Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một

Editor: Million Roses

Tống Khinh Ca nhìn thời gian, nhìn đến lượng người vào xem và bình luận tăng lên chóng mặt, cô suy nghĩ một chút, cảm thấy cần phải gọi điện thoại nói cho La Thế Sâm.

Điện thoại đổ chuông rất lâu mới có người nghe: “ Alô?” Là Đổng Tùng San.

Tống Khinh Ca nói: “ Đưa điện thoại cho Thế Sâm.”

Đổng Tùng San khẽ nheo mắt, mập mờ nói: “ Thế Sâm a, anh ấy còn đang ngủ.” Tối hôm qua, chơi quá sức, La Thế Sâm mệt không rời khỏi giường được rồi.

“ Tôi có chuyện quan trọng muốn với với anh ấy!” Tống Khinh Ca nhíu mày.

“ Tống tiểu thư, nửa đêm canh ba, cái cớ này kém quá.” Đổng Tùng San nũng nịu nói: “ Có chuyện gì, nói với tôi. Đợi khi nào anh ấy tỉnh, tôi sẽ nói với anh ấy.”

Tống Khinh Ca nhíu mày, muốn cúp điện thoại nhưng lại cảm thấy vẫn nên nói với hai người kia: “ Video của các người đã bị đăng lên web rồi.”

Đổng Tùng San nghe xong, cho là cô dọa, cười ha haa: “ Là sao?

“ Là thật.” Tống Khinh Ca nói.

“ Chỉ mong là thật.” Đổng Tùng San lơ đễnh nói, đắc ý nói.

“ Tôi không nói đùa với cô.” Tống Khinh Ca nghiêm túc nói.

“ Chờ tôi gả cho La Thế Sâm xong, sẽ mời cô tham dự!” Đổng Tùng San cười khẽ: “ Tống tiểu thư, tôi cũng không đùa với cô.”

Dứt lời, Đổng Tùng San cúp máy, hư một tiếng: “ Tống Khinh Ca, đấu với tôi, cô không có cửa đâu.”

Cô ta bình tĩnh như vậy là vì nghĩ Tống Khinh Ca cố ý nói như vậy. Video tối hôm qua đã bị nhân viên phòng giám sát xóa trước mặt cô ta rồi.


Cô ta sợ Tống Khinh Ca lại gọi điên thoại, nên tắt luôn máy của La Thế Sâm.

--

Mặt trời lên cao, không khí ấm áp hơn nhiều.

Tống Khinh Ca nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, thấy người qua người lại tấp nập, hối hả vội vã, một ngày mới lại bắt đầu. Nghĩ đến sắp có sóng to gió lớn, cô lại thở dài.

“ Khinh Ca, con sao vậy.” Tống Nhã Như hỏi.

Tống Khinh Ca không biết nên nói từ đâu, tối hôm qua cô và dì nói chuyện với nhau. Trong lòng cô, vẫn chưa hiểu được ý định của dì, trong lúc nhất thời chưa biết tranh luận thế nào.

Tống Nhã Như cảm thấy kỳ lạ, vỗ vỗ vai cô: “ Con vẫn giận dì à?” Bà khẽ lắc đầu nói: “ Con còn nhỏ tuổi, rất nhiều chuyện chưa biết. Chờ đến khi con bằng tuổi dì, con sẽ hiểu.”

Tống Khinh Ca không lên tiếng, chẳng qua cô đã nhận ra, Tống Nhã Như đã bình phục gần như hoàn toàn. Bởi vì, hiện tại cô và dì đang ngồi trên xe đi đến công ty.

Tống Nhã Như làm việc rất quyết đoán, vừa đến công ty, liền thông báo tất cả phụ trách bộ phận đến họp. Bà nói rằng, vì bà bị ngã bệnh nên Tống Khinh Ca giúp bà quản lý công ty. Sau đó, bà tuyên bố từ giờ trở đi công ty sẽ lại do bà quản lý. Mặc dù Tống Khinh Ca danh nghĩa vẫn là tổng giám đốc nhưng chỉ phụ trách bộ phận hành chính thôi.

Bộ phận hành chính đã có người quản lý, Tống Khinh Ca chẳng qua chỉ là đề tên vào thôi.

Tống Nhã Như nói: “ Trên thương trường, người lừa kẻ gạt. Khinh Ca, tính cách của con và phong cách làm việc không hợp với công việc này.” Thật ra, hai tháng qua chỉ hợp tác được với một công ty, bà rất không hài lòng.

Bà cười nhìn Khinh Ca: “ Dì quyết định như vậy, hi vọng con đừng giận. Dì chỉ hi vọng con được vui vẻ, có thể chuyên tâm vẽ tranh và học đàn. Dì hi vọng, con vẽ ngày càng đẹp hơn, đàn ngày một hay hơn.”

