Đột nhiên, trong phòng bar ánh đèn sáng chói. Tiếp đó là một giọng nói quái gở rú lên: " Sâm thiếu, có phải gần đây ăn quá nhiều chất bổ làm cho nên nóng trong người quá mức?"
La Thế Sâm lúc này định thần lại, hắn nhìn người đàn ông đang bị mình đè xuống dưới đất đánh túi bụi đâu có phải là Tả Mạc, hắn khẩn trương nhìn trên ghế salon, người phụ nữ đang rúc vào mép ghế, biểu cảm cô ta mơ màng, giống như loại phụ nữ hắn thường gặp, may sao không phải là Tống Khinh Ca.
Hắn không biết là nên cảm thấy may mắn hay là nên lo lắng. Bất quá, cơn điên đã bốc lên, hắn cũng chẳng cần giữ mặt mũi cho Tả Mạc: " Khinh Ca đâu? Ông đem cô ấy dấu đi đâu?"
" Sâm thiếu, tôi đang muốn hỏi cậu câu này." Tả Mạc khuôn mặt lạnh lùng, vết sẹo trên mặt càng làm hắn trở lên đáng sợ. Cảnh vừa rồi, hắn nghe La Thế Sâm gào tên của hắn lên, sau đó đấm đá một trận. Mặc dù không đánh lên người hắn, nhưng đây rõ ràng là muốn kiếm chuyện với hắn. Hắn là ai? Mắt sao có thể để cát bay vào mà không có phản ứng: " Hôm nay cậu muốn đến đây để phá bar của tôi hả?"
La Thế Sâm sớm đã mù quáng: " Khinh Ca đâu!" Hắn quát lên: " Ông đem cô đi đâu hả?"
" Sâm thiếu, có một câu mà hỏi nhiều làm gì." Tả Mạc cười lạnh, giọng lỗ mãng: " phụ nữ đã vào phòng bar của tôi, trừ việc ngủ cùng tôi, còn có thể thế nào? Chẳng lẽ nghĩ tôi có lòng từ bi mà thả ra?"
La Thế Sâm thực sự mù quáng, hắn túm lấy cổ áo Tả Mạc, nổi giận.
Tả Mạc ngược lại vô cùng dương dương đắc ý, không có chút nào sợ hãi, thậm chí còn nói kích: " Thật là không nhìn ra, Sâm thiếu đối với vị hôn thê cũ, ngoài mặt ra vẻ thanh cao không đụng đến, nhưng bên trong lại vô cùng hạ lưu dâm dục. Cậu có biết cô ta cầu xin tôi ngủ cùng cô ta như thế nào không?"
Bịch
La Thế Sâm cho Tả Mạc một quả đấm, hai người đàn ông lập tức lao vào đánh nhau.
Ngay sau đó, lập tức có mấy người đàn ông vạm vỡ xông vào, kéo La Thế Sâm sang một bên, lôi hắn đến phòng vệ sinh trong phòng bar. Đóng cửa lại, sau đó không hề khách khí đấm hắn.
" Các người đừng đánh nữa." Nghe trong WC truyền đến tiếng gào của La Thế Sâm. Đổng Tùng San vô cùng hốt hoảng, cô năn nỉ: " Tả thiếu, cầu xin ngài nói với bọn họ đừng đánh nữa.."
Tả Mạc đang nổi giận, hắn nắm lấy cằm cô ta, sắc mặt hung hãn: " Cùng hắn ngủ mấy lần mà đã đau lòng rồi? Sao ta với cô ngủ với nhau hơn một tháng, chưa thấy cô đau lòng như thế?"
Tay của hắn rất tàn nhẫn, siết mạnh khiến Đổng Tùng San phát khóc: " Tả thiếu.." Vừa rồi, muốn thu phục Tống Khinh Ca, Tả Mạc uống cả rượu đã bỏ thuốc, giờ này "chỗ nào đó" trong người đang cần được giải quyết, thấy cô ta vô cùng gợi cảm, bộ dạng lại đáng thương, trong lòng hắn nhịn không được liền đẩy cô ta ngã xuống, xé rách quần áo của cô ta.
" Tả thiếu, tôi không muốn.." Đổng Tùng San kinh hoàng lời nói không dứt: " Tôi không muốn........." Cô ta từng quyến rũ Tả Mạc để nổi danh, nhưng bây giờ cô ta một lòng chỉ muốn gả cho La Thế Sâm.
Tả Mạc trong lòng lửa giận lại bốc cao hơn, tay không ngừng nghỉ, Đổng Tùng San có nhiều kinh nghiệm, không dám phản đối nữa, lập tức chủ động giúp hắn gỡ quần áo xuống.
Tả Mạc không chút nào thương tiếc, động tác vô cùng mạnh. Đổng Tùng San đau đến nghiến răng, nhưng cũng không dám phản lại.
" Gái điếm." Tả Mạc nắm lấy cằm của Đổng Tùng San, tất cả lửa giận phát tiết lên người cô ta.
Tại sao hắn lại giận đến vậy?
Một cuộc điện thoại đến, nói mẹ hắn gặp chuyện không may. Kết quả hắn chạy về nhà, thấy mẹ hắn đã đi ngủ. Hắn biết mình bị lừa, lập tức trở lại nhưng lại không thấy bóng dáng Tống Khinh Ca đâu.
Những kẻ hắn nuôi đúng là một đám phế vật.
Kỳ quái quá. Tống Khinh Ca rõ ràng uống rượu Vodka mà hắn đặc chế, tại sao có thể chạy khỏi nơi này mà không có một tiếng động? Nhất định là có người nào đó giúp một tay.
Lại kỳ quặc nữa. Ai gan lớn dám đùa với hắn, trên địa bàn của hắn lại dám khiêu chiến uy quyền với hắn?
" Tả thiếu.." Có người đến, nhìn cảnh tượng trong phòng bar, không dám nói tiếp nữa.
" Chuyện gì? " Tả Mạc động tác vừa nhanh vừa tàn nhẫn, khiến Đổng Tùng San thiếu chút nữa ngất đi.
Người của hắn không dám nhìn thẳng, cúi đầu nói: " Kiểm tra trên camera, cô ta đi lối phòng chữa cháy theo đường ống thoát nước leo ra."
" Còn không đuổi theo cho tao." Tả Mạc tức giận, một phát đá văng Đổng Tùng San, sau đó mặc quần vào.
Đổng Tùng San nằm trên mặt đất, hận đến nghiến răng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...