Editor: Giả Bảo Ngọc
" Khinh Ca, con phải nghe lời dì, giúp Thế Sâm!" Tống Nhã Như nói: " Dù thế nào, hai đứa cũng là hôn phu, hôn thê của nhau 2 năm rồi. Dù hợp dù tan, không thành được vợ chồng thì cũng nên làm bạn bè tốt, có đúng không?" Bà thở dài nói tiếp: " Dì cũng không muốn ép con, con không muốn thì đành vậy, để dì gọi điện thoại cho bác La, để bác ấy nghĩ cách khác."
Sau đó, Tống Nhã Như lấy điện thoại di động ra, trước khi gọi lại thở dài: " Làm thế này khó trách được họ nghĩ chúng ta là giậu đổ bìm leo." Thấy Tống Khinh Ca trầm mặc, bà biết mình đã thắng, vì thế làm bộ lắc đầu: " Sau này, còn công ty nào muốn tìm chúng ta hợp tác?"
Tình hình trước mắt của Tống thị, Tống Khinh Ca biết rõ, nguy cơ phá sản vẫn cận kề, phải đi tìm hợp tác ở khắp nơi: " Dì." Cô hỏi: " Dì thật sự đã cùng với nhà bên đó đi đến quyết định hủy bỏ hôn ước rồi ạ?" Không phải là cô không tin Tống Nhã Như, nhưng cô vô cùng ngỡ ngàng, dì là người luôn yêu thương cô. Vậy mà thái độ của dì hai ngày nay rất kỳ lạ, để cho cô mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.
" Đương nhiên!" Tống Nhã Như nói: " Trong chuyện này, thái độ của dì rất rõ ràng. Chỉ cần qua khỏi thời gian này, hai nhà sẽ đăng tin hủy hôn ."
Nghe vậy, Tống Khinh Ca thở phào nhẹ nhõm.
--
Khi La Thế Sâm đến đón Tống Khinh Ca thì hai người chẳng nói với nhau câu gì.
Khinh Ca phát hiện, La Thế Sâm nhìn mình với ánh mắt khác trước, còn có phần kỳ lạ. Thế nhưng, cô cũng không vì điều này mà suy nghĩ nhiều. Dù sao, cuộc sống bất nhã của hắn bị phơi bày, chắc chắn hắn bị đả kích không hề ít.
Bên ngoài khách sạn tổ chức buổi dạ tiệc từ thiện trải dài thảm đỏ, ký giả đã sớm vây đầy hai bên. Khi Tống Khinh Ca và La Thế Sâm xuống xe, trong nháy mắt ký giả lao đến, đèn flash nháy lia lịa, chỉ nghe thấy tiếng máy chụp hình kêu liên tiếp.
La Thế Sâm mặc một bộ tây trang phẳng phiu, rất đẹp trai. Cà vạt trùng với màu váy của Tống Khinh Ca, giống như là đồ đôi, nhìn rất nổi bật.
Nhìn bề ngoài, đúng là trai tài gái sắc, rất hút mắt người xem. Vốn trên internet đang bùng nổ bàn tán về chuyện của La Thế Sâm, nay nam chính lại xuất hiện khiến cho ký giả nhao nhao tiến đến phỏng vấn.
Mặc dù ký giả bị ngăn cản bởi hàng rào bên ngoài, nhưng không ít người lớn tiếng hỏi
[Tiên sinh, tiểu thư, đối với video đang bàn tán xôn xao trên internet, hai vị có suy nghĩ gì?]
[La tiên sinh, ngài và Đổng Tùng San có quan hệ như thế nào?]
[La tiên sinh, dân mạng nhất trí cho rằng video bất nhã ấy vai nam chính là ngài, ngài có suy nghĩ gì?]
[Tống tiểu thư, nghe nói cô đã lên tiếng hủy hôn, tại sao lại cùng với tiên sinh đây tham gia bữa tiệc?]
[Trên web, dân mạng bình chọn có đến 95% người nói hai người sẽ chia tay, đối với điều này hai người có suy nghĩ gì?]
..
Ký giả hỏi tới tấp, câu hỏi càng ngày càng sắc bén.
Thế nhưng, hai người không trả lời bất cứ điều gì, chỉ lễ phép mỉm cười sau đó đi đến ký tên vào bảng.
MC ngày hôm nay là một nữ MC nổi tiếng trên truyền hình, tên Chu Châu. Trước đó, cô và Đổng Tùng San được mệnh danh là hai MC đẹp nhất của đài truyền hình. Vừa nhìn thấy họ, Chu Châu mỉm cười xinh đẹp, sau đó không tiếc lời khen ngợi, thậm chí còn nói hai người tâm ý tương thông, mặc trang phục tình nhân.
Cuối cùng, Chu Châu nói: " Hôm nay, trên web có một số đề tài, dường như hai vị có chút gì đó liên quan, tôi xin đại diện cho tất cả cư dân mạng và mọi người ở đây muốn hỏi hai vị một số vấn đề."
" Xin hỏi La tiên sinh, trên web nói, nhìn dáng dấp của ngài giống với nam chính trong video bất nhã kia, đối với điều này, ngài có muốn nói gì không?"
La Thế Sâm nói: " Lời tôi muốn nói, đã nói tại buổi chiều phát tin thanh minh rồi. Dĩ nhiên, đối với những người ác ý chửi rủa tôi, người của tôi tuyệt đối sẽ không nương tay, sẽ làm cho ra nhẽ."
Chu Châu lại hỏi: " Tống tiểu thư, đối với chuyện này, cô thấy thế nào?"
Nhìn hai bên thảm đỏ dày đặc ký giả, Tống Khinh Ca nhàn nhạt nói: " Tôi tin tưởng anh ấy."
Chu Châu tiếp lời: " Chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của hai người chứ?"
" Không bao giờ." La Thế Sâm nói, tay ôm chặt eo Tống Khinh Ca.
" Còn Tống tiểu thư?" Chu Châu hỏi.
" Chúng tôi vẫn rất tốt." Tống Khinh Ca mím môi nói.
Cuối cùng, Chu Châu nói: " Cảm ơn La tiên sinh, Tống tiểu thư." Cô quay về phía mọi người nói: " Hi vọng mọi người sẽ không nghi ngờ vô cớ, không làm hỏng một tình yêu đẹp của họ và hãy để mọi chú ý vào buổi từ thiện tối nay của chúng tôi."
Tối nay, chủ đề của buổi từ thiện là bán đấu giá vật phẩm. Những vật phẩm này, đều là những người giàu có ở thành phố Z hoặc những người đứng đầu các công ty lớn quyên tặng. Tiền bán đấu giá sẽ sử dụng vào việc xây dựng nông thôn, chữa trị bệnh, các trại dưỡng lão, cô nhi viện.
Thật ra, những thứ này đều là mánh khóe. Nếu nói là quyên tặng, chẳng qua là trò chơi của kẻ có tiền, muốn được cái danh thôi, tất cả mọi người ai ai cũng biết.
La Thế Sâm và Tống Khinh Ca vừa bước vào hội trường của buổi dạ tiệc liền khiến cho toàn phòng một phen náo động, bên trong toàn là những người tầng lớp thượng lưu, giàu có. Nhìn bề ngoài, khuôn mặt ai ai cũng tươi cười, nhưng thật ra, là đang xì xào bàn tán.
Cho dù thế, vẫn có những người bày tỏ thái độ chế giễu, đi theo bọn họ nói lớn.
" Thế Sâm, chuyện gì xảy ra với cậu thế?" Một người đàn ông bằng tuổi hắn bưng ly rượu tiến đến, lời nói không chút nào khách khí: " Đã có vị hôn thê xinh đẹp thế này, mà còn đi vụng tình."
Sắc mặt La Thế Sâm không tốt, không nhịn được lên tiếng phủ nhận: " Đó không phải là tôi."
Tống Khinh Ca cau mày, người đàn ông này, cô từng gặp qua, là mộtngười anh em của La Thế Sâm, thường cùng nhau vui chơi.
" Là sao?" Vương Duệ cười ha haa, nhạo báng nói: " MC Đổng vóc người không tệ lắm, không biết công phu trên giường thế nào?"
Ách! Vương Duệ nói quá trực tiếp rồi! Nói chuyện mà như vậy, có khi.. Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen, quay sang La Thế Sâm nói: " Em đi rửa tay."
Nhìn thấy La Thế Sâm cứ nhìn chằm chằm bóng lưng của Tống Khinh Ca, Vương Duệ nói: " Hoa nhà không thơm bằng hoa dại, tôi rất hiểu cậu mà, MC Đổng, nhìn bề ngoài có vẻ nghiêm chỉnh, nhưng bên trong nha, là một báu vật khó kiếm. Thế Sâm, bao giờ cậu chơi chán, để cho tôi nếm qua nhé?"
La Thế Sâm hừ lạnh một tiếng, không vui nói: " Đùa bỡn cái khỉ gì, thấp giọng một chút không được hả?" Hai người là bạn học từ khi học trung học, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, có khác gì nhau đâu: " Có bản lĩnh thì tự đi tìm cô ấy đi." Vì chuyện video, hắn đang vô cùng ảo não.
Vương Duệ nói sâu xa: " Thế Sâm, cậu chắc là khiêm tốn nhỉ, thế sao đoạn video kia lại được đưa lên internet?"
" Bị người khác sắp đặt." La Thế Sâm hận đến nghiến răng nói.
" Biết là ai không?" Vương Duệ hỏi.
Trong mắt La Thế Sâm xẹt qua một tia ác độc, cắn răng nói: " Biết."
Vương Duệ cười ha haa: " Không phải là Đổng Tùng San muốn thành thiếu phu nhân, nên cho cậu vào tròng chứ!"
La Thế Sâm giật mình: " Cô ta dám!" Thế nhưng, trong lòng hắn đúng là có chút hoài nghi.