Tống Nhã Như sửa lại tóc cho Khinh Ca: “ Mặc dù hiện tại, Tống thị cần rất nhiều tiền nhưng việc từ thiện vẫn phải duy trì, con nên tham gia các hoạt động từ thiện, đến viện dưỡng lão, đến cô nhi viện, để góp phần tạo dựng hình ảnh cho công ty mình. Con cũng không cần phải vội, những chuyện này dì sẽ để An Ny sắp xếp giúp con.”

Đang trong trạng thái căng thẳng vì công việc, nay lại không phải làm gì, Tống Khinh Ca có chút không quen, cô ngồi trong phòng làm việc, mặc dù không có việc gì nhưng trong lòng suy nghĩ mông lung.


Cô lại mở diễn đàn, lượt xem video đó đã tăng lên trăm vạn, trong lòng cảm nhận sâu sắc internet thật quá lợi hại.

Thời đại Internet, thông tin bị phát tán vô cùng nhanh, không thể tưởng tượng được. Video của La Thế Sâm và Đổng Tùng San bị các trang web lớn đăng lại, đều đặt ở vị trí nổi bật, video còn bị cắt nối, biên tập lại, càng làm cho lượng người vào xem tăng lên.

Đổng Tùng San nhanh chóng bị dân mạng phát hiện. La Thế Sâm mặc dù không hay lộ diện trên truyền thông, nhưng cũng không tránh khỏi bạn bè quen biết nhận ra, vì vậy đã có người nhắc đến hắn.

[Người đàn ông này, hình như là một đại thiếu gia]

[Nhìn giống người đàn ông phát tin đính hôn trên báo]

Mỗi người một câu, bão sắp trở thành sóng thần. Dân mạng nhanh chóng tìm kiếm, sau đó tên của La Thế Sâm được đem ra phân tích.

Vậy mà hai nhân vật chính của video, lại hồn nhiên ôm nhau ngủ, không biết trời trăng gì.

--

“ Thế Sâm đâu?” Hứa Hoa Mai vừa vào đến biệt thự, giận bầm gan hỏi.

Giúp việc tựa như muốn lấy lòng thiếu gia, nói: “ Sâm thiếu đang ngủ!”

Sắc mặt Hứa Hoa Mai vô cùng khó coi, bước lên cầu thang.

Giúp việc nhìn sắc mặt bà không tốt, liền nói: “ Phu nhân, Sâm thiếu nói, không được để bà quấy rầy.”

Hứa Hoa Mai trừng mắt nói: “ Cút ngay!”


Giúp việc không dám nói nữa, nhưng giống như cái đuôi, bám theo sau lưng bà.

Đến cửa phòng của La Thế Sâm, giúp việc sợ hãi nói nhỏ: “ Phu nhân, Sâm thiếu đang có khách.”

Hứa Hoa Mai hừ một tiếng, đẩy cửa ra.

Trong phòng ngủ, hai kẻ chơi bời trác tán cả đêm vẫn còn đang ngủ, tiếng mở cửa cũng chẳng ảnh hưởng gì đến họ.

Hứa Hoa Mai vốn đang giận bầm gan, lại nhìn thấy cảnh tượng này. Lửa giận bốc lên, bà đi tới, không nói lời nào, hướng về phía Đổng Tùng San cho mấy cái bạt tai, miệng không ngừng chửi rủa: “ Con tiện nhân, dâm phụ!”

Đổng Tùng San đang mơ mơ màng màng, bị đánh thức thì nổi giận, liều mạng vung tay về phía Hứa Hoa Mai. Trong lúc nhất thời, hai người đàn bà đánh nhau toán loạn một góc phòng.

La Thế Sâm bị đánh thức, không vui: “ Rì rầm cái gì thế!” Dứt lời, lấy chăn che kín đầu, ngủ tiếp.

“ Cứu!” Đổng Tùng San bị Hứa Hoa Mai túm tóc, đau đến nghiến răng, hướng về phía giúp việc kêu: “ Cứu mạng!”

Giúp việc mặc dù được Đổng Tùng San đối xử rất tốt, nhưng Hứa Hoa Mai là bà chủ, làm sao cô ta dám động tay, nhìn trận chiến trước mặt, cô ta sợ đến tái mặt, lặng lẽ trốn.

Đổng Tùng San đau phát khóc, kêu gào: “ Thế Sâm, Thế Sâm, cứu em!”

“ Khóc cái con khỉ gì!” La Thế Sâm càu mày, mở mắt ra. Khi hắn nhìn thấy ở dưới sàn, Hứa Hoa Mai đang cưỡi trên người Đổng Tùng San đánh thì phiền não nói: “ Mẹ! Đừng đánh nữa!”

Nhưng Hứa Hoa Mai căn bản không muốn dừng lại, La Thế Sâm thấy vậy nổi giận, gầm lên: “ Mẹ!”

Một tiếng này, khiến cho Hứa Hoa Mai dừng tay, thở hổn hển.

Đổng Tùng San đẩy bà ra, khóc om sòm, tiện tay kéo drap giường đắp lên người, trốn tới bên cạnh La Thế Sâm, vừa khóc vừa kể lể: “ Thế Sâm, anh xem mẹ anh, ra tay độc ác, đánh em thế này bao giờ.” Tóc cô rối thành một mớ, rụng thành một mớ, hai bên mặt đều có dấu tay, trên người bị Hứa Hoa Mai đánh, có rất nhiều vết tím.

La Thế Sâm còn chưa tỉnh ngủ hẳn, bị trận đánh chửi này đánh thức, lại thấy Đổng Tùng San tơi tả, buồn phiền nói: “ Mẹ, sáng sớm, mẹ đã nổi điên cái gì vậy.”

Hứa Hoa Mai xuất thân từ hào môn, luôn chú ý hình tượng bề ngoài, lúc này bị Đổng Tùng San lôi kéo, tóc cũng rối mà quần áo cũng toàn là nếp nhăn: “ Đã nói với mày là tránh xa loại gái điếm này một chút, mày không nghe.” Hứa Hoa Mai cực kỳ tức giận: “ Hiện tại thì hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi, tao xem mày làm thế nào!”

Hừ, La Thế Sâm hừ một tiếng, xem thường: “ Không phải con đã nói rồi sao? Chuyện của con mẹ chớ xía vào.”


Lúc trước vừa bị chồng chỉ vào mặt mắng là không dạy được con, giờ lại bị con cãi lại, Hứa Hoa Mai giận không hề ít: “ Nếu mày mà không phải con tao, mày chết tao cũng không thèm để ý!”

Nhìn bộ dạng Đổng Tùng San vô cùng đáng thương, La Thế Sâm hơi đau lòng, hỏi: “ đau lắm không?” Đổng Tùng San gật đầu một cái, rất tủi thân.

Nhìn con trai bị Đổng Tùng San mê hoặc cho ngu đần đi, Hứa Hoa Mai giận rèn sắt không thành thép, cả giận nói: “ Video của mày và con đàn bà nhơ nhuốc kia, bị đăng đầy trên mạng rồi.”

Nghĩ đến lúc rạng sáng, Tống Khinh Ca gọi điện thoại tới, Đổng Tùng San kinh hoàng.

La Thế Sâm thì bình chân như vại: “ Video cái gì!”

“ Mày xem đi!” Hứa Hoa Mai giận không kìm được: “ Trang nào cũng đăng.. khắp nơi đều biết hết.”

Khi La Thế Sâm mở video ra, thì mặt xanh lè, cho Đổng Tùng San một bạt tai, ngã văng xuống đất, sau đó còn giận giữ đá mấy đá hỏi: “ Cô nói video này đã bị xóa rồi cơ mà?”

Đổng Tùng San khóc đến nhếch nhác, vô cùng tủi thân nói: “ Em nhìn thấy anh ta xóa đi mà.. Anh cũng nhìn thấy mà?” Tối hôm qua, cô đã phải mò vào trong phòng giám sát, phát hiện ra video này thì sợ tới mức lắp bắp, cho nhân viên ở đó một số tiền lớn, sau đó nhân viên ấy đã xóa video trước mặt cô.

Hứa Hoa Mai nghe thấy vậy liền hỏi: “ chúng mày biết có video này?”

Hai người không lên tiếng.

“ Có phải mày cố tính đưa lên Internet?” Hứa Hoa Mai hỏi Đổng Tùng San, trong mặt bà, Đổng Tùng San là một người phụ nữ không chừa thủ đoạn nào: “ Mày định phá hoại hôn lễ của Thế Sâm và Khinh Ca phải không?”

“ Tôi không có làm thế.” Đổng Tùng San khóc nói: “ Không phải tôi, thật sự không phải tôi.” Chuyện này, so với bất cứ ai cô là người lo sợ hơn hết. Cô là MC, hình tượng rất quan trọng, nếu chuyện này lộ ra, không chỉ mất việc mà sau này làm sao gả được vào hào môn?

“ Không phải mày thì là ai?” Hứa Hoa Mai cực kỳ tức giận, lao đến Đổng Tùng San tiếp tục đánh: “ Mày có biết mày đã phá hủy đời của Thế Sâm không.”

Đổng Tùng San đã núp sau lưng La Thế Sâm mà vẫn bị đánh, về sau, đột nhiên nói: “ Tôi biết người nào đăng lên.”

Hai mẹ con La Thế Sâm đều nhìn cô ta.

“ Là Tống Khinh Ca!” Cô nói: “ Nhất định là cô ta! Lúc rạng sáng, cô ta gọi điện cho tôi, dọa nạt tôi, nói muốn đưa video này lên internet.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui