Khai Thị Quyển 3- Hòa Thượng Tuyên Hóa


Tâm độc con người là do ba nghiệp thân, khẩu, ý tạo thành.

Đó là vì người ta không có tâm từ bi hỷ xả.

Cho nên con người bị đọa lạc đời này sang đời khác và tạo nghiệp ác ngày càng nhiều thêm.

Các nghiệp đso tích tập lại từ ít thành nhiều, vì thế độc tố trên thân thể người ta mỗi ngày một thêm sâu đậm.

Loại độc này không có thuốc chưa trị, rồi lâu dần sẽ biến thành rắn, rết, bò cạp v.v… Những loài động vật này: miệng có độc, đuôi có độc, chân có độc, thân cũng có độc.

Tóm lại, có các loại độc hại như vậy, hễ nhẹ thì làm người hôn mê, còn nặng sẽ khiến cho người ta mất mạng.

Quả thật đáng sợ vô cùng.Con người nên có lòng từ bi.

Đối với người hay đối với sự việc gì, chúng ta cũng nên chung sống trong cảnh hòa bình và đối đã với nhau bằng tấm lòng chân thật.

Tất cả đều nghĩ đến người khác, chúng ta không được dùng thủ đoạn cay độc để áp bức người.


Người học Phật không được bác bỏ nhân quả, mà phải hết sức chú ý đối với chuyện nhân quả báo ứng! Giả như có người công kích quý vị một cách vô lý, hoặc họ dùng lời lẽ phỉ báng, hoặc dùng hành động hãm hại quý vị, quý vị nên xử lý với họ bằng thái độ điềm tĩnh, không chống đối.

Quý vị nên dùng tâm từ bi mà cảm hóa người, gọi là: “Lấy đức báo oán,” khiến họ hồi tâm chuyển ý, biết ăn năn sám hối.

Chúng ta nên học theo tinh thần của Bồ Tát Di Lặc, tức là Nhẫn! Nhẫn! Nhẫn! Như vậy thì đao thương tự nhiên sẽ biến thành gấm vóc; mưa sẽ tạnh, trời lại trong, sóng cũng yên, gió cũng lặng.

Bằng không nếu mình không có đủ định lực, không có tánh điềm đạm, chuyện nhỏ thì chửi bới, chuyện lớn thì đánh nhau.

Kết quả là hai bên đều bị tổn thương, để rồi cũng như con trai, con cò tranh nhau, rốt cục ông câu được lợi, và bọn chúng lại trở thành sản phẩm hy sinh.Lúc xưa có vị Phật Sống của chùa Kim Sơn vì có định lực nên chẳng sợ bất cứ loại độc hại nào.

Bởi Ngài dùng lòng đại bi cảm hóa tất cả những loài động vật có độc, cho nên chúng trở thành bạn thân và tuyệt đối không phá hại Ngài.

Trong phẩm Phổ Môn có nói: “Phàm hễ ai niệm danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát thì có thể cảm hóa, khiến loài vật có độc cải ác hướng thiện và sẽ không nhiễu hại con người.

Khi nghiên cứu Phật Pháp, chúng ta nên thông suốt các ý nghĩa và hiểu rõ lý lẽ bên trong, có vậy mới được xem là người chân chánh học tập Phật Pháp.Nhiều người có tư tưởng ham thích những chuyện cao xa, những cái kỳ lạ, diệu huyền.

Họ chuyên dụng công vào mấy thứ cảnh giới như thế.

Đó là có tư tưởng sai lầm! Chúng ta nên ở tại Từ, Bi, Hỷ, Xả mà dụng công phu.

Vậy dụng công phu như thế nào? Trước hết là chúng ta nên dụng công ở chỗ không tranh, không cầu, không tham, không ích kỷ, không tự lợi, không vọng ngữ.

Đạo lý này tuy nông can nhưng trước tiên chúng ta phải năm chắc chỗ nông cạn đó, vì từ gần sẽ đến xa và từ cạn mới đến sâu.

Chúng ta không nên bàn tán đến những chuyện huyền diệu sâu xa, hay lý luận tràng giang đại hải, để rồi không ai hiểu nổi, vậy chẳng ích lợi chút nào.Cho nên nói: “Nên quán tánh pháp giới, tất cả do tâm tạo.” Tâm có thể tạo thiên đường, tâm có thể tạo địa ngục.

Mười Pháp Giới không ra ngoài một tâm niệm, do đây chúng ta có thể biết rằng: Tâm niệm nhất động, nghiệp ảnh tùy chi, tức là tâm niệm vừa khởi, bóng nghiệp liền theo.

Người xưa có nói:Ba chấm như chùm saoLưỡi câu như trăng khuyếtMang lông từ đây raThành Phật cũng từ đấy.Đó là diễn tả về cách cấu tạo của chữ Tâm ( 心 ), do vậy chúng ta có thể hiểu rõ được tâm tánh của mình.


Nếu đã hiểu rõ được tâm mình rồi, thì giận hờn gì cũng không còn nữa.

Tất cả những tranh giành, tham lam, tìm cầu, nhất nhất sẽ không có nữa.

Lúc bấy giờ chúng ta mới tự tại thật sự, mới giải thoát thật sự, mới hiểu rõ thật sự về ý nghĩa làm người.Con người vốn sẵn có Phật tánh, mỗi mỗi chúng ta đều có đầy đủ hết.

Tuy nhiên, chúng ta lại vứt đi Phật tánh của mình, bỏ cái gần để tìm cái xa và bám víu vào cái bên ngoài.

Chúng ta tìm kiếm những thứ rác rưởi, rồi cho là vật quý giá và xem như bảo bối.

Đó thật là vừa tức cười, lại vừa đáng thương hại thay! Tôi hy vọng mọi người đều biết nhận thức ra điều này mà hạ thủ công phu, giữ lòng trong sạch, bớt ham muốn và đừng cạnh tranh với đời.Có người nói: “Tất cả những gì trên thế giới, từ sơn hà đại địa, phòng xá nhà cửa, cho đến cây gai cỏ độc và đất, cây, cát, đá đều là do tâm tạo thành.” Nếu đã biết tất cả đều do tâm tạo, vậy tại sao chúng ta không quét sạch hết các thứ rác rưởi trong tâm để trang nghiêm cho thế giới ở vị lai? Thế giới Cực Lạc của Phật A Di Đà được tạo thành, là do lúc xa xưa Ngài vì muốn cho chúng sanh thoát khổ được vui.

Do Ngài đã siêng năng tu Lục Độ Vạn Hạnh, và hồi hướng công đức mà tạo ra thế giới Cực Lạc.Chúng ta cũng nên tạo cho được một thế giới Cực Lạc.

Vậy phải tạo như thế nào? Trước hết chúng ta phải không có thất tình.

Thất tình là gì? Đó là hỷ, nộ, ai, cụ, ái, ố, dục; tức là vui, giận, buồn, sợ, yêu, ghét, ham muốn.

Khi chúng ta điều phục được bảy thứ tình cảm đó, thì chúng sẽ không thể nào tạo phản dấy loạn nữa.

Lúc bấy giờ tâm chúng ta sẽ thái bình vô sự, chuyện khổ sở gì cũng không còn.

Vì sao có khổ sở? Vì tâm không được bình yên.


Và nếu không có những chuyện khổ, chỉ toàn thọ hưởng các điều vui, như vậy là thế giới Cực Lạc của nhân gian rồi.Một khi chưa hàng phục được thất tình, đó có thể vì chúng mạnh mẽ thái quá hay là yếu ớt bất cập, không phù hợp với trung đạo, cho nên chúng ta mới điên điên, đảo đảo.

Nếu chúng ta hiểu rõ thất tình và có thể hàng phục được chúng, khiến chúng đừng gây sóng gió, tức là chúng ta đã hàng phục được tâm.

Bởi thất tình từ trong tâm sanh ra, cho nên khi trong lòng hoan hỷ hay bực tức, đó đều là vì tâm đang bị xoay chuyển theo cảnh giới.

Bây giờ chúng ta đã tìm ra căn gốc, vậy chúng ta sẽ không còn mê hoặc và cũng sẽ làm cho bọn thiên ma ngoại đạo phải hàng phục.

Tại sao thiên ma ngoại đạo đến quấy nhiễu tâm mình? Bởi chúng ta đã dùng tâm tình cảm của mình một cách quá độ.

Một khi hướng cầu bên ngoài, tâm chúng ta sẽ không an tĩnh.

Do đó chúng ta đã dẫn dắt ma mị vào trong tâm mình để làm chủ nhân ông.

Nếu chúng ta nghe theo mệnh lệnh và chịu sự chỉ huy của nó, vậy là chúng ta không còn quyền tự chủ và sẽ làm nô lệ cho nó thôi.Giảng ngày 29 tháng 11 năm 1985.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui