Tôi biết bản thân đã sai lầm một lần,đã cố gắng để có tất cả mà không màng đến cảm xúc,đã kết hôn khi quá vội vàng để giờ con mất,tôi lại vướng vào vòng lao lý do chính gã chồng cũ gây ra…
Không thể nào,con điên đó không thể nào nó ra tù được,nói đi,nó làm sao có thể ra tù được hả…tôi đưa tiền cho anh để anh nói câu này à?
-Người đàn ông kia đặt tiền lên bàn
-Tôi trả lại tiền,k nhận nữa…
-Trả lại tiền ,anh phủi tay luôn à
-Huy này,nể chỗ quen biết nên anh bảo,lần này không những không khiến vợ cũ em vào tù mà hướng điều tra chuyển sang em rồi
-Anh nói gì?
-Về chuẩn bị tâm lý sắp xếp đi lệnh bắt em sẽ có sớm thôi
-Anh,rốt cuộc tại sao lại xảy ra như thế này được
-Em hỏi vợ em đi,cô ta có ai đó chống lưng rất lớn …mọi việc đảo chiều rồi
Huy tay run lên mồ hôi nhễ nhại…
Ngọc đối diện với Nam và trả lời rõ ràng
-Tôi không thể kết hôn với anh được
-Lý do?
-Tôi k hề biết gì về anh cả
-Cô khi lấy chồng cũng đâu biết gì về hắn
-K có nghĩa là điều đó lặp lại ,và quan trọng là tôi không yêu anh…
Ngọc cười nhẹ gượng gạo ….
-Ngoài việc kết hôn ra cô k còn lựa chọn ,nếu cô tiếp tục vướng mắc vào chuyện này,tương lai của em trai cô hoàn toàn k thể thi tiếp …nên suy nghĩ cho kĩ,sáng mai trả lời tôi…
Nam đặt hồ sơ của em trai Ngọc lên bàn,tập hồ sơ ứng tuyển thi vào học viện cảnh sát của cậu em trai…cô với lấy rồi đôi mắt đỏ lên
-Tôi chỉ muốn hỏi anh tại sao lại muốn kết hôn với tôi ,tại sao?
-Tất cả đều có lý do của nó,cô cứ yên tâm rằng tôi lấy cô k phải vì tình yêu ,thứ tôi cần ở cô là thứ khác và cô hãy cứ nghĩ rằng k ai giúp k ai chuyện gì,tôi cứu cô thì cô nên trả ơn,đó là việc nên làm…
Nam nói dứt khoát rồi đứng dậy đi vào phòng làm việc,đêm hôm đó Ngọc nằm trằn trọc suy nghĩ về việc vừa xảy ra,những gì mà cô bị những gã công an kia ép cung,k còn công lý và công bằng,cô ôm đầu gục xuống đầu gối ngồi co ro ở góc giường “ Mình phải làm thế nào đây,mình có cảm giác anh ta còn nguy hiểm hơn Huy rất nhiều,từ ánh mắt đến giọng nói của anh ta đều có vẻ gì đó làm mình không an tâm”…
Nam từ phòng làm việc nhìn về phía phòng ngủ,anh ta ngồi hút thuốc phì phèo,trên máy tính ảnh cô con gái hiện lên,Nam xoa lên đó rồi mỉm cười “ Cô ta sẽ là người cho máu hợp pháp ,con của bố sắp khoẻ rồi,rồi bố sẽ lại đưa con đến trường,hãy đợi bố nhé con gái”…
Ngọc k hề biết rằng Nam là công an,anh ta sợ nhất điều tiếng,nếu k có hôn thú mà Ngọc trở mặt kiện anh ta ép cô hay lợi dụng cô để hiến máu thì anh ta sẽ mất tất cả bao gồm cả việc không cứu nổi cô con gái,cách duy nhất là kết hôn để Ngọc cho máu hợp pháp với tư cách là một người mẹ…
Sáng hôm sau tại nhà Huy đang gom đồ để bỏ trốn,mẹ anh ta hỏi gấp
-Con đi đâu mà vội thế
-K còn thời gian nữa,con sắp k ổn rồi
-Lý do là gì
-Công an sẽ đến tóm con bất cứ lúc nào ,con phải đi rồi chạy án sau
-Nói đi con có chuyện gì mẹ sẽ lo cho con mà
Đúng lúc công an ập vào nhà và gọi ,Huy buông thõng tay…anh ta nói với mẹ đẻ
-Là con Ngọc nó hại con mẹ ạ,k hiểu sao nó có thể ra tù và con lại thành kẻ bị truy tố hình sự
-Sao có thể,nó đâm con cơ mà
-Thế nên mẹ nhất định phải chạy án cho con ,ít tiền k được thì nhiều tiền …mẹ phải lo cho con
