: “…”

Hai quỷ tu này làm thủ hạ quan trọng của quỷ vương Tiêu Ly Quân, biết hai mươi năm trước Tiêu Ly Quân từng trắng trợn ở nhân gian tìm kiếm sinh tử lô, chính là để lưu lại huyết thống ở nhân gian. Mà bọn họ cũng biết, trước mắt nhi tử của Tiêu Ly Quân đã tới quỷ giới.

Quỷ tu kia giơ tay, điểm ở giữa chân mày Trưởng Tôn Tử Quân. Thiết định của Trưởng Tôn Tử Quân đã bị thế giới đồng nhân làm vặn vẹo, trong thế giới đồng nhân, hắn tập hợp năm loại huyết thống siêu mạnh, vì vậy quỷ tu kia thật sự tìm được một tia quỷ khí ở trên người hắn.

Quỷ tu thu tay về, biết nghe lời phải: “Thiếu chủ.”

Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Ta muốn Lôi Đình quả.”

Quỷ tu tiếp tục biết nghe lời phải, thân hình lóe lên, quả kim lam sắc thoáng qua liền dâng tới trước mặt Trưởng Tôn Tử Quân: “Cho ngươi.”

“… Cho ta?”

“Cho ngươi.”

Trưởng Tôn Tử Quân yên lặng nhận lấy Lôi Đình quả.

Hết hy vọng mà…

Thực sự là quá tuyệt vọng rồi…


Thuận lợi đến mức hắn cũng ngại nhận…

Nhưng mà nếu đã nhận được, hắn cũng không thể trả trở lại, nói tiếng cám ơn, quay người liền chạy trở về bên cạnh Công Tôn Địch.

Hắn đang chuẩn bị khiêng Công Tôn Địch – kim thạch lên tiếp tục gấp rút lên đường, đột nhiên phát hiện mí mắt kim thạch giống như hơi nhúc nhích một chút.

Cách lúc Công Tôn Địch sử dụng kim thạch chi thể, đã qua một canh giờ, mặc dù Công Tôn Địch chưa hoàn toàn mở kim thạch chi thể, nhưng trước mắt hắn ta đã là trạng thái nửa kim thạch, ngũ giác đã khôi phục.

Vì vậy, Trưởng Tôn Tử Quân nhìn kim thạch, kim thạch nhìn Trưởng Tôn Tử Quân, bầu không khí lâm vào trong một loại lúng túng nhàn nhạt…

Thời khắc này thế giới nội tâm của Công Tôn Địch quả thực giống như sóng to gió lớn, ầm ầm sóng dậy. Ác đồ Trưởng Tôn Tử Quân này, lại là thiếu chủ quỷ giới!! Hắn lại còn có loại thân phận này!! Hắn lẻn vào Thiên Kiếm môn, ẩn nấp nhiều năm, đây thực sự là một âm mưu động trời!!! Thật là đáng sợ!!!

“Công Tôn sư huynh!” Trưởng Tôn Tử Quân vội nói, “Đừng hóa đá, nghe ta giải thích!!” Thật vất vả Công Tôn Địch khôi phục ngũ giác, cố tình không sớm không muộn, vừa lúc này! Đòi mạng mà!

Nhưng hắn còn chưa kịp giải thích, một bóng đen ở phía sau vọt tới hắn!

Trưởng Tôn Tử Quân phát hiện, nghiêng người sang một bước.

Xông tới phía hắn, chính là thiếu niên quỷ tu vừa rồi. Mục tiêu của cậu ta chính là Lôi Đình quả, bây giờ nếu Lôi Đình quả đến tay Trưởng Tôn Tử Quân, tự nhiên cậu ta không dây dưa hai tên quỷ tu kia nữa, mà là hướng về phía Trưởng Tôn Tử Quân.

Vừa rồi Trưởng Tôn Tử Quân chưa từng xem tướng mạo của cậu ta, bây giờ đánh tới đối mặt cậu ta, rốt cuộc mới thấy rõ mặt. Vừa nhìn, trong lòng hắn lại cả kinh —— quỷ tu này quả thực là cùng một khuôn khắc ra với Tống Nguyện, chỉ là lớn hơn vài tuổi so với Tống Nguyện thôi.

Thiếu niên quỷ tu kia một đòn không thành, không buông tha mà tiếp tục công kích. Cậu ta dây dưa hai tên quỷ tu trông coi Lôi Đình quả kia đã mấy tháng, lúc này đối với Trưởng Tôn Tử Quân, cũng là không đắc thủ quyết không bỏ qua!

Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Ngươi là Tống Vọng sao?!”

Thiếu niên quỷ tu bị người ta gọi tên, công kích thoáng chậm lại một chút.

“Công Tôn Địch!” Trưởng Tôn Tử Quân nghiêm túc nói, “Đừng làm rộn, nhanh giải trừ kim thạch! Mấy người Hi Thần và Lục sư huynh gặp nguy hiểm!”

Hết chương 79


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui