Đức Phật đã dùng định lực để thắng lực thần thông của ma vương trong khi đấu pháp với chúng.
Lúc đó ma vương bèn nói với Phật rằng: “Bây giờ tôi không có cách gì để thắng được ông, nhưng chờ đến tương lai sau này, khi đệ tử của ông không có đủ định lực, tri kiến lại bất chánh, lúc đó tôi sẽ đục cửa chui vào nhà ông mà mặc áo của ông, ăn cơm của ông, sau đó tôi lại còn tiểu tiện vào trong bát của ông, thử xem ông sẽ làm sao!” Đức Phật Thích Ca điềm nhiên nói: “Thế thì ta không có cách gì cả.”Rõ ràng hiện nay, đã có người xuất gia công khai nói Kinh A Di Đà là giả, với lý do là trong kinh có những câu không có căn cứ để khảo chứng như: “Từ đây đi về phương Tây, trải qua mười vạn ức cõi Phật, có thế giới tên là Cực Lạc.” Ông ấy hỏi rằng: “Vị quan địa phương nào đo vậy? So ra khoảng cách của mười vạn ức cõi Phật có lẽ là nhiều hơn một chút, hoặc cũng có lẽ là ít hơn một chút.
Thế thì có chắc là mười vạn ức cõi Phật không?” Đúng là những lời lý luận ngu si xằng bậy, chỉ làm trò cười cho thiên hạ!Gần đây, lại có vị xuất gia tuyên bố với mọi người rằng Kinh Lăng Nghiêm là ngụy tạo, đừng nên tin.
Bởi căn cứ và đoạn kinh văn: “Nhân ngày húy kỵ của vua cha, vua Ba Tư Nặc thiết trai thỉnh Phật vào cung điện.
Nhà vua đich thân nghênh đón đức Như Lai, và thiếu bày đầy cả thức ăn quý,” vị đó cho rằng đoạn này không phù hợp với phong tục Ấn Độ lúc đương thời – bởi ở Ấn Độ không giảng về đạo hiếu.
Nhân đó ông quyết đoán rằng Kinh Lăng Nghiêm là ngụy tạo, không phải do Phật thuyết giảng.
Đó chính là hành vi hủy kinh báng Phật, và quả báo của sự hủy báng này khó mà tưởng tượng nổi.
Tư tưởng của sư này quá ấu trĩ! Tâm sư ở đâu, quý vị có thể suy ra thì biết!Trong Kinh Pháp Diệt Tận nói rằng: “Tương lai khi đến thời kỳ Mạt Pháp, bộ kinh Lăng Nghiêm sẽ bị hủy diệt trước hết.” Bởi vì Kinh Lăng Nghiêm đại biểu cho thời đại Chánh Pháp.
Nếu không có kinh Lăng Nghiêm, tức là không có Chánh Pháp.
Hiện nay có rất nhiều sơn yêu thủy quái, chúng chủ trương là Kinh Lăng Nghiêm không phải do Phật nói và muốn mọi người đừng tin.
Nếu không tin Kinh Lăng Nghiêm, vậy bao nhiêu Kinh Điển khác đều có thể lấy bút quẹt bỏ hết mà không tin luôn à! Vì sao? Bởi không có căn cứ chăng! Cho nên quý vị có thể thấy rằng tâm địa của ma vương quả thật quá cay độc!Đây cũng bởi vì Kinh Lăng Nghiêm nói lên sự thật quá rõ ràng.
Trong khi ma vương lại không thể giữ được Tứ Chủng Thanh Tịnh Minh Hối tức bốn lời răn dạy của thanh tịnh, cũng không thể tu được Pháp Môn Viên Thông của hai mươi lăm vị Thánh và càng không dám đọc về cảnh giới của Năm Mươi Loại Ấm Ma.
Vì nó sợ bại lộ nguyên hình, khiến cho người ta biết được bộ mặt thật của nó, cho nên nó mới tìm cách hủy diệt Kinh Lăng Nghiêm.
Hủy diệt đây không phải là đốt Kinh Điển, mà hủy diệt Kinh từ trong tâm chúng sanh, khiến cho mọi người mất lòng tin đối với Kinh Lăng Nghiêm.Chuyện trên đời là kỳ diệu như thế đấy.
Thật rất ít có ai nhận biết được.
Cũng giống như nghề buôn, người bán thuốc giả thì rất đắc hàng, trong khi người bán thuốc thật lại chẳng có ai mua.
Tại sao? Bởi không có người chân chánh biết được giá trị của nó.
Cho nên tôi bảo sự thật thì không ai nhận biết, còn giả thì lại làm cho mọi người say mê.
Đó là đạo lý rất dễ hiểu thôi!Hiện nay là thời kỳ Mạt Pháp, có nhiều người phỉ báng và không tin các vị sư chân chánh tu trì Phật Pháp.
Nhưng các sư giả, bởi giảng pháp quá náo nhiệt nên có rất nhiều người đến nghe Pháp, đến nỗi trong giảng đường không còn chỗ chứa, người ta chen chúc như hộp cá mồi, chật thở không ra hơi.
Thế mà lại có người xuất gia đề xướng khẩu hiệu không ăn chay.
Ông sư này nói với mọi người rằng: “Phàm hễ là người ăn chay đều có tâm tham; còn người không ăn chay mới không có tâm tham.’ Lý luận như vậy thật là chọc cười cho cả thiên hạ, là làm mù mắt người, khiến cho người ta hồ đồ - hồ đồ qua, hồ đồ lại, hồ đồ cho đến lúc xuống địa ngục, vĩnh viễn không bao giờ thoát khỏi.Cho nên khi học Phật Pháp, chúng ta cần nên có trạch pháp nhãn, con mắt biết chọn lựa Pháp thì mới có thể phân biệt được phải hay trái, đúng hay sai và thiện hay ác một cách rõ ràng.
Nếu không vậy, chúng ta chẳng khác gì như người mù sờ voi, mò không ra được đạo lý chân chánh.
Người ta nói sao thì mình lập lại y như vậy, nghe rồi phụ họa theo.
Người ta nói con voi như bức tường, mình cũng nói theo là con voi như bức tường.
Người ta nói con voi như cái cột, mình cũng phụ họa nói voi giống cây cột.
Rốt cuộc thì con voi giống như cái gì? Chúng ta đều chẳng biết.
Khi học Phật Pháp, chúng ta phải hiểu cho được đạo lý, chứ đừng đi theo một cách mù quáng.
Mọi người nên đặc biệt chú ý điểm này!Giảng ngày 17 tháng 4 năm 1984.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...