Khán Thượng Tha

Trầm Di đột nhiên ngây ngẩn cả người, tình cảm ấm áp nồng đậm vây quanh toàn thân.

Hai mắt không khỏi cay cay, thậm chí còn muốn khóc lên.

“Thiệt là, ngươi sao lại ngu ngốc như vậy nha.” Không khỏi cười cười với Thiên Hạo, nước mắt cũng không chịu thua kém mà chảy xuống.

“Ngươi…ngươi tại sao khóc?” Thiên Hạo không biết Trầm Di vì sao lại khóc, cúi người xuống, ôn nhu liếm sạch nước mắt của đối phương.

Trầm Di không khỏi ôm chặt lấy Thiên Hạo.

Thiên Hạo sửng sốt một chút, sau đó cũng ôm lấy Trầm Di.

Nếu như Thiên Hạo nhìn thấy khuôn mặt cùng bộ dáng của mình ở dưới thân Sở Trung Thiên, liệu hắn còn có thể quý trọng mình như vậy không?

Cảm giác sợ hãi không khỏi lan tràn khắp toàn thân.

Sợ đối phương sẽ rời đi bỏ mình, chỉ cần hơi tưởng tượng một chút thôi, cũng sợ đến mức toàn thân run rẩy.

Cho dù thế nào, cũng không thể để cho Thiên Hạo nhìn thấy đoạn băng đó.

Cho dù thế nào cũng không thể.

“Ta…ta nhịn không được.” Thiên Hạo vươn tay, nhè nhẹ run duỗi về phía cái mông của Trầm Di.

Tay kia, từ trong ngăn kéo bàn uống nước, lấy ra vật gì đó.

Trầm Di nhìn thấy, thiếu chút nữa thì thổ huyết.

“Ngươi…ngươi từ khi nào, mua loại vật này? Cũng là xem trên mạng?” Trầm Di vô lực nhìn Thiên Hạo cầm một cái bình, lúc bình thường thì không rõ là cái gì, nhưng mà lấy ra vào lúc này thì tám phần chính là gel bôi trơn.

Thiên Hạo đỏ mặt, không nói gì, mở nắp ra, đem gel bôi trơn đổ ra tay.

Trong không khí lập tức tràn đầy mùi hương ngọt ngào.

Trầm Di sau khi ngửi thấy, không khỏi cho Thiên Hạo một cái lườm rõ to ( CCP phán là vệ sinh mắt).

Lại còn là mùi dâu tây.

Thu hồi cái gì mà hắn vừa mới nói rất cảm đông, toàn bộ đều thu hồi lại.

Thiên Hạo hắn căn bản chỉ là một tiểu tử mặt người tâm thú. ( có cần phải nói quá thế ko?)

Thiên Hạo chậm rãi đem gel bôi trơn vẽ loạn lên mông Trầm Di, sau đó chậm rãi đưa dần ngón tay vào trong.

“Ngô…” Xúc cảm lạnh buốt, làm cho Trầm Di không khỏi khẩn trương lên.

“Thả lỏng, thả lỏng.” Ngón tay mới tiến vào được một nửa, liền không tiến thêm được. Thiên Hạo dùng tay kia vuốt ve thân thể Trầm Di, giúp hắn thả lỏng.

Trên trán không khỏi chảy ra mồ hôi, hắn đã sắp không nhịn được, nhưng hắn không muốn thương tổn Trầm Di.

Khẽ ngẩng đầu lên, hôn nhẹ lên môi Trầm Di.

Đôi môi Trầm Di có chút sưng đỏ, thoạt nhìn càng thêm mê người.

Trầm Di đã rất nỗ lực buông lỏng thân thể, muốn phân tán sự chú ý của mình để tinh thần khỏi khẩn trương như vậy.

Nỗ lực nghĩ đến những chuyện khác, nhưng không biết phải nghĩ đến chuyện gì.


Cũng không thể nghĩ cái loại gel bôi trơn vị dâu tây này không biết có khẩu vị thế nào a.

Thiên Hạo cảm giác được Trầm Di buông lỏng, lại duỗi thêm một ngón tay khác vào.

