Vạn Phật Thánh Thành là đạo tràng của chánh pháp trụ thế, là nguồn phát tích của Phật giáo thế giới và cũng là nơi Phật giáo thế giới trở về nguồn.
Vạn Phật Thánh Thành có cơ có sở, thì thiên ma ngoại đạo phải bàng hoàng hãi sợ, đến độ dựng đứng lông tóc.
Bàng môn tả đạo cũng sẽ khẩn trương, chúng run sợ, ngủ không an giấc, ăn không biết mùi vị, nên chúng phải nghĩ hết mưu kế, tìm mọi biện pháp để phá hoại, để tiêu diệt Vạn Phật Thánh Thành, sao cho Vạn Phật Thánh Thành bị thất bại, đi đến chỗ tiêu vong, không tồn tại được.
Chúng nghĩ như thế có khác gì kẻ si nói trong mơ, một chuyện không thể nào làm được.Vạn Phật Thánh Thành là một đạo tràng được mười phương chư Phật hộ trì.
Ðó là "từ đất vọt lên, hiện thành tháp Bảo Vương," cho nên Vạn Phật Thánh Thành kiên cố như kim cương, không ai có thể phá nổi, không ai tiêu diệt nổi.
Nói cách khác, Vạn Phật Thánh Thành chính là một "đài ánh sáng" - đăng đài - chiếu ánh sáng thanh tịnh vào những nơi u tối trong tâm của chúng sanh, dẫn dắt chúng sanh trên con đường giác ngộ Bồ-đề.Hễ người nào trú ngụ tại Vạn Phật Thánh Thành là đều có sẵn thiện căn lớn, có đức hạnh lớn.
Nếu không vậy, họ đã không tới nơi đây.
Những người có đức hạnh đến Vạn Phật Thánh Thành cũng giống như đi vào tòa Bảo sơn, gặt hái được những của quý vô giá - minh tâm kiến tánh.
Người không có đức hạnh, đến đây thì chẳng khác gì ngồi trên thảm đinh, không cảm thấy an ổn.Trên quả đất này Vạn Phật Thánh Thành là đạo tràng khởi thủy việc hoằng dương chánh pháp, cho nên đối với các chúng trú ngụ ở đây, mỗi hành vi, mỗi cử động, mỗi lời nói đều giữ đúng quy củ của Phật chế ra.
Chỉ có trong con mắt của bọn yêu ma quỷ quái thì chúng mới thấy khác, mà cho là sai quấy.
Vạn Phật Thánh Thành có lệ ăn mỗi ngày một bữa (nhật trung nhất thực), dạ bất đảo đơn, đêm không ngả lưng xuống giường (hiếp bất trước tịch), đắp y thường xuyên (ca-sa bất ly thân), trai gái không nói chuyện (hỗ bất giảng thoại).
Người ngoài cho như vậy là lạc hậu, không hợp trào lưu, vì sao? Bởi Vạn Phật Thánh Thành đề xướng chánh pháp còn người ta thì ưa sống trong thời kỳ mạt pháp, sống buông thả không muốn bị hạn chế.
Bởi vậy, Vạn Phật Thánh Thành có làm ra chuyện gì, có hành động gì thì bị coi như sai quấy, và họ phải tận lực công kích, phá hoại và tiêu diệt.Có nhiều người đến Vạn Phật Thánh Thành cảm thấy trong người không được tự tại.
Cái đó là do họ còn nhiều tập quán hỗn tạp của thế gian, nên khi đến nơi họ gặp ngay sự trở ngại, khiến tâm không hoan hỷ với các thanh quy của Vạn Phật Thánh Thành.
Họ thấy các vị xuất gia khổ tu thì cho rằng như vậy là trái với tự nhiên.
Họ không hiểu rằng: "Chịu khổ thì hết khổ, hưởng phước thì hết phước." Ðây chính là lời dạy quý giá.
Chỉ vì muốn hưởng an lạc nhất thời, mà gieo nghiệp báo cho kiếp sau.Vạn Phật Thánh Thành không a dua theo các tệ đoan, người của Vạn Phật Thánh Thành cũng vậy, tất cả đều phát tâm Bồ-đề, nỗ lực dụng công tu đạo.
Cho nên ở đây khi có thất Ðịa Tạng, hoặc thất Quán Âm, hoặc Phật thất hay Thiền thất, bất kể lúc nào, mọi người đều ráng chịu cực khổ, không lúc nào nghỉ ngơi.
Muốn xuất gia tu đạo, lại không muốn chịu khổ, lại muốn được an vui, muốn hưởng thụ, rồi muốn khai ngộ, muốn thành Phật, thì thật chưa có cái đạo lý nào như vậy.Trên đời không bao giờ có chuyện chẳng làm mà được ăn.
Cứ nghĩ chiếm riêng phần tiện nghi cho mình chỉ là một vọng tưởng của kẻ ngu si.
Người xưa có nói: "Một phần cày bừa là một phần thâu hoạch," một câu hết sức chí lý.
Các chúng trú ngụ tại Vạn Phật Thánh Thành đều hiểu rõ nguyên tắc này, cho nên ai ai cũng cố gắng, ai ai cũng nghiêm chỉnh tu hành, dụng công và làm việc đạo, phát tâm Bồ-đề.
Mỗi ngày từ sáng đến tối một mực tinh tấn, không còn thời giờ dành cho vọng tưởng nữa.
Ðiều cốt yếu là không chạy theo duyên, không lân la quan hệ với bất cứ ai.
Ai đến Vạn Phật Thánh Thành phải nên nhận thức rõ rệt như vậy.Ngoại đạo không thể phá hoại được một cây, một cọng cỏ trong Vạn Phật Thánh Thành.
Tại sao? Vì tà không thể thắng được chánh.
Vạn Phật Thánh Thành là đạo tràng của chánh pháp trụ thế, là nơi mà chư Phật và chư Bồ-tát hộ trì, nên trước sau Vạn Phật Thánh Thành vẫn dành được phần thắng, sóng gió gì cũng qua, cũng tồn tại.
Ai có lòng khác chỉ uổng phí tâm cơ mà thôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...