Khai Thị Quyển 3- Hòa Thượng Tuyên Hóa
Hôm nay là bắt đầu mùa xuân Quán Âm thất.
Tôi hy vọng quý vị đem hết tâm chân thành của mình mà chí thành khẩn thiết niệm thánh hiệu “Nam mô Quán Thế Âm Bồ Tát.” Chẳng những miệng niệm mà tâm cũng phải niệm.
Tâm khẩu tương ưng sẽ tạo thành một khối, tự nhiên cảnh giới cảm ứng sẽ hiện tiền.
Quý vị hãy chú ý! Có tâm là vọng tưởng, vô tâm là cảm ứng vậy.Chúng ta tuy không thể từ Vạn Phật Thánh Thành, ba bước một lạy đến đạo trang Quán Âm Bồ Tát ở Phổ Đà Sơn.
Nhưng nếu chúng ta có thể niệm với lòng chân thành thì cũng giống y như thế, là sẽ cảm ứng được Bồ Tát Quán Âm đến gia trì, khiến cho chúng ta khai ngộ và được đại trí huệ.Tục ngữ nói: “Ông tu thì ông được, bà tu thì bà được, không tu thì không được.” Câu nói này rất có đạo lý, gọi là:“Tự mình sanh tử, tự mình dứt,Tự mình ăn cơm, tự mình no.”Người khác tuyệt đối không giúp được mình gì đâu.
Đừng tưởng rằng khóa đả thất này là việc chung như thường lệ, rồi làm qua loa cho xong chuyện.
Vì vậy chúng ta nên hiểu rằng thời gian rất là quý báu và đừng để nó trôi qua một cách vô ích.Nếu quý vị thành kính niệm thánh hiệu, nhất định Bồ Tát Quán Âm sẽ gia trì, giúp quý vị gỡ bỏ các nghiệp xưa nay và tăng trưởng thêm căn lành.
Cho nên biết rằng, khi quý vị tưởng nhớ đến Bồ Tát Quán Âm, Bồ Tát Quán Âm cũng nhớ tưởng đến quý vị.
Đây gọi là “Cảm ứng đạo giao.” Quý vị niệm Bồ Tát là cảm, Bồ Tát đến gia trì quý vị là ứng.
Cũng giống như trẻ con kêu gọi mẹ, mẹ nghe là trả lời ngay.
Đó là đạo lý cảm ứng đạo giao vậy.Tóm lại, quý vị dự khóa đả thất là tinh tấn lại càng tinh tấn hơn, và tuyệt đối không được giải đãi, buông lung.
Tại sao chúng ta tu hành? Vì liễu sanh thoát tử, ngõ hầu vượt ra khỏi luân hồi.
Nếu chúng ta không nỗ lực tu hành, thời sanh tử sẽ vĩnh viễn không chấm dứt được.
Mọi người nên mau mắn, vững chân bước vào vùng thật địa để tu hành.
Đừng dụng công hời hợt ở bên ngoài, vì như thế chúng ta sẽ không đi đến đâu cả!Giảng ngày 1 tháng 4 năm 1985.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...