“A, đau.” Thiên Hạo cũng không đổ gel bôi trơn vào bên trong, cho nên bên trong vẫn còn rất khô khốc.

“Ngươi không bôi thêm nữa à? Mau bôi thêm vào đi.”

Thiên Hạo nghe xong, cầm lấy lọ gel lên, trực tiếp đổ vào mông Trầm Di.

“A…ngô…” Cảm giác lạnh buốt làm cho Trầm Di không khỏi co rút người lại, nhưng mà phân thân của hắn lại bởi vì bị kích thích mà có phản ứng.

Ngón tay Thiên Hạo tiếp tục tiến vào. Hai ngón tay nhanh chóng đã chạm đến điểm cuối.

“Ngô…a…” Cho dù thân thể vẫn còn khẩn trương, nhưng nhờ tác dụng của gel bôi trơn, ngón tay của Thiên Hạo rất nhanh có thể tiến vào.

Cảm giác xâm lấn mãnh liệt làm cho đầu óc Trầm Di trống rỗng.

Đáng chết, chính mình vừa rồi rốt cuộc đang làm cái gì nha. Nghĩ đến bộ dáng chính mình vừa rồi bảo Thiên Hạo cho thêm gel bôi trơn, Trầm Di lại cảm thấy đau đầu.

Tuy nhiên Thiên Hạo lại đánh sâu vào một nhát làm cho Trầm Di rốt cuộc không có cách nào tự hỏi nữa.

Thiên Hạo rốt cục cũng đưa được ba ngón tay vào. Chậm rãi xoay tròn ngón tay, đem gel bôi trơn chậm rãi bôi đầy nội bích.

Thiên Hạo nhanh chóng rút ngón tay ra, rồi cởi quần của mình.

“Chờ…chờ… muốn làm tại đây?” Nơi này chính là phòng khách nha. Ít nhất cũng phải đi vào phòng ngủ mà làm chứ.

“Thực xin lỗi,…” Thiên Hạo kéo lấy chân Trầm Di, đem Trầm Di xoay một vòng, làm cho Trầm Di ngã vào ghế salon.“Ta không nhịn được.”

Chỉ cảm thấy phân thân nóng rực áp vào mông của mình.

Từ phòng khách đi vào phòng ngủ mất không đến 30s, ngươi bảo ngươi không nhịn được? Trầm Di bây giờ đã triệt để hết nói nổi với Thiên Hạo.

Từ bụng chậm rãi truyền ra cảm giác bị áp bách, làm cho Trầm Di không thở nổi.

“Ngô…a…” Cực nóng của đối phương tiến nhập thân thể, giống như mọi thứ trong cơ thể đều bị thứ nóng bỏng ấy hòa tan.

Ôm chặt lấy phía sau lưng Thiên Hạo. Tìm lấy một chút cảm giác an toàn.

“Đau không?” Thiên Hạo cẩn thận hỏi thăm.

Trầm Di khẽ lắc đầu.

Sau đó chậm rãi động.

“Ngô…ngô…” Mùi thơm ngọt nị của gel bôi trơn dường như trở thành chất xúc tác, làm cho Trầm Di có cảm giác giống như đang chìm vào trong hũ mật.

Phát hiện mình đang phát ra tiếng rên rỉ, Trầm Di không khỏi cắn chặt môi.

“Đừng…đừng như vậy, ta muốn nghe thanh âm của ngươi.” Thiên Hạo khẽ liếm lấy đôi môi có chút sưng đỏ của đối phương. Ý bảo Trầm Di kêu lên.

Nghe xong lời của Thiên Hạo, Trầm Di buông lỏng môi dưới đang bị cắn ra.

“A…” Thiên Hạo động thân một cái, làm cho Trầm Di không khỏi kêu lên.


Nguyên thủy mà mạnh mẽ xông tới, nhen nhóm trong lòng tình cảm mãnh liệt.

Bất tri bất giác đem đùi quấn quanh eo Thiên Hạo.

Thiên Hạo giống như chiếm được cổ vũ, càng thêm dùng sức.

Hắn thích Trầm Di như vậy, Trầm Di vì hắn mà đắm chìm trong tình cảm.

“Ngô…không, không được…” Phân thân của mình đã vô cùng nóng, lúc này Thiên Hạo lại tiếp tục xoa nắn vài cái.

Trầm Di gần như thét chói tai, từ trong ngực đối phương bắn ra.

Đối phương vẫn còn đang tiếp tục, luồng khoái cảm thứ nhất còn chưa rút đi, đợt khoái cảm thứ hai lại dâng lên.

Qua một hồi lâu, khoái cảm dần chuyển thành cảm giác đau đớn, Trầm Di cảm giác được có chút không ổn.

“Ngô…đủ…đủ rồi…Thiên Hạo…đủ rồi…” Hơi đẩy Thiên Hạo ra, nhưng có vẻ hoàn toàn vô ích.

“Ngừng, lúc này ngừng không được…” Thiên Hạo cắn răng. Nói ra một chuyện làm Trầm Di sợ chết khiếp.

“Ta, ta uống thuốc…hiện tại, ngừng…ngừng không được.” Thiên Hạo chảy mồ hôi, ôm chặt lấy thân thể Trầm Di. ( bé ngoan đã triệt để hư hỏng rồi:v)

“Cái gì!!!…ngươi mau xuống nha…” Thân thể vừa qua cao trào, làm sao có thể chống cự được Thiên Hạo cậy mạnh.

Trầm Di lại đạt đến cao trào một lần nữa, sau đó là rốt cuộc không bắn nổi nữa.

“Ngừng…a…con mẹ nó ngươi mau ngừng a.” Tâm tình vốn đang rất tốt toàn bộ bị phá tan, Trầm Di hiện tại chỉ muốn một cước đá bay tên cầm thú trên người xuống, sau đó ngủ một giấc ngon lành.

Không ngừng kêu la đổi lấy chỉ là những đợt tiến vào vừa sâu vừa mạnh mẽ.

“Ngươi, ngươi trước tiên đi ra, ta lấy tay giúp ngươi.” Thanh âm đã khàn khàn đến không còn nghe rõ. Toàn thân đều vừa chua xót lại tê dại, hạ thân cũng không khỏi cảm thấy đau đớn.

Thiên Hạo nghe xong, cố nhịn mà đem cực nóng của mình từ trong thân thể Trầm Di rút ra.

Cảm giác đang được một nơi ấm áp ôm chặt lấy mà thoát ra, thật sự là vô cùng khó chịu.

Trầm Di thấy được cực nóng của Thiên Hạo, không khỏi sửng sốt. Bọn trẻ bây giờ ăn cái gì mà lớn a, cả đám đều như vậy… ( to như vậy 😀)

Ngừng, mình đang nghĩ cái gì vậy. Không khỏi lắc đầu, Trầm Di muốn vứt bỏ ý nghĩ hoang đường ra.

Lục Thiên Hạo thấy Trầm Di nửa ngày trời không có động tĩnh gì, không khỏi cầm tay của Trầm Di lên, bao trùm lên phân thân của mình.

Trầm Di liếc nhìn Thiên Hạo, sau đó cử động.

Có lẽ vì tác dụng của thuốc kích thích suốt một thời gian dài mà Thiên Hạo không có bắn ra.

Nhìn thấy bộ dáng sắp khóc lên của Thiên Hạo, Trầm Di không khỏi nở nụ cười.

Phân thân đã bị gel bôi trơn làm cho sáng bóng. Không thể dùng tay để kích thích nữa, dùng thế nào cũng không có kết quả.

Trầm Di biết cách khác, nhưng mà bây giờ còn chưa được, có chút bẩn.

Nhanh chóng mở cửa phòng tắm ra.


Kéo Thiên Hạo đi vào, kéo cái đám lông lá rậm rạp lên ( CCP phán “ rậm rạp rối bù”, gu gồ phán “khẩu súng đại bác”:v), xả ướt, cầm lấy sữa tắm, đem phân thân của Thiên Hạo tẩy rửa sạch sẽ.

“Đau…” Động tác kéo vô cùng thô lỗ, làm cho Thiên Hạo không khỏi kêu lên.

“Đồ ngu ngốc.” Không khỏi cảm thán, Trầm Di ngồi xổm xuống, ngậm lấy phân thân nóng hổi.