-Nhất định rồi ,con yên tâm…mẹ nhất định sẽ lo cho con dù có phải tán gia bại sản…
Huy bị còng tay
-Anh bị bắt vì tội cô ý giết người
-Các người sẽ phải hối hận vì đã bắt tôi…
Huy bị giải lên xe,bà mẹ anh ta nắm chặt tay “ Con đĩ đó đã làm hại đời con mình rồi”…
Sáng thức dậy,Nam thấy đồ ăn sáng đã chuẩn bị sẵn kèm tờ giấy trên bàn “ Bánh mỳ tôi ốp vs trứng sẵn rồi khi nào anh dậy cho vào quay nóng là dùng thôi”…
Nam thở dài anh ta ngồi cắn bánh mỳ một mình trong phòng bếp,bàn ăn rộng lớn,anh ta cứ cô độc một mình như một thói quen,anh ta với gương mặt k mấy cảm xúc nhớ lại chuyện tối qua khi trở về nhà …
Trong bữa tối bố Nam đã mời sẵn cô con gái của ông cục trưởng tên Thuý…cô ta rất vui khi thấy Nam tới…
-Con ngồi đi đây là em Thuý
Thuý đon đả
-Dạ con biết thầy Nam ạ,trước có dậy con ở học viện
-Hoá ra hai đứa biết nhau…
Nam chẳng nói gì khiến mẹ anh ta phải đá vào chân và mớm lời
-Con ngại hay sao mà chẳng nói gì
Nam ngồi vào bàn nhưng k gắp đồ ăn ,anh ta nhìn thẳng vào bố mình mà chẳng nhìn Thuý
-Bố,con có bạn gái rồi,con dự định sẽ kết hôn trong tháng này…
-Cái này,sao k thấy con nói gì
-Con định chốt rồi mới báo với bố,người yêu con đã từng có một đời chồng rất phù hợp với con cũng từng có một đời vợ,người bố giới thiệu cho con chắc hẳn chưa chồng nên con cảm thấy hổ thẹn nếu bị mai mối …con đã lở dở một lần nên con cũng muốn kết hôn vs người đã lỡ dở để có thể cùng nhau vun đắp tốt cho gia đình…
Mẹ Nam cau mày “ Sao con k báo mẹ từ sớm ,sao bây giờ con mới nói”
-Bây giờ cũng đâu có muộn,bố mẹ k phải sốt ruột con tự biết sắp xếp hạnh phúc cho chính mình…con xin phép
Nam đứng dậy bố anh ta quát
-Đứng lại,k phải ai cũng làm dâu nhà này được đâu con hãy nhớ kĩ điều đấy…
-Ngày trước mẹ của Thỏ cũng là bố mai mối cho con và từng nói k ai phù hợp vs con hơn cô ta,và rồi cô ta sẵn sàng bỏ con lại khi biết nó bị bệnh,cô ta thậm chí còn k muốn nhìn mặt Thỏ,người hoàn hảo mà bố ép con kết hôn là như vậy đấy…
-Con của con nó sớm muộn cũng sẽ chết…con đừng nghĩ về nó quá nhiều
-Con cũng mong bố mẹ đừng nghĩ về con quá nhiều,trong lòng con thì con bé là duy nhất,nếu con bé chết,lòng của con cũng sẽ chết theo …bố mẹ chỉ thấy con buồn,còn con thấy con của con k những đang buồn mà còn đau đớn từng ngày,con k cam tâm nhìn con của con ra đi…con hứa danh dự con bé sẽ khỏi bệnh…
Câu nói của Nam như cứa sâu vào lòng cha mẹ anh ta,họ ngồi nhìn nhau với ánh mắt đầy bất lực …Nam rời khỏi nhà trong cơn mưa tầm tã…
Ngọc trở về nhà ,mẹ cô đang ngồi thất thần ở sân nhà,người bà gầy rộc xanh xao,Ngọc đứng ở cổng thấy mẹ mà đau lòng…cô mở cổng bước vào,người mẹ như không tin vào mắt mình …
-Ngọc,con đấy à,con về rồi à
-Vâng con về rồi mẹ
Mẹ cô oà khóc rồi khóc lớn giữa sân ôm con gái,Ngọc kể lại hết với mẹ mọi chuyện …
-Vậy là giờ con phải kết hôn,k được,một lần là quá đủ
-Mẹ,anh ta k phải hạng người ăn chơi,anh ta là công an
-Công an mà có tiền nhiều thì càng ăn chơi,k thể tin được…
-Mẹ…anh ta thích con ,dù sao con cũng k mất gì…người ta cứu mình thì mình phải báo đáp ,con cũng có bước tiếp nữa cũng sẽ k gặp kẻ khốn nạn như Huy đâu mẹ…anh ấy rất lịch sự k như hắn đâu…
-Nó quyền cao như vậy sao lại chú ý đến con được
-Con bảo anh ấy thích con mà lại,mẹ xem còn cứu con ra ngoài chứ nếu k giờ con rũ tù rồi mẹ,con kết hôn tiếp cũng k sao,chỉ cần nhà mình bên nhau,bình an thì con có khổ tiếp cũng k đáng là gì so vs chuyện con mất cu bo…
-Mẹ đã k cản con một lần giờ lại lần nữa…mẹ k dám nghĩ tới sẽ có chuyện gì xảy ra với con nữa
-K sao đâu mẹ,lần này con chắc chắn rằng mình sẽ hạnh phúc…
Ngọc ánh mắt đầy lo sợ nhưng cô vẫn cố thuyết phục mẹ để bà k lo nghĩ…cô vào thắp hương cho bố rồi khẽ nói “ Em trai con sẽ vào học viện cảnh sát còn con gái bố lại lấy công an,bố vui cùng con và phù hộ cho con nhé”…
Trở về căn nhà của Nam…Ngọc mở cửa vào thấy anh ta đang ngủ gật bên ngoài hiên,anh ta đang vẽ một bức tranh có hình đứa bé ngồi cạnh bố chỉ tay lên bầu trời…Ngọc thấy anh ta vẽ quá đẹp như một nghệ sỹ vậy…bút vẽ ngổn ngang dưới đất,Ngọc khẽ nhặt lên thì va phải lọ mầu phát ra tiếng,Nam mở mắt…
-Tôi nhặt bút,xin lỗi đã khiến anh tỉnh…
-K sao,cô k khiến tôi tỉnh thì có lẽ cả tối ngủ ngoài này mất…
-Anh vẽ đẹp thật đấy,anh ăn gì chưa?
-Tôi ăn từ sáng rồi…
-Nay anh nghỉ đúng không,ăn sáng khác mà tối khác chứ để tôi đi nấu
-Thôi khỏi,chúng ta ra ngoài ăn…
-Vâng…
Nam đi thay đồ,anh ta mặc chiếc áo sơ mi trắng quần tây và đi đôi giầy thể thao ,từ đồng hồ hay đến chiếc nhẫn trên tay,tất cả đều chỉn chu từng chút một…móng tay anh ta cũng vuông vắn sạch sẽ k chút bụi bẩn…Ngọc biết Nam là một người sạch sẽ và cẩn thận…
Đưa Ngọc đến một quán ăn …đồ ăn vừa bày ra Nam lịch sự cắt thịt bò rồi đặt sang chỗ Ngọc
-Cô ăn đi,ăn bò rất bổ cho máu
-À vâng…
-Chuyện tôi nói tối qua ,hôm nay cô trả lời được rồi chứ…
-Vâng tôi cũng đã suy nghĩ,có thể anh thích tôi hay gì đó mà anh ngại k nói ra ,tôi có thể hiểu…tôi sẽ kết hôn với anh để báo đáp lại ơn cứu mạng của anh dành cho tôi…
Nam bật cười
-Tôi thích cô…Ngọc này tôi có một cô con gái ,cháu bị nhiễm trùng máu rất nặng và nhóm máu của cháu là AB-
-AB- tôi là có nhóm máu đó đấy
-Phải tôi biết
Lúc này Ngọc chợt nghĩ ra lẽ nào Nam muốn lấy không phải là cô mà là máu trong cơ thể của cô…
-K lẽ anh…anh chỉ vì nhóm máu mà kết hôn với tôi
-Đúng vậy,mong cô hãy giúp tôi cứu lấy con gái của tôi bằng tất cả những gì cô có…
-Vậy k cần phải kết hôn,tôi sẵn sàng giúp anh mà ,tôi hứa danh dự đấy,tôi sẵn sàng hiến máu cho con bé…
-Tôi k tin ai được,lỡ mai này cô lật lọng đổi ý đe doạ tôi vì chút máu đó,tôi k cho phép có kẽ hở nào xảy ra,cô là mẹ của con tôi điều đó hợp pháp khi hiến máu thường xuyên…
-Anh sợ tôi lật lọng…ôi dào vậy thì kết hôn,tôi hứa sẽ giúp đỡ con bé hết khả năng của mình,tôi tin con bé sẽ khoẻ lại,chúng ta cùng nhau cố gắng nhé…
Nam lúc này thấy Ngọc k những k sợ mà cô còn sẵn sàng nói giúp con bé hết mình…lời nói của cô như khiến anh ta có thêm hy vọng về chuyện cứu con gái của mình…nụ cười của Ngọc ngay lúc này khiến anh ta bất giác mất hồn vài giây…
-Vậy chúng ta kết hôn nhé…tôi hứa sẽ chăm sóc cô cẩn thận…
-Sau 1 năm chúng ta sẽ ly hôn anh đồng ý không?
-Tất nhiên là đồng ý rồi
Ngọc lúc này thấy ngại,cô ấp úng rồi khẽ gật…một thoả thuận giữa hai người đã sẵn sàng cho cuộc hôn nhân bằng máu sắp diễn ra….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...