Khi người đến

"Bốn đóa là đến chết cũng không thay lòng, đại diện cho tình yêu của anh đối với cô ấy, đến chết cũng sẽ không thay lòng."
 
"Có nghĩa là tình cảm anh dành cho em, đến chết cũng không thay đổi." Lão Lục ôm lấy eo của cô, thân mật dùng mũi cọ vào cô.
 
Chính tai nghe thấy anh nói ra câu nói này, Ngôn Hội vẫn thấy khó tin, lòng cô rối như tơ vò, thanh socola cầm ở trong tay đưa lên bên miệng còn quên bỏ vào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Anh ngậm socola rồi hôn lên môi cô, socola tan ra trong miệng cô, hai tay anh áp cô lên giường.
 
"Trời đã khuya rồi." Ngôn Hội vừa nhai hết socola, vừa nhìn anh đang nằm trên người cô.
 
Hôm nay cô không muốn làm, cô muốn suy nghĩ kỹ về mối quan hệ của hai người. Ban đầu cô cứ nghĩ anh chỉ hơi thích cô hoặc cảm thấy mới lạ, nhưng hôm nay anh lại không khai ra chuyện cô định thả người đi, còn có bốn đóa hoa hồng này và câu đến chết cũng không thay lòng kia khiến cô rối rắm.

 
"Chỉ một lần." Lão Lục nghe cô nói thế thì đè cô lại, bàn tay mò vào trong quần áo cô, vuốt ve cơ thể cô, trêu đùa cô: "Một lần là xong."
 
Cô nhắm mắt lại, sợ mình sẽ thật sự chìm đắm, cuối cùng sẽ thật sự thích một người vốn không có tương lai như anh.
 
"Ngôn Hội, chỉ một lần thôi." Thấy cô không lên tiếng đồng ý, Lão Lục tiến tới hôn cô, liếm láp socola còn sót lại bên khoé miệng cô: "Có được không?"
 
"Chỉ một lần." Cô mở mắt ra: "Còn nữa, đừng quên anh đồng ý là sẽ dẫn em ra ngoài."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Anh không quên."
 
Cuối cùng cô cũng đồng ý. Lão Lục vui vẻ cởi quần áo ra, bóc một hộp bao cao su rồi lấy một cái ra. Sau khi xé mở, thứ gì đó có dầu trượt ra, anh dùng móng tay kéo ra: "Cái này dùng như thế nào?"
 
Ngôn Hội chớp mắt rồi lại chớp mắt: "Em cũng không biết."
 
Hai người thử một hồi lâu, phí hết một hộp, cuối cùng mới biết dùng như thế nào.
 
Anh đeo xong lập tức sốt ruột muốn đi vào, lúc giơ tay định vuốt ve cơ thể cô thì khựng lại, Ngôn Hội cảm thấy khó hiểu.
 
"Chờ đã." Lão Lục xuống giường đi lấy khăn ướt, trước tiên lau tay cho cô, lau sạch sẽ từng ngón, đến cả kẽ móng tay cũng lau bằng sạch. Sau đó lại xoa ngón tay, lau chùi móng tay xong mới yên tâm lại trở lại trên giường.

 
Ngôn Hội nhìn xem anh: "Anh không cảm thấy mệt sao?"
 
"Không biết, hơn nữa trên tay nhiều dầu như vậy, bẩn lắm." Anh lại bắt đầu tỏ ra rất ghét bỏ.
 
Cô lắc đầu, lười sửa lời anh, thích sạch sẽ cũng không có gì không tốt: "Em mất hứng rồi, ngày mai đi."
 
Lão Lục vội nhào tới: "Đừng mà."
 
Đối với anh mà nói, cô thực sự quá nhỏ nhắn, nhìn thôi cũng thấy yếu đuối, cho nên khi nắm lấy chân tay cô, anh cũng không dám dùng sức: "Đã nói đêm nay làm rồi mà."
 
Ngôn Hội đạp chân mấy cái nhưng bị anh giữ chặt, không thể giãy dụa nên chỉ đành bất đắc dĩ nằm nhìn anh. Nhìn cô dừng lại, anh bế cô ngồi lên đùi mình, cầm hoa hồng bên giường đặt lên tay cô: "Bên trong còn thứ khác."
 
Cô tò mò tháo nơ con bướm ra, bông hoa hồng bị cắt hết gai nằm rải rác giữa hai người, cô cúi đầu nhặt chiếc hộp nhỏ lẫn trong hoa lên. Lúc này, Lão Lục nâng mông cô, sau khi tìm được vị trí, đột ngột đi vào.
 

Không kịp chuẩn bị tự dưng bị lấp đầy như thế khiến cái tay định nhặt hộp của cô phải bấu chặt lấy tay anh.
 
Lão Lục cúi đầu hôn cô, hai tay đỡ eo cô, phía dưới thúc mạnh.
 
Bốn đóa hoa kia rơi sang hai bên, vì sự ra vào mạnh mẽ của anh mà hộp cũng lăn lóc trên giường.
 
Ngôn Hội mất hết sức tựa đầu lên vai anh: "Bên trong cái hộp kia là cái gì?"
 
"Em mở ra nhìn xem." Anh hôn lên mặt cô: "Nhìn thử xem có thích không."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận