Tại Vạn Phật Thành, chúng ta chỉ có thọ khổ.
Tuy thọ khổ nhưng chúng ta cũng có thể tiêu trừ được nghiệp tội.
Bởi vì từ vô lượng kiếp, chúng ta đã có rất nhiều chướng ngại nên mới cả ngày cứ phiền phiền não não, tranh tranh cãi cãi và trong tâm chúng ta không lúc nào được bình an.
Nếu quý vị đến Vạn Phật Thành mà chịu được chút khổ, đó gọi là bồi bổ ngoại công.
Khi có ngoại công rồi, sau đso quý vị mới có nội quả.
Nếu quý vị không có ngoại công thì nội quả cũng sẽ không thành tựu được.
Ngoại công là làm việc đức hạnh trong động, là tu phước.
Nội quả là tu huệ trong tĩnh.Quý vị cần phải đem động tĩnh tôi luyện cho được nhất như, gọi là: “Động không trở ngại tĩnh, tĩnh không trở ngại động; động là tĩnh, tĩnh là động; động tĩnh không phải hai.” Một khi quý vị luyện tập công phu này gom thành một khối thì định lực sẽ hiện tiền.Lăm Nghiêm Đại ĐỊnh không phải là nói chúng ta tọa thiền mới có.
Khi quý vị đi, đứng, nằm, ngồi mà không bị cảnh giới bên ngoài lay chuyển, không bị ngoại cảnh dao động và không bị vọng tưởng quấy rầy, đó tức là định.
Nếu quý vị ngồi ở đây mà cứ vọng tưởng lung tung, không nghĩ đông thì nghĩ tây, như thế là không có định lực.
Hay là quý vị thấy được cảnh giới gì thì liền bị cảnh giới đó lay chuyển, đó là không có định lực.
Định lực là động tĩnh không hai, khi động mà mình không bị cảnh giới lay chuyển, đó là tĩnh.
Lúc tĩnh mà mình không bị vọng tưởng quấy nhiều, đó cũng là động.
Nếu quý vị tu được động tĩnh như nhau, thời công phu liền thành một khối.
Công phu đã thành một khối rồi thì không phải là động, cũng không phải là tĩnh, không phải không, cũng không phải có, đó chính là Trung Đạo đấy.Giảng ngày 12 tháng 10 năm 1985VÌ SAO THẾ GIỚI SUY ĐỒIVạn Phật Thành tuy ở thế gian, nhưng có thể nói là cách biệt với thế giới bên ngoài.
Bởi người thế gian đều thích hưởng thụ, như họ không hút thuốc thì là uống rượu.
Nam nữ tham vui buông lung theo dâm dục, khiêu vũ, hút chích v.v… không gì mà họ không làm.
Nhưng tại Vạn Phật Thành không có những thói hư tật xấu này.
Có thể nói đây là một đạo tràng thanh tịnh, là nơi hoàn toàn khác hẳn với thế gian.
Tuy Vạn Phật Thành mở trường đại học, trung học và tiểu học, nhưng chúng ta chỉ chú trọng về chất lượng chứ không coi trọng về số lượng.
Mọi người đều phải tuân theo quy củ nề nếp, như vậy mới có thể ở trong Vạn Phật Thành được.
Nếu ai không tuân theo quy củ, tuyệt đối không được ở chung.
Và Vạn Phật Thành không cần phải đuổi họ đi, mà tự họ cũng cảm thấy ở không được.
Cho nên người sống tại Vạn Phật Thành như là đãi cát tìm vàng, tìm người chân thật trong toàn nhân loại thế giới.Những ai đến Vạn Phật Thành, trước hết phải không tranh, không tham, không cầu, không ích kỷ, không tự lợi, không vọng ngữ.
Được vậy mới là người đủ tư cách để cư trú ở Vạn Phật Thành.
Nếu họ vẫn không sửa đổi những tập khí xấu, thì dù là Hoàng Đế đi nữa, cũng không được thâu nhận.
Thậm chí Tổng Thống có đến đây, nếu ông ta không giữ đúng quy củ thì cũng không được thâu nhận.
Vạn Phật Thành không phân biệt giàu nghèo hay sang hèn.
Mà nọi người đều là bình đẳng, cùng chung nhau tuân thủ không tranh, không tham, không cầu, không ích kỷ, không tự lợi, không vọng ngữ.
Ai có thể giữ sáu điều kiện này mới được xem là người tốt.Vì sao thế giới này suy đồi? Bởi vì tranh.
Tự mình tranh với mình, là để lửa cọp (Dữ) sân hận và lửa vô minh đều chạy tuôn ra ngoài.
Người tranh với người, gia đình tranh với gia đình, lớn rộng hơn thì quốc gia tranh với quốc gia.
Thâm chí hiện nay địa cầu cũng xanh chuyện xung đột với nguyệt cầu.
Do vậy mà chữ tranh sẽ hại chết con người.
Nhưng dù có chết rồi, con người vẫn không hiểu được cảnh giới này đâu.Thứ đến là tham.
Đại đa số những nhà cách mạng trên thế giới này đều tham gia.
Họ vì tham danh tham lợi, cho nên dẫn đến chuyện giết người và vượt cả quyền hạn mình để đoạt chức phận.
Họ cứ tham mà không chán.
Do đó họ làm cho thế giới mỗi ngày một thêm hỗn loạn, càng ngày càng đổi khác.Tật xấu thứ ba là tìm cầu, là cầu lợi cầu danh, cầu trai, cầu gái.
Con người đều vì có tìm cầu, cho nên họ không thể nào an định được.
Khi cầu chưa được thì họ lo lắng, nhưng lúc được rồi thì họ lo bị mất.
Cầu cũng có thể hại chết người.
Cầu đến chết mà cũng không biết tại sao mình chết.Thứ tư là người ích kỷ, là người không có tư tưởng đại công vô tư, không có tinh thần xả người vì mình.
Cứ luôn đặt mình lên trước.
Vì sao con người phải ích kỷ? Vì muốn lợi riêng cho mình, đó tức là tật xấu thứ năm; tiến tới nữa là họ bất chấp thủ đoạn, không nói lời tín nghĩa, lại nói giả dối để lừa gạt người, vì vậy mà họ phạm tật xấu vọng ngữ thứ sáu.
Bởi vậy người học Phật nên lấy sáu điều kiện này để mỗi ngày tự kiểm thảo mình và lấy đó làm quy tắc cho sự tu hành.Giảng ngày 15 tháng 10 năm 1985..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...