" Thật bái phục cậu, trong nhà hoa đẹp không hái, bên ngoài lại ngắt lung tung." Vương Duệ nháy mắt một cái: " Gặp phải chuyện như vậy, mà cô ấy không hủy hôn với cậu, lại còn cùng cậu diễn trò. Đúng là hoạn nạn mới biết ai là chân tình."
" Biến đi." Nhắc tới Tống Khinh Ca, La Thế Sâm hừ một tiếng: " Tôi đã phải tiêu tán bao nhiêu tiền thì cô ta mới như thế, đừng có ở đó mà đá xéo."
" Yêu tiền, là bệnh bẩm sinh của con người. Chẳng qua không nghĩ đệ nhất danh tiếng xinh đẹp nhất thành phố Z mà cũng không thoát khỏi ma lực của đồng tiền." Vương Duệ cười ha haa: " Chỉ tiền là giải quyết được mọi chuyện, đối với chúng ta, chuyện có cũng như không. Huống chi, cô ta lại là người thừa kế duy nhất của Tống gia, cho cô ta tiền thì sớm hay muộn tiền đó cũng trở về túi của cậu đúng không?"
" Không phải lo." La Thế Sâm nhếch mày: " Tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi."
" Tiền ở túi cậu và tiền ở túi xách của cô ấy có gì khác nhau?" Vương Duệ nói: " Còn có, nếu như được ngủ với Tống tiểu thư xinh đẹp kia, Rất rất sung sướng đó."
Hừ, La Thế Sâm hận đến nghiến răng, ông mày đây đến sờ vào còn không được nói gì đến ngủ! Thế nhưng, Tống Khinh Ca ngủ với cô chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi! Hắn đã có âm mưu từ trước, chuyện này không thể đợi thêm nữa, phải nhanh chóng đăng lên báo.
--
Tống Khinh Ca vừa mới đi ra khỏi phòng tiệc, liền nhận được điện thoại của Hứa Uyển: " Cậu chắc chắn video là ở trên ban công của nhà hàng XX quay sao?"
Tống Khinh Ca buồn bực: " Tiểu Uyển, cậu có ý gì?"
Hứa Uyển nói: " Mình đã điều tra giúp cậu, camera ở ban công của nhà hàng đó bị hỏng, không quay được gì cả."
" Không thể nào." Tống Khinh Ca nói: " Video của Thế Sâm, là do camera ở ban công quay lại mà." Nhìn góc độ, đúng là do camera ở đó quay lại.
Hứa Uyển ngồi trên ghế, xoa xoa cổ đau nhức: " Thật, mình không lừa cậu, thôi mình đi tẩy trang đây."
Tống Khinh Ca cầm điện thoại di động, trong lòng dấy lên nghi ngờ, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Đột nhiên, trong lòng cô có dự cảm xấu, chuyện này có thể không phải là tình cờ mà là có người sắp đặt.
Chẳng lẽ là.. Cố Phong Thành? Lúc ấy, anh cũng ở ban công! Cô cẩn thận suy nghĩ lại, cô tìm anh muốn anh xóa đi video, nhưng anh luôn luôn bỡn cợt, thờ ơ. Không chút nào để ý đến. Giống như anh chắc chắn, video của cô và anh sẽ không bị đăng.
Nhưng mà, rõ ràng là góc độ video của La Thế Sâm và chỗ Đại Boss đứng không khớp nhau. Sao anh có thể quay lại được?
Chuyện này, quá kỳ lạ!
--
Trong phòng rửa tay, Tống Khinh Ca tình cờ nghe được có người nói chuyện,
" Xảy ra chuyện như vậy, con ranh Tống gia kia vẫn nhịn được, không lật mặt với La gia. Nếu là tôi, khẳng định cho tanh bành luôn."
" Cô chẳng hiểu cái gì, cái này gọi là bao dung, độ lượng. Đàn ông bây giờ, có người nào mà không vụng trộm, nhẫn nhịn để cho sóng yên biển lặng vậy mới cao tay."
" Không đời nào!"
" chúng ta không phải là không biết Phong cách làm việc của Tống Nhã Như sao? Lại không nhân cơ hội này mà vớt đầy bồn đầy bát? Cô nha, vắt óc mà tìm kế kiếm tiền đi. Chẳng qua con ranh Tống gia từ nhỏ không có cha mẹ, coi dì là người thân nhất, đoán chừng cuối cùng cũng bị bán, giúp cho dì có thêm không ít tiền mặt nha."
" Con ranh đó không phải cháu gái của bà ta sao? Sao lại làm như vậy?"
" Ai mà biết?"
..
Chờ hai người phụ nữ kia đi ra, Tống Khinh Ca mới đi ra khỏi phòng. Sắc mặt cô không được tốt. Tống Nhã Như là người thân duy nhất của cô trên thế giới này, đã nuôi dưỡng cô 13 năm, đối với cô luôn nâng niu, tựa như là mẹ vậy, cho cô học ở trường tốt nhất, để cô có được môi trường giáo dục tốt nhất..
Không, tuyệt đối dì sẽ không bao giờ làm như vậy với cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...