Dùng đầu lưỡi ôn nhu liếm quanh linh khẩu, nhẹ nhàng liếm láp.

Lần đầu tiên làm chuyện này, Trầm Di có chút không biết phải làm sao, tuy nhiên bộ dáng ngây ngô lại mang đến cho Thiên Hạo khoái cảm cực lớn.

Chậm rãi dùng răng nanh quét qua linh khẩu. Cảm giác được tiểu Thiên Hạo trong miệng khẽ nhảy lên, Trầm Di cảm động đến muốn khóc. ( Còn ta cười đến đau cả bụng)

Đầu lưỡi của mình đã liếm đến phát đau, rốt cuộc cũng sắp thoát rồi.

Muốn lấy cực nóng trong miệng ra, lại bị Thiên Hạo ôm lấy gò má, sau đó hung hăng chuyển động.

Trầm Di trừng mắt thật to, liều mạng giãy dụa. Chỉ càm thấy cực nóng của đối phương nảy lên càng lúc càng mạnh, sau đó phun ra trong miệng của mình.

Không thể nào tránh né được, nhưng mà Trầm Di vẫn muốn trả thù, lập tức hung hăng véo lên lưng Thiên Hạo. Chỉ cảm thấy Thiên Hạo thét lên một tiếng.

“Ngô…ngươi…” Nhổ ra trọc dịch do Thiên Hạo bắn ra, Trầm Di khoa trương chạy đến bổn rửa tay súc miệng. Sau đó trét thật nhiều kem đánh răng lên bàn chải.

Thiên hạo chỉ đứng ở một bên nhìn Trầm Di. Chờ hắn đánh răng xong.

“Ngươi tới đây…” Trầm Di đánh răng xong. Lạnh lùng liếc nhìn Thiên Hạo. Thiên Hạo mặc mỗi áo ngủ, thành thật đi ra ngoài.

“ Thuốc đâu?” Xuân dược thiếu chút nữa giết chết hắn. Thật không biết Thiên Hạo làm sao kiếm được thứ này

“Ở chỗ này.” Từ trong bàn uống nước tìm tìm, Thiên Hạo lấy thuốc ra, đưa cho Trầm Di.

“Thiên đường?” Nhìn tên thuốc trên vỏ hộp, Trầm Di nói ra.“Còn gì nữa không?”

“Có,” Thiên Hạo lại từ trong ngăn kéo bàn uống nước, lấy ra hai đĩa DVD.

Đưa cho Trầm Di.

Trầm Di nhận lấy. Nhìn thoáng qua.“100 phương pháp tán tỉnh? 50 loại tư thế xxoo? Cái đống hổ lốn gì thế này? Còn gì nữa không?”

“Chỉ còn lọ gel bôi trơn. Không còn gì khác nữa.” Thiên Hạo cúi đầu, giống như đứa trẻ nhỏ làm sai chuyện gì đó.

Rắc một tiếng, Trầm Di bẻ đĩa DVD là đôi.

“Ngươi nghĩ như thế nào mà lại đi mua cái đống hổ lốn này?”

Trầm Di tức giận.

Trầm Di rất tức giận.

Trầm Di vô cùng tức giận.

Tất cả những cảm động lúc trước, tất cả đều bị Thiên Hạo phá hủy.

“Ta…ta sợ ta không thỏa mãn được ngươi…” Trầm Di nghe xong lời này lập tức hết chỗ nói.

“Trông ta giống kẻ không được thỏa mãn?”

“Không phải, không phải, là người khác nói công việc bận quá năng lực sẽ giảm xuống, cho nên ta mới…” Thiên Hạo khẩn trương giải thích với Trầm Di.

“Đó là đối với những người trên 30 tuổi!!! Lần sau đừng có mua loại đồ vật này.” Thể lực Thiên Hạo vốn đã rất tốt, lại còn dùng những thứ này, chẳng nhẽ muốn lấy cái mạng già của hắn?

Toàn thân đều đau nhức, nhìn đồng hồ, đã hơn 7h…

———- hóa ra đã làm hơn hai giờ, hắn mệt muốn chết.

Nhưng mà gel bôi trơn thật tốt nha, làm lâu như vậy nhưng không bị nứt ra.


—- mình rốt cuộc đang nghĩ cái gì, chẳng lẽ Thiên Hạo ngớ ngẩn, mình cũng ngớ ngẩn theo?

“Cái kia Trầm Di…”

“Cái gì?” Không khỏi nhìn Thiên Hạo, tên kia mặt đỏ như quả cà chua.

“Ngươi, không mặc quần áo vào?” Nhìn Trầm Di *** đứng trước mặt, Thiên Hạo chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng.

Trầm Di sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng chạy vào phòng ngủ.

Thiên Hạo nhìn nhìn đĩa DVD đã bị Trầm Di bẻ thành hai mảnh, không khỏi thở dài.

Thiệt là, ta còn chưa kịp xem mà.

Nhưng mà nếu muốn làm một lần nữa, đã không thể được rồi, hắn cũng không muốn làm cho Trầm Di nổi giận.

Đi tới phòng bếp mặc tạp dề vào, Thiên Hạo chuẩn bị cơm tối.

Dù sao hai người bọn họ còn chưa ăn cơm.

Trải qua một thời gian dài lao động chân tay vất vả, hai người đều đã đói bụng.

Trầm Di mặc quần áo xong, ngồi ở trên ghế salon, chờ Thiên Hạo mang cơm tối ra.

Toàn thân đều không còn chút sức lực nào, chỉ muốn cơm nước xong phải ngủ một giấc thật đã.

Thiệt là, ngày mai còn phải đi làm.

Trầm Di mệt mỏi ăn cơm. Sau một hồi hắn tuyệt đối muốn lăn ra giường ngủ một giấc.

“Trầm…Trầm Di…” Thiên Hạo biết rõ Trầm Di hiện tại rất tức giận, cho nên cẩn thận gọi tên Trầm Di.

“Chuyện gì?” Ăn đồ ăn ngon do Thiên Hạo làm, tâm tình cũng không khỏi có chút tốt lên.

“Ta…ta sai rồi.” Nhưng mà 100 phương pháp tán tỉnh thật sự rất hữu dụng a. Đáng tiếc, cái đó bây giờ đã bị Trầm Di bẻ làm đôi rồi.

“Bỏ đi, chuyện đã qua cứ để nó trôi qua đi.” Không khỏi thở dài, Trầm Di nói với Thiên Hạo.

Nhìn bộ dáng lo lắng của Thiên Hạo, Trầm Di mới ý thức đươc, Thiên Hạo chỉ là một đứa trẻ.

“Tình dục là vì yêu mà tồn tại. Nếu như chỉ có những kỹ xảo kia, cho dù kỹ xả có cao tới đâu, đến lúc kết thúc cũng không lấp đầy được tịch mịch trong lòng. Ngươi hiểu không?”

Nam nhân thật sự khá dễ dàng xúc động, nhưng điều đó không có nghĩa là họ có thể đạt được thỏa mãn khi làm cùng với người mình không yêu.

Cùng người mình yêu thương kết hợp, sẽ đạt được thỏa mãn cả về thể xác lẫn tâm hồn.

Cùng người mình không yêu kết hợp ( CCP phán là ***:p). Đến lúc kết thúc, tâm hồn trống rỗng không có cách nào lấp đầy. Tâm hồn trống rỗng càng ngày sẽ càng trở nên tịch mịch.

“Ta sau này, nếu không tốt, ngươi vẫn còn yêu thích ta?” Nghe xong lời này, Trầm Di thiếu chút nữa phun cơm ra.

Nhưng mà nhìn thấy biểu lộ chân thành của Thiên Hạo, Trầm Di biết Thiên Hạo không phải đang đùa.

“Có, nhưng mà đến lúc ngươi không làm được. Chắc ta đã vào quan tài rồi.”

Thiên Hạo nghe xong, không khỏi nở nụ cười.

“Vậy ngươi đang tức giận sao?”

“Không tức giận.”

“ …Bình gel bôi trơn còn có thể dùng không? Ta thích hương vị đó.”

Trầm Di nghe xong đột nhiên sửng sốt.

“Lục Thiên Hạo, ngươi đi chết đi!!!!!!!!!!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui